Hồi ký chiến trường K (Campuchia) haley

31.7K 63 13
                                    

Nguồn: bacbaphi.com

Lời Tựa



Tình cờ những lần lang thang trên mạng, tìm kiếm những trang web về chiến tranh và vũ khí,tôi may mắn được đọc những dòng hồi ký của một cựu chiến binh viết về cuộc chiến đấu của mình và các đồng đội ở chiến trường K. Là một người không bao giờ đọc truyện dài trên mạng, nhưng lần này đối với tôi lại hoàn toàn khác, những dòng hồi ký đã làm tôi không thể dứt ra được, khi đọc bài này, tôi đã thức trắng 2 đêm để nghiền ngẫm và suy nghĩ, những cảm xúc khác nhau cứ đan xen lẫn lộn trong đầu, lúc cười đến đau bụng trước những chuyện tếu của lính trẻ, lúc lại xúc động đến rơi nước mắt khi thấy đồng đội mình nằm xuống, rồi những con người tất cả dành hết tình cảm, tình yêu thương cho những người trai trẻ đang đi chiến đấu ở biên cương để bảo vệ tổ quốc.
Được phép của tác giả của cuốn hồi ký này ( nguyên tựa đề là: Tổ Tam Tam, còn lý do vì sao có tên là Tổ Tam Tam, khi các bạn đọc sẽ hiểu, mình thay đổi tựa đề cho các bạn đọc hiểu rõ hơn ) tác giả là cựu chiến binh Lê Thái Thọ, tôi xin post những dòng này lên cho các bạn đọc, các bạn sẽ thấy được những và cảm nhận được những nguy hiểm những mất mát trong chiến tranh, mà không có cuốn sách nào nói lên được. Hãy đọc! rồi các bạn sẽ hiểu và có những cảm nhận như của tôi....

Thọ.. Thọ..dậy đi, dậy đi..
Nghe tiếng thì thào của thằng Minh, tôi nhè nhẹ vén màn ( mùng ) trở dậy. Nhẹ nhàng và rón rén, tôi cuộn chiếc chăn chiên cho nó giống như hình người đang nằm ngủ, giắt màn cẩn thận, mặc vội bộ quần áo K74 rồi cùng với thằng Minh bước ra ngoài sân. Trời vẫn còn tối lắm, Tôi và thằng Minh luồn qua hàng rào của Trung đoàn bộ rồi trượt xuống ven con suối nhỏ đi thẳng về phía chiêc cầu Bê tông trên đường quốc lộ 21 từ Xuân Mai đi Sơn tây. Ngay chân cầu, thằng Long " thần sầu " đã đứng đợi hai đứa chúng tôi từ lúc nào rồi chẳng biết nữa. Cả ba thằng chúng tôi lùi lũi thẳng hướng Thị trấn Xuân mai rảo bước. Đằng đông, trời đã dần hửng sáng.
Chiều qua, lúc ăn cơm chiều, ba thằng chúng tôi đã nhất trí với nhau là sáng sớm hôm nay sẽ té về Hà nội. Chẳng là cách đây ba hôm, toàn trung đoàn đã có lệnh cấm trại. Đợt này chắc là đi rồi, cách đây hơn 10 ngày, trung đoàn 36 - Trung đoàn Bắc Bắc của F308 - đã xuất quân đợt 1 nhưng toàn là lính cũ thôi, lính 74,75, 76 chứ bọn lính mới 77 chúng tôi thì chưa thấy ai động đến. Nhưng đến đợt này, chắc chắn chúng tôi không thể thoát được. Ba thằng bàn nhau " chuồn ", không phải chúng tôi có ý định đảo ngũ đâu mà chẳng qua là muốn đảo qua nhà thăm bố mẹ, anh em trước khi dấn thân vào cuộc chiến, một cuộc chiến mà chúng tôi không lường hết được những gì đang chờ đợi chúng tôi ở phía trước.
Đến Xuân mai, trời đã sáng hẳn. Không kịp ăn sáng, mà làm gì có tiền mà ăn sáng. Ba chúng tôi rẽ vội về đường quốc lộ số 6. Cứ loáng quáng ở đây, mấy thằng vệ binh sư đoàn nó bắt được thì có mà công cốc. Đi mới được khoảng gần 1 cây số, phía sau chúng tôi xuất hiện một chiếc xe tải.
A..xe dân sự chúng mày ạ. Thằng Minh hí hửng kêu lên.
Bọn tôi vẫy rối vẫy rít. Chiếc xe từ từ dừng lại. Anh lái xe thò đầu ra hỏi :
- Mấy ông đi về đâu?
- Anh cho bọn em về Hà nội với.
- Xe tôi không về Hà nội đâu, chỉ về đến Hà đông thôi.
- Thế cũng tốt quá rồi. Thằng Long " thần sầu " từ nãy đến giờ mới thốt ra rồi leo tót lên thùng xe. Xe chạy khá nhanh vì đường cũng vắng. Khoảng gần 10 giờ sáng, chúng tôi đã về đến Hà đông. Chúng tôi chia tay bác tài, không quên nói lời cảm ơn và đi thẳng tới bến xe Hà đông.
......

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 17, 2011 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Hồi ký chiến trường K (Campuchia) haleyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ