END

3.5K 188 34
                                        

Trong căn phòng chật hẹp, ánh đèn huỳnh quang hắt xuống thứ ánh sáng lạnh lẽo, bức tường nào cũng bị bao phủ bởi hàng trăm tấm ảnh của một người, Ryu Minseok.

Những bức ảnh được chụp từ buổi biểu diễn, từ những lần cậu đi ra ngoài, thậm chí cả những tấm hình mờ nhòe chụp trộm khi cậu ta không hề hay biết. Chúng được dán kín, chồng chéo lên nhau, có những tấm đã úa vàng, mép giấy cong lại nhưng vẫn được giữ gìn cẩn thận. Ở chính giữa căn phòng, một bức ảnh lớn bằng nửa người thật của Minseok được đóng khung, xung quanh phủ đầy hoa héo, nến tàn, và những dòng chữ ngoằn ngoèo viết bằng bút đỏ.

"Anh là của tôi. Chỉ của tôi."

Chủ nhân của căn phòng ấy, một kẻ mang ánh mắt cuồng loạn, sống trong thế giới do chính hắn dựng nên. Hắn thì thầm với từng bức ảnh, đôi khi cười khẽ, đôi khi lẩm bẩm những câu trách móc đầy ghen tuông như thể Ryu Minseok đã phản bội mình, dù trong thực tế, câu ta thậm chí chưa từng biết đến sự tồn tại của hắn.

Hắn độc đoán, bệnh hoạn, không nhìn nhận Minseok là một con người với cuộc sống riêng, mà chỉ như một vật sở hữu. Trong đầu hắn, tình yêu đồng nghĩa với chiếm hữu tuyệt đối. Mỗi khi nghĩ đến chuyện Minseok đang cười với người khác, hay thậm chí là đang chăm sóc gia đình, tim hắn như có lửa đốt, cơn ghen dâng tràn đến phát điên.

Những ngón tay gầy guộc của hắn vuốt nhẹ lên gương mặt Minseok trong tấm ảnh lớn, đôi mắt ánh lên sự quyết tuyệt.

"Anh phải nhìn tôi. Anh phải thuộc về tôi. Không ai khác được chạm vào anh."

Và một âm mưu đã được vạch sẵn trong đầu hắn. Đêm nay, hắn sẽ đột nhập vào căn biệt thự nơi Minseok và Minhyung đang sống. Thứ hắn khao khát không chỉ là được nhìn thấy và ở gần một Ryu Minseok thật sự bằng mắt thường, hít thở cùng một bầu không khí, mà còn là nắm trong tay một sợi dây ràng buộc vĩnh viễn. Và sợi dây đó chính là Lee Juwon, đứa con trai bảy tuổi của Minseok và Minhyung.

Trong cơn cuồng vọng bệnh hoạn, hắn tin rằng nếu có được Juwon, Minseok sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đến với hắn. Bởi gia đình là điểm yếu chí tử, và hắn sẽ biến nó thành xiềng xích để buộc Minseok phải cúi đầu.

Tiếng cười khe khẽ bật ra trong căn phòng im ắng, vang vọng, méo mó như đến từ vực sâu. Bên ngoài, bóng đêm đang dày đặc, như tấm màn che giấu tội ác đang sắp được mở ra.

Đêm đến, màn sương dày đặc trùm xuống con đường dẫn vào khu biệt thự. Từng cột đèn đường rọi ánh sáng vàng nhạt mờ ảo, nhưng đối với kẻ đang ẩn mình trong bóng tối, đó là cơ hội để di chuyển mà không bị phát hiện.

Hắn đứng ở khoảng đất trống phía đối diện, nơi có những tán cây rậm rạp che chắn, đôi mắt sắc lẹm không rời khỏi căn biệt thự của Ryu Minseok. Mái nhà lợp ngói đen óng ánh dưới ánh trăng, cổng sắt cao kiên cố, hàng rào gắn đầy camera an ninh, tất cả khiến người bình thường phải chùn bước. Nhưng hắn đã nghiên cứu quá kỹ nơi này, từng ngóc ngách, từng điểm mù của camera, thậm chí cả thời điểm đổi ca của bảo vệ.

Trong tay hắn, một cuốn sổ nhỏ được mở ra. Bên trong là những nét vẽ nguệch ngoạc mô phỏng sơ đồ biệt thự, các ký hiệu đánh dấu chỗ dễ leo vào nhất, chỗ cần tránh. Hắn lẩm bẩm, giọng khàn đặc.

Mua VuiWhere stories live. Discover now