Ngày hè oi ả...
Ánh nắng chói chang xuyên qua tán lá lợp dày của cây hoa giấy trắng, phủ từng đốm sáng nhỏ li ti lên tóc nó. Que kem trên tay như đang biểu tình trước sức nóng của thiên nhiên, khẽ nhỏ một giọt vào mu bàn tay trắng ngần. Nó giật mình, khẽ đảo mắt từ con đường đối diện lên tay, cẩn thận liếm đi vệt kem dưa lưới thơm ngọt, để lại chút cảm giác dinh dính. Lim dim đôi hàng mi, nó lười biếng quan sát từng cột không khí dưới nắng hè, chúng bốc lên, đánh loạn vào nhau thành những hình thù kì lạ nom giống hệt những cảnh giao tranh trong tựa game mà nó hay chơi. Tức thì, ở gian nhà sau có tiếng gọi lớn, có vẻ là giọng của mẹ cậu nhóc:
- Wangho à ~ chạy ra hàng tạp hóa mua cho mẹ một lốc soda, vị nguyên bản nhé!
- Vâng ~~ nó đáp uể oải, mái đầu nhỏ nhắn khẽ động đậy, chậm chạp tìm kiếm chiếc áo khoác. Kéo mũ trùm kín đỉnh đầu, nó dợm chân bước ra khỏi nhà, đôi lông mày thanh tú khẽ nhíu lại trước cái nắng gay gắt kì lạ khác hẳn so với những mùa hè nó từng trải qua.
Đưa tay lên chỉnh nón lần nữa, cảm giác bức bối len qua từng tế bào làm nó khịt mũi - thực không dễ chịu chút nào. Như mọi đứa trẻ mới lớn, nó ghét việc bản thân sẽ đau đầu sau mỗi lần tung tăng dưới trời nắng. Biết sợ mà giữ lấy mũ áo, nó nhanh nhẹn lựa những chỗ bóng mát mà đi vào. Thả từng bước chân trên con dốc dẫn xuống căn tạp hóa có mái hiên đỏ quen thuộc, nó hồ hởi chạy tới, tận hưởng cái mát lạnh của giàn phun sương giữ ẩm cho rau củ quả. Không quên nhiệm vụ được giao, nó lớn tiếng gọi:
- Dì Kim! Cho cháu một lốc soda nguyên bản ạ.
Có tiếng đáp nhẹ bên trong, một người phụ nữ trạc tứ tuần vội vã chạy ra, đưa tay xoa xoa mái đầu bồng bềnh của cậu nhóc. Không nhịn được mà trêu chọc:
- Lại mua đồ hộ mẹ sao? Aiguu~ thằng nhóc này lại càng trổ mã rồi - Nói xong, không đợi nó trả lời, bà quay vào lấy cho nó một lốc soda, bên tay còn lại cầm một que kem đưa cho nó. Nó khoái chí đưa hai tay nhận lấy, miệng tí tớn trò chuyện với bà:
- Ah... dì lại cho cháu đồ tặng kèm rồi... Cứ thế này cháu sẽ lăn từ nhà đến đây mất TT - đi kèm với câu nói là hành động đưa tay vỗ vỗ trán, như vẻ ta đây đã lớn, không cần thiết phải được cho hay tặng như một đứa trẻ nữa. Tất cả hành động của nó nom tức cười quá xá, dì Kim cười sảng khoái, lại dúi vào tay nó, miệng không ngừng than thở với cậu thiếu niên trước mặt:
- Thằng nhóc này! Thay vì nghĩ cháu sẽ lăn đến đây, ta lại muốn trời đột nhiên đổ mưa hơn! Ít nhất nó còn cơ sở để xảy ra đó ~
Chẳng rõ liệu câu bông đùa mà dì nói có thấu đến trời xanh hay không? Nhưng chỉ chốc sau khi ngắt lời, một giọt mưa rơi xuống nền xi măng tối sẫm, rồi một giọt, một giọt nữa rơi lên vai Wangho. Xúc cảm lành lạnh thấm qua lớp vải làm thằng nhóc giật mình, nó quay đầu lại, nhận ra nền trời trong xanh bỗng biến đâu mất. Kéo đến thế chỗ là một màu xám xịt, hơi nước ẩm dinh dính ban nãy giờ hóa thành bóng nước trôi lềnh bềnh sau mỗi đợt mưa giăng. Tiết trời đột ngột thay đổi cũng giống như một sự giải tỏa, làm lòng người dịu đi trông thấy. Nó khẽ xé mở vỏ kem vừa được cho, thổi nhẹ khí lạnh tỏa nhiệt như một thói quen. Kéo ống tay áo lên cao nơi ngón tay, nó giữ lấy que kem mát lạnh, hé môi nhấm nháp như một chú thỏ nhỏ. Nhiệt độ của thức giải khát làm môi nó tê rần, giờ đây đã chuyển sang một màu hồng nịnh mắt. Nó khẽ chớp chớp hàng mi dày, nhìn bâng quơ ra đường lớn, thích thú quan sát mặt đường bị bao phủ bởi lớp nước trắng xóa. Dòng nước cuốn theo những chiếc lá khô vào xoáy nước, bong bóng nổi lềnh bềnh làm nó thốt nhiên cảm thấy thoải mái. Nép mình vào cây cột chống mái hiên, giữ nguyên tư thế đó, nó lười biếng tiếp tục nhìn ra đường lớn.
ESTÁS LEYENDO
Pudding ⋆. 𐙚 ˚| FAKENUT ♡~⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀ ⠀⠀
Romance~ Lấy ý tưởng từ một bộ phim thanh xuân vườn trường mà mình siêu yêu siêu thích! Là những rung động nhẹ nhàng với tình yêu tuổi học trò ><
