Tàng Hải Hoa 1

Bắt đầu từ đầu
                                    

Chỉ tới tháng 7 hằng năm, bôn ba một tháng vào núi, mới có thể đi đến nơi đó. Những bóng đen này đều được chôn thật sâu bên dưới lớp băng, Thượng Sư ở trong chùa mỗi mười năm mới đều chỉ được vào đó một lần, để làm việc gì thì cậu cũng không biết. Con đường đi đến nơi ấy, chỉ những vị Thượng Sư có trí tuệ cao nhất mới có tư cách biết được.

Mười năm trước, Thượng Sư đi vào, rồi đem ra một thi thể bị đóng băng. Lúc đó cậu chỉ mới có sáu tuổi, rõ ràng cậu vẫn còn nhớ rõ, hình dáng của người phụ nữ kia. Cậu nghe được Thượng Sư cùng với đồng môn nói chuyện, người phụ nữ này, chưa chết, nhưng mà cũng không phải là còn sống.

Bà ấy được đặt ở trong một gian phòng, Tiểu Lạt Ma chỉ biết đó là một người phụ nữ xinh đẹp, làn da vô cùng trắng, không giống với màu da của người Tạng, bà nằm ở trên một lớp lông cừu được đưa vào gian phòng một cách cung kính, toàn bộ quá trình diễn ra bà ấy chỉ giống như đang ngủ, khẽ động mà cũng không hề nhúc nhích.

Còn gian phòng kia, từ đó về sau cũng không có ai đi vào nữa.

Mãi cho đến chín năm sau, Trương Khởi Linh đi tới ngôi chùa này, hắn miêu tả tướng mạo người phụ nữ kia.

Nhưng mà những Thượng Sư trong chùa cũng không để cho hắn gặp người phụ nữ kia.

Một trong những vị Thượng Sư liền bảo Trương Khởi Linh phải ở lại nơi này một năm: "Ngươi không khác gì một tảng đá, gặp hay không gặp, cũng đâu có gì khác nhau."

3

"Nếu anh đã tới nơi này, tìm người phụ nữ kia, vậy thì trong lòng anh chắc chắn là có nghĩ tới, vậy thì vì sao cho đến bây giờ cái gì anh cũng không khắc ra được vậy?" Lúc ấy Tiểu Lạt Ma còn trong khoá học có từng hỏi Trương Khởi Linh chuyện này vào giờ nghỉ trưa.

Trương Khởi Linh ngồi trong sân, đang tự mình đập một tảng đá tương đối lớn nằm giữa đống đá vụn. Không trả lời.

Tiểu Lạt Ma đã quen với phản ứng như vậy của hắn, tự động nói: "Anh là từ đâu tới, vì sao lại nảy sinh ra ý nghĩ muốn đi đến đây. Bắt đầu từ đâu mà anh lại nghĩ tới điều đó. Làm sao có thể nói anh là một tảng đá được chứ? Cách nghĩ của các Thượng Sư, thực sự không hiểu nổi."

Trương Khởi Linh nhìn cậu một chút, từ chối cho ý kiến.

Hắn ăn một miếng bánh bột thanh hoa, rồi đem đồ vật gói lại thật cẩn thận để qua một bên, lại bắt đầu tiếp tục gõ vào hòn đá.

Tiểu Lạt Ma tiếp tục nhìn hắn, cùng lúc đó một người mặc chiếc áo lam bào liền đi tới sau lưng cậu.

Người này là thợ mộc do Lạt Ma miếu mời đến, thợ mộc mặc lam bào này chính là người giỏi nhất, nhà bọn họ đã truyền tới đời thứ chín, nhưng tay nghề vẫn vô cùng hoàn hảo. Thợ mộc vỗ vỗ vai Tiểu Lạt Ma, bảo cậu không nên quấy rầy Trương Khởi Linh.

"Cậu ta là hoàn toàn không có mục đích gì mà đi tới đây, sau đó lại đột nhiên nhắc tới cái tên đó." Thợ mộc nói với Tiểu Lạt Ma: "Thậm chí cậu ta cũng không biết đó là một cái tên."

Đạo Mộ Bút Ký [Full + Ngoại truyện]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ