Tàng Hải Hoa 1

13.5K 87 28
                                    

Tàng Hải Hoa

Ba ngày tĩnh lặng

Editor: Phượng Vỹ

Beta: Tiêu

1.Trong phòng rất ấm áp, cho dù khí trời bên ngoài có giá lạnh cách mấy thì nơi đây vẫn khiến cho lòng bình lặng và tĩnh tại. Không hề bị sự lạnh giá đêm qua làm cho mệt mỏi.

Tiểu Lạt Ma biết Trương Khởi Linh còn chưa học xong, cậu ta nhìn thấy hắn mới sáng đã ra khỏi cửa như bình thường, đi tới trước mặt tảng đá ở trong sân, đẽo gọt nó mà không hề có mục đích gì, Thượng Sư nói, hình dạng cuối cùng của tảng đá này, chính là thứ tồn tại ở trong lòng của Trương Khởi Linh.

Trương Khởi Linh cần phải biết mình là ai, hắn cũng cần phải hiểu thật rõ, khái niệm của từ "Tưởng".

( Tưởng ở đây bao gồm cả mong muốn, nhớ nhung, hy vọng, suy nghĩ,... là cảm xúc của trái tim.)

Tiểu Lạt Ma cảm thấy rất kỳ lạ, hắn và những người khác hoàn toàn không giống nhau, những người khác từ khi sinh ra đều được thiên phú, biết được bản thân mình cần phải làm những gì, muốn cái gì, đây là một loại dục vọng và động cơ. Thế nhưng cái người tên là Trương Khởi Linh này, dường như trời sinh đã không có cách nào hiểu rõ được hai điều này.

Nếu như ngươi không chủ động đi tới nói chuyện cùng với hắn, thì hắn có thể ngây người suốt cả ngày, sư huynh đồng môn của cậu đều nói Trương Khởi Linh giống như người gửi thư mà quên mất nơi cần phải gửi tới, nhưng mà Tiểu Lạt Ma không cho là như vậy, Tiểu Lạt Ma nghĩ, nếu như người gửi thư không biết nơi cần gửi, hắn sẽ giống như kiến bò trên chảo nóng, bởi vì ít ra họ còn phải tìm cách đem đồ vật đưa đến nơi cần gửi. Nhưng Trương Khởi Linh lại giống như Phật vậy, nếu như trong trời đất này không cần hắn, thì hắn sẽ ở nơi nào đó, ngay cả suy tính dục vọng cũng không có.

Nhưng mà Thượng Sư lại nói hắn cũng không phải là Phật.

Trước có, sau này không có, mới là Phật, mà ngay từ khi còn nhỏ mà đã không có dục vọng thì chính là tảng đá.

Trương Khởi Linh cần phải tìm được "Tưởng" của mình, vì thế Thượng Sư mới để cho hắn rèn luyện trước tảng đá trong sân kia mỗi ngày, chỉ cần trong nội tâm hắn có một tia "Tưởng" nào đó đủ để tảng đá kia có một hình dáng. Nó khi ấy thực sự sẽ rất có ý nghĩa.

Đã hơn một năm, tảng đá kia càng ngày càng nhỏ đi, chỉ có điều nó vẫn như cũ không hề có bất kỳ hình dạng nào hoàn chỉnh.

Cho nên Trương Khởi Linh vẫn như trước không thể đi gặp người phụ nữ ấy.

2

Khoảng thời gian người phụ nữ ấy ở trong chùa, so với Trương Khởi Linh thì bà ấy còn muốn rất nhiều rất nhiều, nghe nói là bà ấy chính là ở trong một đoá hải hoa dưới lớp băng, được đào ra ngoài. Người phụ nữ này cũng không phải là bị rơi xuống đó rồi bị nhốt chết, mà là được an táng trong một huyệt mộ đã đóng băng.

Bên trong núi Nam Gia Ba Ngói không chỉ có cái bóng kia, có một phiến Tàng hải hoa ở rất sâu trong tầng băng tuyết, nơi đó ẩn tàng rất nhiều bóng đen, nghe nói đó là lăng mộ của một bộ tộc, và cũng chỉ có ngôi miếu Lạt Ma này, mới biết nơi đó có tồn tại, vào năm cậu vừa được 16 tuổi, ngay vào ngày sinh nhật của mình, cậu được báo cho biết bí mật này, thế nhưng cậu chưa một lần được đi xem qua.

Đạo Mộ Bút Ký [Full + Ngoại truyện]On viuen les histories. Descobreix ara