bên nhau.

101 16 2
                                    

Chúng tôi đã lén lút ngủ ở chung phòng cùng nhau được một thời gian rồi. Chính là do Wonbin sợ tối.

KTX của chúng tôi có 2 tầng. Tầng trên dành cho Eunseok hyung, Wonbin hyung, Sohee và Anton. Còn tầng dưới dành cho Shotaro hyung, Sungchan hyung và tôi.

"Seunghan, buổi tối anh có thể xuống ngủ cùng em được không? Anh sợ tối nên không thể ngủ một mình được."

Không thể tin được là Wonbin đề nghị tôi ngủ chung với anh ấy chứ không phải các thành viên khác, đặc biệt là Eunseok hyung vì ảnh ở chung tầng với Wonbin.

Tất nhiên là tôi sẽ đồng ý rồi vì tôi thực sự rất thích Wonbin. Mối quan hệ của chúng tôi là gì nhỉ? Anh em cũng đúng. Thành viên cùng nhóm cũng đúng. Mà mập mờ cũng đúng luôn. Thế nên tôi cũng không nỡ nói với ảnh là đổi chỗ cho Sohee hay Anton dù 2 đứa nó chung phòng với nhau.

Tốt thôi, miễn được gần anh ấy, ai nỡ bỏ qua cơ hội nghìn năm có một này chứ haha

Thế là cứ mỗi tối đến thì chúng tôi sẽ ngủ cùng nhau. Vì tôi và Wonbin đều có thói quen ngủ muộn hơn các thành viên khác. Thường Wonbin sẽ xem một vài video hay lướt đọc thư của fan cho đến đêm muộn. Còn tôi thì sẽ làm trận game trước khi đi ngủ. Vậy nên nếu phòng chúng tôi đến đêm khuya mà vẫn chưa tắt đèn, thì các thành viên khác cũng chẳng lạ lẫm cho lắm.

Điều này thực sự thuận lợi cho tôi và Wonbin. Khi đèn ở phòng của các thành viên khác dần tắt hết, đó chính là lúc chúng tôi chuyển sang phòng của nhau. Đôi khi sẽ là phòng của tôi và khi khác sẽ là phòng của Wonbin.

Tôi không thích cảm giác lén lút này cho lắm, nhưng nó thực sự rất thú vị. Khi bắt đầu ngủ cùng nhau, anh ấy cũng không còn lướt xem video nhiều nữa, tôi cũng hạn chế chơi game hơn. Chúng tôi thường trò chuyện thì thầm cùng nhau cho đến khi dần chìm sâu vào giấc ngủ. Tôi thực sự cảm thấy rất hạnh phúc vào những lúc chúng tôi như thế. Tôi dần hiểu Wonbin nhiều hơn, biết được nhiều khía cạnh khác của Wonbin hơn và cơ hội của tôi tiến vào thế giới của anh ấy cũng dần được mở rộng hơn.

Khi ngủ cùng Wonbin, tôi dần hình thành những thói quen như vuốt tóc hay chạm nhẹ vào má anh ấy. Thậm chí là ôm ấy anh ấy khi ngủ. Tôi thực sự trân trọng từng giây phút bên cạnh Wonbin.

Ai thấy sâu trong đôi mắt em là hình bóng anh.

...

"Wonbin hyung, ảnh sợ tối lắm nên không ở một mình được đâu."

"Anh á?"

Lạ thật, Wonbin hyung trước đây đã nói với tôi là anh ấy sợ tối mà. Hay là qua đến LA thì anh ấy lại không còn sợ nữa? Hay đơn giản là anh ấy không còn muốn ngủ cùng tôi nữa...?

Nỗi sợ hãi và sự thắc mắc dần lớn lên trong tôi. Tôi không thể nhịn được đến sau khi offcam để hỏi anh ấy.

"Wonbin hyung, anh không còn sợ bóng tối nữa ạ?"

Wonbin lặng nhìn tôi một chút.

"Anh chỉ là muốn ngủ cùng em mà thôi."

hanibani | about our black catz.On viuen les histories. Descobreix ara