Chương 239: Kẻ thù

Začať od začiatku
                                    

"Hình như đúng là nàng ta, nàng ta lén la lén lút đứng bên hòn non bộ kia làm gì nhỉ?"

"Nô tỳ thấy nàng ta giống như đang canh chừng cho ai đó."

"Vậy chúng ta trốn trước đi, để xem đây là chuyện gì."

"Vâng."

Thẩm quý nhân không phải người thích xen vào việc của người khác, nhưng nàng luôn coi Tưởng quý nhân là kẻ thù của mình.

Năm ngoái Tưởng quý nhân hại mặt nàng bị ong đốt, hại nàng mất đi công việc đến Tuyên Thất Điện hầu hạ nghiên mực, cho dù sự việc đã qua nửa năm nàng vẫn canh cánh trong lòng.

Xưa giờ Tưởng quý nhân không thân thiết với nàng, mà nàng cũng không tìm được chứng cứ nàng ta hại mình, nhưng trong lòng nàng, nàng khẳng định việc đó do Tưởng quý nhân và Lương phi bắt tay tính kế.

Lương phi chết rồi, đương nhiên là người chết thù tiêu.

Nhưng Tưởng quý nhân vẫn còn sống tốt, thù này thật sự khó mà bỏ qua.

Nàng và Tử Quyên trốn trong góc tối một lúc thì thấy Tưởng quý nhân từ sau hòn non bộ thong dong đi ra, sau đó cảnh sát nhìn bốn phía rồi mới cùng Tiểu Thiền đi trước. Các nàng đi rồi, Canh Tuấn Hải cũng bước ra.

Thẩm quý nhân vui mừng nói khẽ với Tử Quyên: "Thì ra nữ nhân kia yêu đương vụng trộm với thị vệ!"

"Đúng đó tiểu chủ, Tưởng quý nhân đúng là to gan! Tiểu chủ, chúng ta có cần tố cáo nàng ta với hoàng thượng và hoàng hậu không?"

"Đương nhiên là có! Ta với nàng ta vốn không thù không oán, nhưng nàng ta lại hại ta như thế, ta sao có thể dễ dàng tha cho nàng ta chứ? Hơn nữa lần này cũng do tự nàng ta làm bậy, không thể sống yên! Có điều nếu muốn tố cáo nàng ta thì không thể dựa vào lời nói một phía, phải có chứng cứ xác thực mới được."

"Tiểu chủ nói đúng, lần sau chúng ta lại đến bắt gian họ đúng không?"

"Trước mắt đi theo thị vệ kia xem hắn làm việc ở đâu đã!"

"Vâng."

Thẩm quý nhân và Tử Quyên lặng lẽ theo dõi Canh Tuấn Hải, thấy rõ khuôn mặt của hắn, cũng biết được chỗ hắn làm rồi mới về Thường Ninh Điện.

Những đêm sau hôm đó, Thẩm quý nhân đều dẫn theo Tử Quyên mượn cớ đến Ngự Hoa Viên bắt đom đóm đi dạo gần nơi Tưởng quý nhân và Canh Tuấn Hải lén lút gặp nhau, quả nhiên lại bị nàng phát hiện thêm lần nữa.

Đã phát hiện hai lần, việc Tưởng quý nhân và thị vệ có gian tình chắc chắn là sự thật không cần nghi ngờ.

Thẩm quý nhân vô cùng hưng phấn.

Có điều làm thế nào để đưa hoàng thượng, hoàng hậu và những phi tần khác đến đây bắt gian thì nàng chưa biết, không thể cứ bảo họ ngồi canh ở đây hàng đêm.

Giờ Mão hôm nay, thời điểm đến Phượng Nghi Điện thỉnh an, thấy Dĩnh phi gần đây thần thái rực rỡ, làn da dường như cũng hơi đen hơn, Thẩm quý nhân lập tức nảy ra một ý kiến.

Đợi mọi người giải tán, nàng cố tình gọi Dĩnh phi lại: "Dĩnh phi tỷ tỷ, muội có việc muốn tìm tỷ."

"Hả? Thẩm muội muội có chuyện gì tìm ta sao?"

"Không biết lời Dĩnh phi tỷ tỷ nói với muội ngày xưa còn tính không?"

"Ngày xưa? Không biết Thẩm muội muội chỉ câu nói nào?"

"Trước đây lúc muội muội giúp Dĩnh phi tỷ tỷ phác họa chân dung tiểu thái giám truyền lời, tỷ tỷ nói tỷ nợ muội một ân tình, sau này có cơ hội sẽ trả lại muội."

"À, câu này đương nhiên còn tính rồi. Muội muội có việc gì cứ nói, muội muốn ta trả lại ân tình này cho muội bằng cách nào đây? Chỉ cần có thể làm được, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức."

"Đa tạ Dĩnh phi tỷ tỷ. Tỷ tỷ, việc này khá bí mật, không thể để người ngoài nghe thấy, hay là chúng ta đến Chiêu Dương Điện của tỷ nói đi."

"Được, vậy đến Chiêu Dương Điện của ta, mời muội muội."

"Đa tạ tỷ tỷ."

Thẩm quý nhân đi theo Dĩnh phi đến Chiêu Dương Điện.

Vào nội điện, Dĩnh phi lập tức cho tất cả hạ nhân lui xuống.

Cung tường vãn tâm - Đông Tà Tiểu TiểuWhere stories live. Discover now