Oneshort

1 0 0
                                    

Oneshort: Dandelion 

Lưu ý: Đọc và tưởng tượng, hầu như sẽ không xuất hiện lời thoại hoặc xuất hiện rất ít. 

 ________________________________________________________ 

 Ở đâu đó trong tiềm thức và vũ trụ bao la xuất hiện một thực thể bình thường như không bình thường mang một sứ mệnh to lớn. Thực thể ấy không có hình dạng cũng không hiện hữu, vừa tồn tại cũng vừa không tồn tại. 

 Một thế giới tự do với những con người tự do. Hãy để ta nói lên những lời đó trong khoảng khắc này: "Dừng lại đi hỡi thời gian, bởi vì người đẹp hơn hết thảy. Ta vĩnh viễn hướng về người nguyện cầu, để người dẫn dắt ta lên đến đỉnh cao". 

 Dandelion vốn dĩ là một người bình thường ở một thế giới bình thường như đầy đau khổ, một thế giới mà bên ngoài xinh đẹp bên trong thì thối rữa. 

 Dandelion tỉnh dậy trên chiếc giường trong căn phòng tròn trong suốt chỉ biết bấy nhiêu về bản thân mình, không biết bản thân là nam hay nữ cũng không biết tại sao bản thân lại ở đây. Điều mà Dandelion có thể nhận thức được là bạn chính là Dandelion và Dandelion chính là bạn, cả 2 và cả chúng ta đều là "một". 

Dandelion sau một giấc ngủ ngon đã tỉnh dậy trên chiếc giường êm ái trong căn phòng trong suốt trên ốc đảo xung quanh là nước biển nông, căn phòng như một cái lồng chim khi chỉ có mỗi Dandelion.

Nhìn xung quanh là biển nước bao la không có lấy một điểm dừng. Dandelion ngồi trên chiếc giường nhìn ra biển, thẩn thờ một lúc lâu thì Dandenlion đi về phía cái lỗ tấm kính được khoét đủ một người đi ra đi vào.

Dandelion có thể xuống biển nông, Dandelion không thể cảm nhận được sự lạnh lẽo của nước, không có cảm giác chạm vào nước. Mọi thứ chỉ toàn là sự trống rỗng. 

Dandelion đi về phía trước, đi cho đến lúc trời tối đen, xung quanh không còn là biển mà là một khu rừng. Dandelion cứ như thế mà đi trong khu rừng hết 2 ngày nhặt những đồng xu trên nền đất. Bỗng Dandelion nhìn thấy có ánh sáng lập loè phía trước, tuy yếu ớt nhưng cũng đủ thu hút Dandelion. 

Dandelion đi đến thì thấy ánh sáng đó phát ra từ buồng điện thoại. Dandelion tiến vào đóng cửa buồng điện thoại lại, cảm giác đứng trong buồng điện thoại giữa những cây cao qua buồng điện thoại vừa cô đơn vừa sợ hãi, Dandelion không biết trong bóng tối đó sẽ có thứ gì sẽ xuất hiện.

Sự chú ý Dandelion bị thu hút bởi khe bỏ tiền xu vào, nhìn lên khe bỏ đồng xu rồi nhìn đồng xu mà bản thân đã dành ra 2 ngày để nhặt được, Dandelion bỏ đồng xu đầu tiên vào khe và cầm ống điện thoại lên nghe, bên kia vang lên tiếng thì thào rồi tắt. Dandelion tin rằng tìm được thứ gì đó rất giống mình, một người nào đó sẽ biết về Dandelion.

Dandelion điên cuồng bỏ từng đồng xu vào 1 xu đến 2 xu cứ như thế mà trên tay Dandelion chỉ còn lại một xu, cơn đói làm cho Dandelion rã rời. Dandelion cho xu cuối cùng vào khe, lần này Dandelion đưa ống điện thoại lên tai thì có tiếng ai đó lên tiếng: "Đây là đâu?". 

Dandelion trả lời lại người đó: "Tôi không biết". Bên phía bên kia điện thoại im lặng một lúc sau nói: "Ai vậy?". Dandelion lúc này khựng lại vì không biết bản thân là gì, Dandelion nhìn lên phía trên buồng điện thoại có một dòng chữ được trên đó: "Tôi là....Dandelion". 

Răng sư tửWhere stories live. Discover now