vi chia rẽ vì lý do tín ngưỡng tôn giáo. Thông qua quá trình cùng nhau đoàn
kết xây dựng đất nước và bảo vệ Tổ quốc, nâng cao mức sống, lối sống và
trình độ kiến thức của quần chúng, những người lao động có tín ngưỡng,
tôn giáo sẽ dần dần đến với chủ nghĩa xã hội. Những người lao động quan
tâm việc xây dựng cuộc sống hạnh phúc thực sự ở thế gian - một thiên
đường dưới trần gian - có ý nghĩa thiết thực hơn những cuộc tranh luận
suông về có hay không có "cõi cực lạc", "thiên đường", v.v..
V.I. Lênin nhấn mạnh rằng: Những lời tuyên chiến ầm ĩ với chủ nghĩa
duy tâm, những mệnh lệnh ngăn cấm tín ngưỡng, tôn giáo là những hành vi
dại dột, vô chính phủ, làm cho kẻ thù lợi dụng để kích động tình cảm tôn
giáo của tín đồ, làm cho họ ngày càng gắn bó với tôn giáo, xa lánh, thậm
chí đi đến chống lại công cuộc cải tạo xã hội chủ nghĩa và xây dựng chủ
nghĩa xã hội. Đương nhiên, như vậy không có nghĩa là coi nhẹ việc giáo
dục chủ nghĩa vô thần khoa học, thế giới quan duy vật cho toàn dân, trong
đó có những tín đồ tôn giáo, việc làm đó góp phần nâng cao trình độ kiến
thức cho toàn dân.
Bốn là, phân biệt rõ hai mặt chính trị và tư tưởng trong việc giải quyết
vấn đề tôn giáo. Mặt tư tưởng thể hiện sự tín ngưỡng trong tôn giáo. Khắc
phục mặt này là nhiệm vụ thường xuyên, lâu dài, gắn liền với quá trình xây
dựng chủ nghĩa xã hội, nâng cao đời sống vật chất và tinh thần của đồng bào
có tín ngưỡng. Mặt chính trị thể hiện sự lợi dụng tôn giáo để chống lại sự
nghiệp đấu tranh cách mạng, xây dựng chủ nghĩa xã hội của những phần tử
phản động đội lốt tôn giáo. Đấu tranh loại bỏ mặt chính trị phản động trong
lĩnh vực tôn giáo là nhiệm vụ thường xuyên, đòi hỏi phải nâng cao cảnh giác
kịp thời chống lại những âm mưu và hành động của các thế lực thù địch lợi
dụng tôn giáo chống phá sự nghiệp cách mạng của nhân dân, nhằm bảo vệ
thành quả cách mạng, xây dựng xã hội mới - giải quyết vấn đề này vừa phải
khẩn trương, kiên quyết, vừa phải thận trọng và có sách lược đúng.
Năm là, phải có quan điểm lịch sử khi giải quyết vấn đề tôn giáo:
ở những thời kỳ lịch sử khác nhau, vai trò, tác động của từng tôn giáo
đối với đời sống xã hội không giống nhau. Quan điểm thái độ của các giáo
hội, giáo sĩ, giáo dân về các lĩnh vực của đời sống xã hội luôn có sự khác
biệt. Vì vậy, cần phải có quan điểm lịch sử cụ thể khi xem xét, đánh giá và
ứng xử đối với những vấn đề có liên quan đến tôn giáo.
Có những tôn giáo khi mới xuất hiện như một phong trào bảo vệ lợi
ích của người nghèo, người bị áp bức và nô lệ. Nhưng rồi, tôn giáo ấy lại
biến thành công cụ của giai cấp bóc lột, thống trị. Có những giáo sĩ suốt đời
hành đạo luôn luôn đồng hành cùng với dân tộc, nhưng cũng có những
người đã hợp tác với các thế lực phản động, đi ngược lại lợi ích quốc gia,
dân tộc. Có những vị chân tu luôn "kính Chúa yêu nước", thiết tha sống "tốt
đời, đẹp đạo", nhưng lại có những người lầm đường lạc lối nghe theo kẻ
địch phản bội Tổ quốc và suy đến cùng cũng phản lại cả lợi ích của giáo
hội. Điều khiến cho nhà nước xã hội chủ nghĩa luôn cần có thái độ, cách cư
xử phù hợp với từng trường hợp cụ thể đó là điều mà V.I. Lênin đã nhắc
nhở: "Người mácxít phải biết chú ý đến toàn bộ tình hình cụ thể"
YOU ARE READING
cau 17:nguyen tac co ban cua chu nghia Mac- lenin trong giai quyet van de ton giao duoi CNXH
Randomcau 17:nguyen tac co ban cua chu nghia Mac- lenin trong giai quyet van de ton giao duoi CNXH
Start from the beginning