0

17 0 0
                                    

Buổi chiều mùa thu, ánh nắng mặt trời ấm áp làm cho tất cả mọi thứ trở nên dễ chịu. Tôi đi bộ về nhà từ trường, trong lòng hạnh phúc và tràn đầy niềm vui. Dường như có một loại năng lượng tích cực vỗ về từng bước chân, và không gian xung quanh trở nên ấm áp hơn. Đó là ngày tôi gặp cậu, người đã làm thay đổi cuộc đời tôi mãi mãi. Tôi và cậu, chúng tôi là bạn từ thời cấp 2. Chúng tôi không thuộc vào bất kỳ nhóm nào, không nổi tiếng và cũng không mặc đẹp nhưng chúng tôi làm tôi cảm thấy thoải mái. Cậu có đôi mắt biển cả, luôn đón nhận mọi người bằng một nụ cười tươi tắn. Mỗi khi cậu mỉm cười, trái tim tôi đều nhảy lên một nhịp. Tôi và cậu bắt đầu từ những buổi học chung, những cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên và những trò đùa vụng trộm khiến tôi cười nắc nẻ. Những dòng chat dài trên điện thoại, những cuộc gọi điện thoại đêm khuya, tất cả đều là những kí ức tuyệt vời. Dường như chúng tôi đã trở nên như một, không thể tách rời. Thời gian trôi qua, và mối quan hệ giữa chúng tôi dần chuyển từ bạn bè sang một thứ tình cảm khác. Những cái nhìn, những cử chỉ nhỏ, tất cả đều làm cho tôi hiểu rằng tôi đã yêu cậu. Cảm giác ấy không phải là một cơn bão, mà là một cảm xúc dịu dàng và êm đềm. Một chiều, khi trời đã chuyển sang bóng tối và ánh đèn đường bắt đầu lung linh, tôi mời cậu đi dạo. Chúng tôi đi bên nhau dọc theo con đường dài, không gì là quan trọng hơn việc chia sẻ những chuyện, những ước mơ, và những tâm tư sâu thẳm. Mỗi bước chân là một hành trình mới, và mỗi giây phút là một khoảnh khắc trân trọng. Những lời tỏ tình từ tôi đến cậu là những lời nói không thành lời, chỉ là những cái nhìn sâu thẳm và những ý nghĩ không thể diễn đạt. Cậu cũng như tôi, chúng tôi không cần nói thành lời vì chúng tôi hiểu rằng tình cảm giữa chúng tôi không phải là điều gì đó cần phải bày tỏ, mà là điều gì đó cần phải trải nghiệm. Những ngày tháng hạnh phúc trôi qua như một giấc mơ. Chúng tôi thường xuyên ghé vào quán cà phê nhỏ, nơi chúng tôi có những cuộc trò chuyện vô tận. Mỗi đêm, tôi tự hỏi liệu cuộc sống có thể tuyệt vời hơn nữa không. Nhưng chẳng ai có thể dự đoán được sự thay đổi trong tương lai.Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm, một ngày nọ khi chúng tôi đang dành thời gian hạnh phúc bên nhau nhưng biểu hiện của cậu có chút bất thường , tôi cố tra hỏi nhưng cậu chỉ trả lời không sao nhưng thấy cậu như vậy cảm giác bất an trong lòng càng ngày càng lớn,  không bỏ cuộc nhiều lần tôi hỏi cậu nhưng khi nghe được câu trả lời về căn bệnh nan y tâm trạng tôi như rơi xuống đáy vưc .  Mỗi bước đi, từng bước chân in đậm dấu vết trên con đường quen thuộc, tôi đi về nhà từ trường. Ánh nắng mặt trời chiều thu len lỏi qua từng tán lá, tạo nên bức tranh huyền bí của một buổi chiều ấm áp. Tuy nhiên, trong lòng tôi không còn niềm vui như trước, mà chỉ còn lại nỗi buồn lặng lẽ. Tôi và cậu, chúng tôi đã trở nên như một, nhưng số phận đã chơi trò quặn chặt tình yêu của chúng tôi. Cậu bắt đầu xuất hiện những triệu chứng bệnh nan y, mỗi ngày càng trở nên nặng nề. Bác sĩ nói rằng không có cách nào để chữa trị hoàn toàn, và tôi chỉ còn có thể đứng nhìn cậu từ xa, không thể giúp đỡ gì thêm. Cuộc sống trở nên mịt mờ, giống như bức tranh màu sắc đẹp đang bị mưa phai. Mỗi ngày, tôi đi đến bệnh viện để ở bên cậu, chia sẻ những khoảnh khắc cuối cùng của tình yêu chúng tôi. Những buổi chiều mát mẻ, tôi ngồi bên cạnh giường cậu, giữ lấy đôi tay yếu ớt của cậu trong tay mình. Cậu vẫn giữ một nụ cười yếu ớt trên môi, nhưng trong đôi mắt cậu, tôi thấy sự mệt mỏi và chấp nhận. Chúng tôi đã dành những tháng ngày cuối cùng của tình yêu để nói lời chia tay, chia sẻ những ký ức đẹp nhất và những ước mơ không thể trở thành hiện thực Ngày cậu đi, tôi đau khổ không chỉ vì mất mát mà còn vì sự trống rỗng không lấp đầy được trong trái tim tôi. Cuộc sống vẫn tiếp tục, nhưng mỗi bước đi là một cảm giác như đang bước qua từng mảnh vỡ của trái tim tan nát. 

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Jan 29 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

Đây Ko Phải Truyện Where stories live. Discover now