Ngoại truyện 2

175 6 0
                                    

                                   
                                   

- Ở với nhau bao lâu rồi mà còn nghi ngờ ? Em thấy cái ví đó bụi bám dày cộm không ? - Ann tiến sát cô hơn, lớn tiếng quát cho cô tỉnh ra. Nghĩ sao đi ghen nàng với Chan vậy ? Nàng bây giờ gặp chị ta, e là xách quần chạy còn không kịp.

                     
Cheer vẫn ôm chăn mếu máo, không thèm nhìn nàng, trông bộ dạng vẫn còn giận dỗi lắm.
               

Nàng ôm bụng, nhíu mày. - Thuở đời để bạn gái vác bụng bầu chạy đến nhà tìm mình, coi được không ? - Nàng đứng bên cạnh giường, đẩy vai cô.

                 

Cô vẫn trơ trơ ngồi đó, bộ dạng vô cùng chịu đựng. Cô biết cô ghen là cô không đúng, nhưng cảm giác thấy tấm ảnh đó, làm cô rất buồn. Cô lại nhớ quá khứ họ đã từng rất vui vẻ với nhau.

                     

Ann nhìn thấy cô không thèm để ý tới mình càng bực hơn. Đôi mắt Ann dần vẩn đục, một lớp sương mù vây quanh, nàng ủy khuất nhìn cô, nhẹ giọng nói.

                     

- Hồi trước lời nói của chị có trọng lượng, bây giờ không còn nữa đúng không ?

Cheer mếu máo, ngước lên nhìn nàng.

                     
Ann hậm hực, quát lớn :

                     
- Phải, tôi còn tình cảm với chị ta đó. Hài lòng em rồi đúng không ?

                     

Nói xong liền quay người bỏ ra ngoài. Cô đã không tin tưởng thì nàng không cần giải thích nữa.

                     

Cheer hoảng hốt chạy theo nắm tay nàng lôi lại :

                     

- Ann à, không phải.

                     

Ann giật tay ra khỏi tay cô, ấm ức. - Buông ra. Tin hay không tùy em. Tôi mệt rồi. Em không nghe tôi giải thích, không nói không rằng bỏ đi, em thích về đây như vậy, sau này không cần về nhà nữa, mặc kệ mẹ con tôi luôn đi.

                     

Nàng quay lại, hai hàng nước mắt chảy dọc theo gò má, phẫn uất cùng tủi thân, nàng khóc lớn.

                     
- Hết thương thì nói một câu, đừng có như vậy. Tôi không thích đào bới quá khứ. Em kêu tôi quên chuyện cũ, rồi chính em khơi gợi lại. Sao ? Giờ có thấy vui không ?

                     

Nàng nói xong liền bỏ ra ngoài. Cheer vội chạy theo rối rít :

                     

- Ann, em xin lỗi, là em không đúng, chỉ là em ghen.

                     

Ann mặc kệ, đi xuống lầu, nhìn ông bà Thikamporn liền cúi đầu xin phép :

                     

Hành trình cưa đổ nữ vương của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ