Chương 24: Giả ngọt ngào

743 45 3
                                    


Tê thanh kiệt lực rống giận, một cái hôn rách nát, liều chết giãy dụa cùng, ánh mắt bất lực.

Đầu lưỡi bị cạy ra tràn ngập mùi máu tươi.

"Anh mở to hai mắt thấy cho rõ ràng em là ai! Em chính là đứa em trai ngoan ngoãn kia của anh!!"

"Hiện tại nói những lời này có ý nghĩa gì?! Chẳng lẽ anh có thể thay đổi sao! Anh có thể tiếp thu em sao! Em phải vĩnh viễn giả dạng làm một đứa em ngốc ngốc theo đuôi thì có thể có được anh sao!!!"

"Trì Tầm em nói cho anh, em con mẹ nó một chút cũng không hối hận khi thao anh đâu!"

"Chỉ có kẻ yếu mới có thể chờ đợi, em chính là muốn trực tiếp lột quần áo anh ra đè dưới thân, làm chết anh, biến anh thành đồ vật của em!" Hắn lại điên cuồng hôn lên môi Trì Tầm.

Trì Tầm hai mắt đỏ bừng, lại một lần nữa cắn đầu lưỡi Quý Nhiên Chu, nhưng Quý Nhiên Chu chết cũng không chịu thối lui, trong khoang miệng tràn đầy mùi máu không ngừng khuấy loạn dây dưa.

Trì Tầm vốn là tay chân bị trói, còn bị bóp cổ, không có đường phản kháng. Nhưng Quý Nhiên Chu một chút cũng không đạt được khoái cảm khi khống chế được Trì Tầm trong lòng bàn tay. Lồng ngực hắn căng tức như bị ngọn lửa tức giân thiêu đến cơ hồ phát điên, bởi vì ánh mắt của Trì Tầm quá lạnh, là một loại ánh mắt của sự thương hại, ánh mắt lạnh nhạt, hình ảnh hắn trong đáy máy y, giống như một người xa lạ.

Lại là loại ánh mắt không để bụng bất kỳ cái gì nữa......

Quý Nhiên Chu bỗng nhiên nắm chặt một bên cổ tay Trì Tầm, một tay khác nắm tóc của y. Muốn y đau! Muốn y trốn không thoát!

Nhưng Trì Tầm chỉ sắc mặt trắng bệch hơi nhíu mi một chút, y không sợ, y không có gì có thể mất đi nữa. Quý Nhiên Chu cũng chỉ có những kiểu trừng phạt lăn qua lăn lại như vậy mà thôi. Y không có sức đánh trả nên chỉ yên lặng ngồi ở trên xe lăn, như cũ ngẩng cao cần cổ còn in dấu tay xanh tím, thẳng tắp nhìn hắn.

Quý Nhiên Chu tức khắc cảm thấy ngực có thứ gì xôn xao. Ngón tay đặt ở trên cổ Trì Tầm bắt đầu không chịu khống chế mà run rẩy, bình thương luôn là Trì Tầm nhắm mắt lại trốn tránh hiện thực, lần này lại đến phiên Quý Nhiên Chu không muốn nhìn. Từ sâu trong lồng ngực truyền đến cảm giác đau xót kỳ lạ. Thật lâu sau, hắn rốt cuộc buông tay. Lúc này Trì Tầm gục đầu xuống, không còn ý thức.

"Anh ơi!"

Quý Nhiên Chu vội vàng thăm dò hơi thở Trì Tầm, trên ngón tay đặt dưới mũi y cảm nhận được hơi thở mong manh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hắn cởi bỏ trói buộc trên chân tay Trì Tầm, phát hiện cổ chân cổ tay Trì Tầm bị ma sát đến đỏ hơi rách da chảy máu. Hắn nhẹ nhàng sờ sờ vết đỏ trên mặt cùng trên cổ Trì Tầm, đắp lại khăn lông trên người rồi bế ngang y lên ôm trong ngực.

Hắn dán mặt lên cái trán lạnh lẽo của Trì Tầm, thanh âm thấp đến gần như không thể nghe thấy, "Xin lỗi, em rất xin lỗi......"

"Rất nhanh...... rất nhanh liền kết thúc rồi."

Sau khi Trì Tầm tỉnh lại, Quý Nhiên Chu không còn nhắc lại sự việc ngày đó.

Bị em trai cưỡng chế yêu (giam nhốt, điều giáo)Where stories live. Discover now