Chương 1

426 28 8
                                    



"Trời xanh, mây trắng, nắng vàng, rất thích hợp để bắt hải tặc," trung úy Fullbody nhìn con tàu cờ đầu lâu xương chéo ở chân trời, lẩm bẩm với gió biển qua ống nhòm.

Bữa thịnh soạn ở Baratie ban sáng không làm gã hài lòng, vì tên đầu bếp giỏi nhất của nhà hàng, nói vắn tắt, đã cút theo gái mới đây. Món cá ngừ voi áp chảo ăn cùng măng tây hôm ấy rõ là cực phẩm, ấy mà hai tháng sau quay lại, Zeff Chân Đỏ chỉ nhả vài chữ khi gã hỏi.

"Đi rồi, gói đồ theo mỹ nhân trong đêm, còn mang luôn hai thùng thực phẩm dự trữ."

Giọng lão làn nhàn không đầu không đuôi, như mất cân đường lọ muối, như chuỗi bọt khí khẽ khàng reo trong ly vang lạnh lão vừa thêm.

Tàu của hắn chạy hết công suất, tiến lại gần thuyền hải tặc kia, nhưng con thuyền có lá cờ đen vẫn một chỗ, nghiêng qua nghiêng lại theo sóng bạc.

"Ban nãy là ăn đồ không ngon, giờ là ăn đồ thừa à?"

Đến khi hắn nhìn rõ chiếc thuyền kia, lại thấy hải tặc nằm dẹp như cá khô phơi nắng. Mười một giờ trưa, giờ này cũng quá tầm phơi nắng rồi. Lúc lính tràn lên boong, đám kia chỉ vớ lấy vũ khí theo bản năng rồi giơ tay hàng. Trong bóng râm, Fullbody thấy một gã đội mũ thuyền trưởng ụp mặt xuống sàn, bèn lấy giày lật người hắn lên.

"Hắn...h-hắn vừa từ Đại Hải Trình về, cướp... cướp hết rồi."

Fullbody nhìn sợi dây chuyền vàng nằm bẹp dí trên ngực tên thuyền trưởng, cau mày, "cướp cái gì?"

"Đồ ăn," phun nốt hai chữ cuối, tên hải tặc ngất đi, mặt tái mét, rõ ràng mấy ngày rồi chỉ hít gió ăn sương.

Fullbody nhấn số sên, bề lệp bề lệp, gọi về Tổng Bộ.

Gã không cần hỏi tên gã hải tặc kia, cướp mỗi thức ăn, trời Nam biển Bắc mênh mông chỉ có một.

Thế nhưng gã có chút hoài nghi, tên ấy không phải vừa vào Đại Hải Trình mấy tháng trước sao?

Thiên hạ kéo vào Đại Hải Trình như cá trích, bơi ra được mấy người? Lệnh truy nã kia, xem ra Tổng Bộ sẽ tăng không ít.

Fullbody cúp máy rồi bước gần đến cái thây bất tỉnh của tên hải tặc, thản nhiên giật lấy sợi dây chuyền vàng. Màu kim loại đặc trưng đã ngả nâu sáng, gã lại lấy móng tay cọ cọ, ánh vàng nguyên chất nhá lên, lại càng làm bức hình trong mặt dây chuyền trở nên cũ kỹ.

"Rác rưởi thì không nên mang thứ này đúng không?"

Hắn thò tay lấy bức ảnh, vò lại rồi quăng xuống biển, điềm nhiên nhét sợi dây chuyền vào túi trong áo khoác.

"Nhốt vào phòng giam, tụi này đang đói, cứ để đồ ăn trước song, miễn sao không đứa nào chạm tới là được, à, nhớ đặt mấy ca nước trong phòng."

"Thưa ngài, là..."

"Nước biển."

Fullbody xoay gót đi, hài lòng với mấy cái túi phồng lên, để lại cô hải quân tóc cam nổi gai ốc, dẫu trên đầu là mặt trời ban trưa.

***

Trung úy Fullbody tóc hồng như kẹo, tuyển lính tráng cũng chuộng người tóc sáng. Nami trả lời theo mấy mẩu tin gom từ quán rượu, lại luồn mấy ngàn beli dưới gầm bàn, chỉ năm phút là ký giấy tuyên thệ, hai ngày sau đã có quân phục mới toanh.

[LuNa] một trăm triệu beliNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ