[Shusta] Giữa ranh giới (Ngoại truyện)

80 8 0
                                    

Tên gốc: Between the line

Tác giả: 617I34I3E

Nguồn: https://archiveofourown.org/works/38418082

Edit: Miwo

2 cái ngoại truyện của fic trước đó nhe ⁰⁠▿⁠⁰

(Vẫn câu cũ, ai thấy lỗi hay có gì cấn thì bảo tui nha, beta lại mấy chương thấy mình sai tùm lum nhục k có chỗ chui ấy huhu ;;)

- - -

PHIÊN NGOẠI 1

POV: Shu thời trung học

"Shu, cậu đang chơi trò gì thế?"

"Cái này à? Game nhập vai kinh dị, cậu muốn chơi không?"

"Không, tớ cảm thấy mình sẽ sợ hãi."

"Vậy đến cạnh tớ này."

Tôi đưa tay vỗ nhẹ vào chỗ trống cạnh giường. Mysta leo lên giường nằm cạnh tôi, tôi mở chăn cho cậu ấy vào. Nhiệt độ cơ thể ấm áp như dính vào nhau, tôi hy vọng mặt mình không đỏ bừng lên. Vì vậy, tôi cố gắng hướng sự chú ý của mình trở lại trò chơi điện tử, mặc cho Mysta đang bám lấy tôi, cọ sát vào mép áo khoác của tôi như một con mèo nhỏ.

"Nhân tiện, các bạn cùng lớp nói..."

"Cái gì?"

"Họ muốn tớ hỏi cậu là..."

Tôi lưỡng lự một lúc rồi im lặng.

Tôi có cần phải hỏi cậu ấy không? Nếu tôi hỏi, có thể cậu ấy sẽ tham gia vào nhóm bạn và chúng tôi sẽ có khoảng thời gian vui vẻ cùng nhau. Đó cũng là điều tốt cho Mysta, cậu ấy luôn ngại tiếp xúc với mọi người, nhưng tôi biết những người này không tệ, nếu Mysta thích thì tôi nên ủng hộ cậu ấy, đó là lựa chọn tốt nhất. Nhưng tại sao trong lòng tôi lại cảm thấy mâu thuẫn như vậy? Tôi có thể chấp nhận nó không? Điều gì sẽ xảy ra nếu Mysta làm quen với những người đó rồi bỏ rơi và phớt lờ tôi lần nữa? Có lẽ đây chỉ là tưởng tượng, mấy cái tưởng tượng vô nghĩa của tôi, nhưng nếu vậy thật thì sao?

Một hiệu ứng đáng sợ đặc biệt đột nhiên xuất hiện trên màn hình. Mysta rùng mình dữ dội vì sợ hãi, chui vào chăn và ôm lấy tôi khiến tôi tỉnh lại từ dòng suy nghĩ. Cậu ấy lúc này trong vòng tay tôi thật nhỏ bé, giống như một con chim sẻ nhỏ, chỉ cần một chiếc hộp là có thể nhốt lại.

À, vậy à? Tôi chợt nhận ra, thì ra tôi ích kỉ như vậy.

Chính tôi là người sợ lẻ loi và cô đơn. Tôi sợ rằng nếu tôi mở rộng tầm nhìn cho cậu ấy, Mysta sẽ cảm nhận được rằng dù trên đời có ác ý nhưng vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp cần khám phá. Khi Mysta bắt đầu có niềm yêu thích mãnh liệt với cuộc sống, bắt đầu học cách tự lập, cậu ấy sẽ tìm thấy điều gì đó mình yêu thích trong cuộc sống, có thể là một sở thích, có thể là một ai đó, và từ đó trở đi, tôi sẽ biến mất xung quanh Mysta, bởi vì Mysta sẽ không còn hứng thú với tôi nữa.

Có lẽ với tôi, nó còn đáng sợ hơn cả cái chết.

Tôi vỗ nhẹ vào lưng Mysta và nhìn cần cổ của cậu ấy đang lộ ra ngoài. Tôi muốn cắn lên đó, nhưng thực tế tôi chỉ vùi đầu vào cổ và vai Mysta, trong khi cậu ấy vẫn đang chìm đắm trong nỗi kinh hoàng của trò chơi điện tử. Sau đó, tôi nhân cơ hội tận hưởng thêm vài hơi hương thơm xà phòng còn sót lại trên người cậu. Tôi biết là tôi phải cẩn thận với mọi hành động của mình. Mysta là một người rất nhạy cảm, dù chỉ là một động thái đi quá xa cũng có thể khiến cậu ấy cảm thấy ghê tởm, chắc chắn là vậy rồi. Quên đi, tôi đã từ bỏ ý định hỏi cậu ấy về chuyện kia rồi, chỉ cần tôi thấy đủ là được, phải không? Tôi có thể là bạn, là partner*... thậm chí là tình yêu của cậu ấy.

[EDIT | AllMysta] Tổng Hợp FanfictionWhere stories live. Discover now