◖7◗ 7 giờ sáng

Start from the beginning
                                    


 Mọi người vừa đi vừa bàn tán sôi nổi vì không biết hôm nay học sẽ được học về cái gì thì Midoriya từ đằng sau chen lên trước bắt chuyện với Boboiboy.

  Midoriya:- Boboiboy-kun, cậu có biết hôm nay bọn tới học gì không?

  Boboiboy:- Hm, theo như lịch trình hôm nay thì chủ yếu nói về những nhiệm vụ mà bọn tớ thường làm trong ngày. Xong sau đó sẽ được thực hành trực tiếp tại một hành tinh cách trụ sở không xa. Tất nhiên là giáo viên sẽ không được đi theo để hỗ trợ, họ chỉ được quan sát từ xa.

  Midoriya:- Nhưng tớ thấy như vậy là quá sớm sao? Dù gì thì bọn tớ lần đầu tới đây nên như vậy là hơi mạo hiểm đó.

 Boboiboy nghe tới đây mà cười ra nước mắt. Sao họ có thể trẻ con tới nước này cơ chứ.

  Boboiboy:- Haizz, các cậu còn sướng hơn bọn tớ chán. Vì vốn ở đây không coi trọng tuổi tác, chỉ cần là một thiên tài thì bất cứ chuyện giời đánh gì họ cũng có thể đá đít bọn tớ tới mấy cái nơi khi ho cò gáy không chớp mắt luôn. Còn cái hành tinh mà tớ nói là nơi thực trực của TAPOPS nên không đáng lo ngại gì cả...

 Cậu còn chưa nói xong thì liền bị một cục bông màu trắng từ đâu chui ra vồ lấy làm cậu xén ngã ngửa ra đằng sau làm cả đám đi theo sau cũng được phen hú hồn.

  Boboiboy:- Oải Gai? Tớ tưởng là cậu về trụ sở chính từ mấy bữa trước rồi mà?

  Freedom:- Là Freedom. Sao lần nào cậu cũng gọi cái tên bí danh đó cơ chứ? -Một thiếu niên với nước da trắng ngần, mái tóc màu trắng cùng với một ít lọn tóc đỏ hơi lưa thưa ra ở phần tóc mái, đôi mắt dị sắc hồng xanh tạo nên vẻ huyền bí của nó, đôi tai nhện lâu lâu lại đung đưa làm cho cái mũ beret tông đỏ được đội lỏng lẻo trên đầu bị xê dịch không ít. -Mới lại ở trụ sở chính chán phèo, nên tớ mới trốn thư kí qua đây chơi.

  Boboiboy:- Tớ nghĩ cậu nên về đi. Chứ tớ bắt đầu thấy thương cho cái số của mỗi thư kí khi làm việc cùng cậu rồi đấy. -Boboiboy cười trừ trước sự tinh quái của Freedom, cậu còn thuận tay cởi bỏ mũ beret ra rồi thoa nhẹ lên mái tóc tơ dày mềm mại thoang thoảng mùi Lavender này.

  Freedom:- Không về. 

  Boboiboy:- Thôi nào Freedom, tớ còn phải đưa mọi người đi tập chung nữa.

  Freedom:- Kệ họ.

  Boboiboy:- Cậu không sợ cấp trên bù lu bù loa à?

  Freedom:- Lũ đó vừa cho nằm viện lấy 2,3 tháng rồi.

  Boboiboy:- Thôi nào, mấy bữa nữa tớ làm bánh kếp phủ siro lá phong cho cậu nha.

  Freedom:- ...

  Boboiboy:- Kèm thêm cả một phần pudding khổng lồ và một cốc cacao của ông Tok Aba thì sao? Nhé?

  Freedom:- Nhớ giữ lời?

  Boboiboy:- Tớ hứa. Không nuốt lời. Tớ nuốt cậu tự hiểu.

 Freedom nghe xong đành buông tha cho Boboiboy rồi chào cậu một cái mà đi mất hút, còn không quên lườm xéo lũ học sinh lớp A.

◖Bnha x Boboiboy◗ Tập Huấn Ngoài Vũ Trụ?! Đùa Chắc?!Where stories live. Discover now