Chapter 1

6 1 0
                                    

Một người đàn ông trẻ tuổi kéo theo một thân ẩm ướt lạnh lẽo đẩy cửa đi vào cửa hàng, máy tiếp khách cảm ứng treo ở trên cửa, giọng nữ máy móc lạnh băng vang lên ở lối vào của cửa tiệm cùng với tiếng mưa tí tách tí tách: "Chào mừng quý khách ghé thăm ——"

"Xin chào." Cô gái đứng sau quầy nghe tiếng thì để điện thoại xuống, ngẩng đầu, hơi hơi giật mình.
Tóc của người đàn ông vào cửa hơi ướt, tóc mái hơi dài một chút dán vào trán, thái dương bị che kín bởi một tầng mồ hôi lạnh mỏng—— Cũng có lẽ là mưa —— Nhìn vào sắc mặt, cô suy đoán có thể là cái trước.

Có vết ửng đỏ mất tự nhiên ở trên hai gò má của cậu, đôi môi lại tái nhợt giống như giấy, gần như là vấp ngã bổ nhào đến trước quầy.

Cô gái giật nảy mình: "Cần thuốc gì?"

Hơi thở của người đàn ông yếu ớt: "Xin chào, vui lòng cho tôi một bình xịt ức chế Omega."

"......!Cái gì?" Cô không có nghe rõ, hay nói chính xác hơn là cô nghe không hiểu.

Đôi tay của người đàn ông vì dùng sức chống lên trên mặt kính của quầy mà trắng bệch, đôi mắt màu nâu nhạt giống như nổi lên sương mù dày đặc, ánh mắt hơi tan rã, khàn giọng lặp lại: "Thuốc ức chế Omega chuyên dụng."

"......!Âu Mễ Già?" Cô gái sửng sốt một hồi lâu.

Ngươi đàn ông nhíu mày, có hơi cấp bách thúc giục: "Thuốc xịt, hoặc là thuốc tiêm đều có thể, có không?"
"Không có." Hiển nhiên cô gái đã hiểu lầm một điều gì đó, giải thích: "Hiện tại thị trường quốc nội giám sát tương đối nghiêm khắc, không được phép bán thuốc nhập khẩu."

"Cũng không có......?" Vẻ mặt của người đàn ông hốt hoảng, rũ đôi mắt xuống rồi lẩm bẩm.

Lông mi dày và mỏng của cậu khẽ rung lên, nhíu mày lại thật chặt, từ từ mím môi thành một độ cong không có màu máu.

Giống như là đang cố gắng chịu đựng một điều gì đó.

Có lẽ là cái dáng vẻ này trông thực sự chật vật, cô gái ở phía sau quầy cũng lập tức bối rối, vội vàng đứng lên: "Anh không thoải mái ở chỗ nào? Loại Âu Mễ Già này dùng để chữa bệnh gì? Nếu như cần tôi có thể giới thiệu cho anh một loại thuốc tương tự......"

Người đàn ông hoàn hồn lại sau khoảng thời gian thất thần ngắn ngủn, lắc đầu, khẽ nói câu không cần, quay người định rời đi.

"Chào mừng quý khách ghé thăm ——"
Cửa lại lần nữa bị người ở bên ngoài đẩy ra.

Người tới gập cây dù lại rồi đặt lên trên giá đỡ ô ở cửa, khi quay người lại, nhìn thấy một thanh niên đang vùi đầu đi về phía cửa, hắn quay đầu lại nhìn cửa kính ở bên cạnh, dừng một chút, khi người kia đến gần, hơi nhích người đến phía trước mặt thanh niên.

Người đàn ông không để ý, vội vàng không kịp phòng bị mà đụng vào ngực của đối phương, cơ thể lắc lư nhẹ một cái, người trước mặt đặt tay lên thắt lưng của cậu để ngăn lại, cánh tay mạnh mẽ vòng lấy nửa vòng eo của cậu, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai: "Cẩn thận."

Nịch tửuWhere stories live. Discover now