3(Sweet):Là Xuân Lãm của mùa hè năm đó mà hắn đã vô tình bỏ lỡ.

431 61 31
                                    


Tôi nhớ ngày đó là ngày hè nóng nực nhất trong năm, không phải do nhiệt độ mà là vì cả ngày hôm ấy khu tôi sống bị cắt điện.

"Đạt, Đạt, nhìn nè." - Tôi đưa cho thằng Đạt cái quạt giấy đầy màu sắc mà mình vừa tỉ mỉ gấp được.

"Nóng vãi, lạy chúa." - Thắng Đạt nhận lấy quạt giấy rồi lập tức phe phẩy thật lực làm cho nó méo mó xấu xí vô cùng. - "Hay bọn mình vào quán nét ngồi điều hòa đánh trận game cho sướng nhờ."

Tôi đang định trả lời thì bị một giọng nói khác chen ngang.

"Đi thì đi, nhưng mà hai cậu làm xong bài tập hè chưa? Ngày mai mẹ tớ kiểm tra đó."

"Gì thế hả, học ít thôi, học lắm quá bảo sao không cao lên nổi!!"

"Ê, học là quốc sách không học là xách cuốc đó. À thôi, nói cậu cũng chẳng hiểu. Đầu gỗ khó đẽo."

"Nói ai đầu gỗ hả con cá mắm kia??"

Tôi lặng nhìn cái quạt giấy bị dẫm bẹp dưới nền rồi lại nhìn hai người bạn đang vật lộn cười đùa ngay trước mắt. Đã tính nói gì đó rồi lại thôi, tôi ngẩn ngơ đi tới mở cửa sổ, lắng nghe tiếng ve kêu râm ran giữa trưa hè oi bức.

"Cậu đang nghĩ gì thế?"

Trở về thực tại, qua ô cửa sổ, tôi chống cằm ngắm nhìn cơn mưa rào vừa đột ngột trút xuống mà ngây ngô hỏi.

"Mấy hôm nay toàn mưa với mưa, khó chịu."

"Bước vào mùa mưa rồi mà, là vào hè rồi đó."

"Thế à. Tao ghét mùa hè."

Tấn Đạt đi tới đóng cửa sổ lại cho khỏi hắt mưa vào trong nhà rồi lại kéo tay tôi ra chỗ khác ngồi. Cậu ta cầm cái khăn bông lau tóc cho tôi rồi ngồi xổm dưới nền cầm tay tôi.

"Vì hè nóng và nhiều mưa à?"

"Không."

"Sao vậy?"

"Không nói."

Vào những ngày mưa rả rích, cơ thể tôi như bị rút cạn sức sống, thật mệt mỏi, tôi kéo kéo Tấn Đạt lên ngồi cạnh mình rồi uể oải nằm xuống giường.

"Lãm buồn ngủ rồi hả?"

"Ừm."

Và có lẽ thằng Đạt sẽ thích những ngày mưa vì chính lí do kể trên, chứ còn gì, lúc này tôi chẳng còn hơi đâu để rồ lên như con sư tử chuyên giày vò cậu ta nữa, mà chỉ hệt như chú mèo nhỏ thích thu mình vào một góc thôi.

"Từ từ đã, tối giờ cậu đã ăn gì đâu, hình như còn cháo đó, để tớ hâm nóng lại đã."

Thằng Đạt vừa đứng dậy định đi thì bị tôi bắt cổ tay giữ lại.

"Đừng đi mà." - Tôi rúc mình trong ổ chăn nhưng vẫn thò cái tay ra để giữ tay cậu ta lại.

   "Tay cậu nóng nóng rồi đó."

Tấn Đạt kéo chăn xuống rồi áp mu bàn tay lên trán tôi rồi so sánh chênh lệch khi tự chạm tay lên trán mình.

   "Ốm rồi đấy. Thế này tí ăn xong phải uống thuốc nữa."

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Apr 15, 2023 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

Máu điên nhưng tôi yêu cậu ấy - Trang SơWhere stories live. Discover now