Chương 12

217 39 2
                                    

[Phụ Cận] Xử ~ Trốn: Em còn nhỏ, nên hiểu dù chỉ là một chút tổn thương nhưng cũng khó mà bù đắp được.

[Phụ Cận] Kiếm Hạ Đoạt Ái: Nếu em vứt đi thật, chú nhỏ của em rất có thể không bao giờ nhìn mặt em nữa, sẽ không mua đồ ăn cho em nữa đâu, em hãy nghĩ đến cảnh tượng đó một chút đi, nghĩ cho kỹ nhé.

[Phụ Cận] Anh Hùng Bàn Phím: Nghe anh khuyên nào, đừng kích động.

Mấy người hâm mộ ban đầu khí thế hùng hổ một giây sau lại biến thành mấy anh giai tốt bụng, anh một lời tôi một lời, cố gắng muốn kéo con ngựa hoang mất dây cương sắp chạy thoát này lại, nhưng tiếc là người ta không dễ lừa chút nào.

[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: Tui đâu có kích động, tui nghiêm túc mà!

[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: Ai nói tui không hiểu cái chuyện tổn thương kia? Tui hiểu!

[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: Cũng tại chú ấy bắt tui làm bài tập, làm tui lỡ mất nửa tập Thần Miêu Đặc Cảnh! Đó là Thần Miêu Đặc Cảnh mà tui thích nhất! Là chú ấy tổn thương tui trước mà!

[Phụ Cận] Xử ~ Trốn: Cái này thì dễ thôi, phần mềm nào chả có, anh cho em một thẻ hội viên, em muốn xem lúc nào thì xem lúc đó nhé.

[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: Tui không cần!

[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: Tui chỉ muốn quay lại lúc đó xem cho xong nửa tập kia! Mấy người có cho tui một ngàn tập hay mười ngàn tập thì tui cũng không thèm đâu!

[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: Cũng như mấy người đã nói, loại tổn thương này không thể bù đắp nổi!

Mọi người: “…”

Rốt cuộc là ai đã cho Thân Hóa Thương Khung lá gan này vậy, lại dám bắt nạt học sinh tiểu học thế này!

Xử ~ Trốn nuốt xuống một ngụm máu, chỉ có thể thay đổi góc độ.

[Phụ Cận] Xử ~ Trốn: Bọn anh giúp em hả giận, thấy sao? Bây giờ em mau gọi chú nhỏ của em về đi, bọn anh thay phiên nhau giết chú ấy.

Thi Tịnh đang bị biến cố trước mắt làm cho đần người, bây giờ nhìn thấy câu này, cuối cùng cũng cảm thấy mọi chuyện đã quay về đúng quỹ đạo.

Nhưng tiếc là, người mà bọn họ đang đối mặt lại là một “học sinh tiểu học”.

[Phụ Cận] Thân Hóa Thương Khung <: [cười lạnh] Kiểu lừa gạt con nít này tui đã nghe nhiều rồi, mấy người đang xem tui là thằng ngốc hả? Để chú nhỏ của tui về để tui không vứt được đồ của chú ấy, đúng không?

Mấy người hâm mộ đều đang muốn đánh thằng nhóc này lắm rồi.

Thằng nhỏ này sao lại khó giải quyết như vậy chứ!

Thủy Vô Ngân không thấy thủ hạ trả lời, hỏi một câu: “Khuyên được không? Thân Hóa Thương Khung về rồi chưa?”

Xử ~ Trốn kìm nén nói: “Vẫn chưa, khuyên nó không được.”

Dù sao Thủy Vô Ngân cũng đấu trí quen rồi, hoài nghi hỏi: “Các cậu có chắc là cháu nhỏ của cậu ta không? Có khi nào là cậu ta giả…”

Bằng Nghị || Tin Tức Tố Biến Dị Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ