Chương 69: (Phiên ngoại 3) Tôi chưa từng nắm tay đàn ông trong đời

Start from the beginning
                                    

Diệp Dao đang nghĩ về điều này thì nhìn thấy một nam sinh chạy về phía họ.

Nam sinh có ngoại hình ưa nhìn, có thể coi là công bằng, sạch sẽ và có nụ cười rạng rỡ.

"Thật xin lỗi, lúc tập bóng tôi không khống chế được bóng, may mắn là cậu không sao." Nam sinh chạy tới nói chuyện, nhìn về phía Lục Tầm, "Bạn học, kỹ thuật của cậu rất tốt, có thể kết bạn không?"

Trước khi nam sinh kia đến trước mặt, Lục Tầm đã ném quả bóng trở lại.

Lục Tầm mặt không biểu cảm, cũng không muốn nói nhiều, hắn quay đầu sang chỗ khác nhìn Diệp Dao: "Đi thôi."

Nhưng nam sinh ném bóng rổ không dừng lại, cậu ta tiếp tục tiến về phía trước và đưa tay ra.

"Bạn học, tay áo của cậu có phải là bị quả bóng của tôi làm bẩn à? Tôi sẽ giúp cậu—"

Đầu ngón tay còn chưa chạm tới ống tay áo, Lục Tầm đã rút tay về.

"Người anh em à, cậu quá lạnh lùng đấy, khó trách nữ sinh lớp chúng tôi không ngừng bàn tán về anh." Nam sinh cười, "Kết bạn được không? Nghe nói cậu đều từ chối tất cả nữ sinh tỏ tình với cậu, vậy chúng ta có thể giao lưu kết bạn chút không?"

Sắc mặt Lục Tầm trở nên lạnh lùng.

"Ai là anh em với cậu?" Lục Tầm cười lạnh một tiếng, trong mắt tràn đầy địch ý, "Đừng ở chỗ này nói nhảm, cậu có muốn ăn đòn, tôi đánh cùng cậu một trận, không đánh đến độ khiến cậu xưng cháu trai, tôi viết ngược tên mình lại."

Thái độ này còn tệ hơn nhiều lần so với khi tỏ tình với một cô gái.

Nam sinh kia dừng lại một lúc, quay lại và chạy đi với quả bóng.

*

Xung quanh trở nên yên tĩnh, Diệp Dao tiếp tục đi về phía trước với Lục Tầm.

Diệp Dao còn đang suy nghĩ về cuộc nói chuyện vừa rồi, thì Lục Tầm đã bình tĩnh nói: "Có khăn ăn không?"

Trùm trường lạnh lùng đương nhiên không mang theo khăn giấy bên người, bụi đất khi đánh nhau dính trên người là huy chương, không cần lập tức lau đi, những lúc khác, hắn không cần mang theo khăn giấy.

Diệp Dao từ trong túi lấy khăn ăn đưa cho Lục Tầm, Lục Tầm lấy nước khoáng ở một bên ba lô ra, thấm ướt khăn giấy, sau đó dùng sức lau sạch bàn tay vừa chạm vào bóng, cả chỗ ống tay áo suýt bị đụng.

Sau khi làm xong tất cả những thứ này, Lục Tầm giơ tay ném khăn giấy ướt một cách hoàn hảo vào thùng rác ở rất xa.

"... Cậu có bệnh sạch sẽ à?" Diệp Dao hỏi.

Họ ngồi cùng bàn mấy ngày, nhưng cậu không nhận ra rằng Lục Tầm có thói quen sạch sẽ.

"Không phải bệnh sạch sẽ." Lục Tầm nhíu mày, lấy ra một tờ giấy lau nước trên tay, "Tôi không thích người khác chạm vào mình, đặc biệt là đàn ông, đặc biệt là đàn ông thích tôi."

Diệp Dao đột nhiên hiểu ra, cuối cùng cũng hiểu ý của nam sinh khi giao tiếp.

Tuy nhiên, cậu không ngạc nhiên khi Lục Tầm không thích bị chạm vào.

Em thử trốn lần nữa xemWhere stories live. Discover now