Chương 82 : (26) Ánh trăng sáng của lão đại

1.9K 93 1
                                    

Editor : Nhan

Khúc Yên liếc mắt nhìn cô ta một cái: "Chị, khẩu vị của chị có phải quá lớn hay không? Lục Cảnh Diệu, anh Dạ Đình, Dung Trì, 3 người này chị đều muốn chơi trong lòng bàn tay?"

Khúc Sương Sương còn giả vờ làm chị gái ôn nhu với cô, mặt âm trầm nói: "Đây là việc của tao. Mày tốt nhất cút xa một chút, bằng không đừng trách tao không cùng mày giảng tình chị em."

"Tình chị em?" Khúc Yên nhẹ giọng cười lên, "Từng có sao?"

Có lẽ hồi nhỏ từng có.

Nhưng kể từ lúc Khúc Sương Sương trùng sinh, chưa từng có cái gì gọi là tình chị em.

Trong mắt Khúc Sương Sương chỉ có lợi ích của mình cô ta.

Ích kỷ tới cực điểm.

"Mày đừng cho là mày châm ngòi quan hệ tao và anh Dạ Đình liền có thể làm như thế với Dung Trì." Khúc Sương Sương hừ một tiếng, khó nén đắc ý nói, "Giữa tao và Dung Trì có bí mật."

"A." Khúc Yên rảnh rỗi lên tiếng.

Khúc Sương Sương thấy cô không hiếu kỳ, cố ý nói: "Chẳng lẽ mày không muốn biết tao và Dung Trì có bí mật gì sao?"

Khúc Yên miễn cưỡng ngước nhìn cô ta: "Không muốn biết."

Khúc Sương Sương nghẹn lời, lời khoe khoang đến miệng bị nghẹn trở về.

Khúc Yên không nhìn nữa cô ta, ngẩng đầu nhìn về phía lôi đài. Đọc trên wpad tiemcachua.

Lúc này Dung Trì vừa mới ra sân, thính phòng ào ra tiếng hoan hô.

Hắn cởi trần, thiếu niên gầy gò lại có cơ bụng tám múi, tràn ngập cảm giác lực lượng cường hãn.

Khúc Yên đưa tay che mắt, lại từ trong kẽ tay nhìn lén.

Ai...... Cô giống như có chút háo sắc, như thế nào chuyên nhìn chằm chằm cơ bụng người ta.

Tranh tài rất nhanh liền bắt đầu, đối thủ của Dung Trì là một thanh niên, tuy thấp nhưng cơ bắp vạm vỡ, nhìn qua cực kì nhanh nhẹn dũng mãnh.

Bên trong gian phòng tràn ngập tiếng hoan hô cùng tiếng thét chói tai.

Khúc Yên chăm chú nhìn, không bỏ qua mỗi một lần Dung Trì ra quyền, mỗi một lần chịu kích.

Hắn giống một con sói đơn độc tàn nhẫn, trong mắt tràn đầy ác độc cùng sức liều, dũng khí cô độc không sợ chết.

Mỗi một lần hắn ngã xuống đều đứng lên rất nhanh, lại phản kích, lại phấn đấu.

Không sợ hãi, từ trước tới giờ không chịu thua.

Khúc Yên nhìn một chút, không biết vì sao hốc mắt có chút ẩm ướt.

Chỉ có người trong tay không còn gì cả mới có thể liều mạng không chùn bước như vậy.

Bởi vì hắn có quá ít, không sợ mất đi.

Đợi đến khi tranh tài kết thúc, trọng tài giơ tay Dung Trì lên cao, thời điểm tuyên bố hắn thắng, Khúc Yên chống gậy nhanh chóng đi xuống thính phòng, chạy về phía hậu trường.

"Dung Trì......"

Cô đi tới hậu trường phòng thay quần áo, đang muốn chúc mừng hắn, lại phát hiện Khúc Sương Sương nhanh hơn cô một bước, đang đưa nước cho Dung Trì.

"Dung Trì, đây là mình cố ý mua nước dừa cho cậu, có thể bổ sung chất điện giải, thích hợp uống sau khi chảy mồ hôi." Giọng Khúc Sương Sương mềm mại, xấu hổ mang e sợ nhìn thiếu niên.

Trên người thiếu niên khoác một chiếc khăn tắm, đang lau mồ hôi, tóc đen trên trán dính mấy giọt mồ hôi, lộ ra khí chất trẻ tuổi mà bồng bột.

"Sao cậu lại tới đây?" Dung Trì nhíu nhíu mày.

"Mình nghe nói đêm nay cậu có tranh tài, sợ cậu bị thương trên lôi đài, cậu nên biết mình đối với cậu......"

Khúc Sương Sương ngượng ngùng biểu đạt quan tâm cùng ái mộ, thình lình bị đánh gãy.

"Dung Trì." Khúc Yên đứng ở cửa, tiếng nói trong trẻo, nghi ngờ nói, "Cậu muốn uống nước dừa hay là uống nước khoáng?"

Cô lấy ra một bình nước khoáng từ trong túi xách.

Hai cô gái đồng thời đưa ra trước mặt hắn, để hắn lựa chọn.

"Dung Trì, đây là mình đặc biệt vì cậu mua......" Khúc Sương Sương run run, điềm đạm đáng yêu nói.

Khúc Yên liếc Khúc Sương Sương, cong môi cười cười.

Cô ngước mắt hạnh, nhìn thiếu niên tĩnh mịch, nói: "Tớ không phải là cố ý mua, nhưng mà, cậu muốn uống không?"

Ý tốt của cô chỉ có một lần.

Hắn muốn hay không, tùy hắn.

[DROP - EDIT - Quyển 1 - ĐỌC CHÚ Ý ] Xuyên Nhanh : Nam Chủ Bệnh Kiều Lại Ghen TịWhere stories live. Discover now