Chương 11

9.4K 191 3
                                    

Cố Sanh Phi ngồi một bên, biểu tình không nóng không lạnh. Cô ta hống hách đã quen nên tự nhiên cô ta không thể nhiệt tình với Cố Phán Yên.

Tuy rằng người đang ngồi ở trên sô pha, nhưng tầm mắt đa số đều là dừng trên người Giang Vũ Lan .

Bởi vì Cố Sanh Phi đối Giang Vũ Lan có ân tình nên biểu tình của hắn đối với cô ta nhẹ nhàng hơn đối với bà Cố.

Chỉ hắn cảm thấy dường như Cố Sanh Phi không nhớ mình?

Cố Sanh Phi có chút lúng túng khi ngồi đối diện với Cố Phán Yên, cô ta không quen ở trong tình thế bị động như vậy. Rõ ràng ngay từ đầu là cô ta không nghĩ phải gả đến Giang gia để Cố Phán Yên thay thế, hiện tại trông cô ta xuống sắc còn Cố Phán Yên dường như sinh hoạt dễ chịu đến da thịt trắng hồng. Thấy thế cô trong lòng cô ta cảm thấy rất khó chịu.

Đặc biệt là khi Giang Vũ Lan tự mình lột một quả quýt cho Cố Phán Yên còn cẩn thận bỏ lớp lụa trắng bên ngoài.

"Anh rể, em có thể gọi anh như vậy được không?" Cố Sanh Phi cười ngọt ngào, "Anh rể và chị hình như có quan hệ thật tốt, thật hâm mộ."

Giang Vũ Lan nghe vậy cong môi cười và nhìn về phía cô, với một ánh mắt dịu dàng mà hắn thậm chí còn không nhận ra.

"Về sau nếu cô cưới người yêu mình, thì cũng sẽ được chiều chuộng vậy thôi ." Giang Vũ Lan hiếm khi tốt bụng nói.

Cố Phán Yên vô thức đan các ngón tay của mình vào nhau.

Mặc dù từ lâu cô đã biết Giang Vũ Lan đối với Cố Sanh Phi khác biệt, nhưng khi thực sự nhìn thấy thái độ của hắn đối với cô ta, cô cảm thấy mình vẫn có chút không thoải mái.

Giang Vũ Lan chưa bao giờ đối xử dịu dàng với cô như vậy luôn lạnh nhạt thờ ơ, trên giường cho dù rất nhiệt tình nhưng đối với Cố Phán Yên vẫn thiếu một chút ôn nhu.

Chỉ vì cô không phải là người trong lòng của hắn, cho nên mới không được đối xử nhẹ nhàng như vậy, Cố Phán Yên có chút buồn bực nghĩ.

Nhưng Cố Phán Yên không biết rằng chính Giang Vũ Lan không biết đối xử như thế nào với cô, cô quá hiểu chuyện, chưa bao giờ làm nũng hay ra vẻ, bị hắn lăn lộn tàn nhẫn cũng chỉ là nhỏ giọng khóc nức nở vài tiếng, cuối cùng vẫn là để hắn tùy ý hắn thỏa mãn. Sự say mê của hắn với cơ thể của cô thực chất là một biểu hiện của tình cảm hắn dành cho cô.

Hắn không biết phải đối xử thế nào với cô, vì vậy hắn phải gần cô hơn một chút, như thế hắn mới có cảm giác hai người thật sự là vợ chồng.

"Em không có may mắn như chị ." Cố Sanh Phi nói, nước mắt nước mắt liền chảy xuống, cô ta ngượng ngùng lau nước mắt rồi gượng cười "Lúc đầu là em mù quáng, vì tên cặn bã đó mà quên mình. "

"Ôi trời, tất cả đều là chuyện trong quá khứ sao lại nhắc lại nữa?" Bà Cố lấy khăn giấy lau nước mắt cho Cố Sanh Phi "Chỉ cần con không sao là tốt , đừng nghĩ nhiều nữa, con gái mẹ ngoan như vậy nhất định sẽ gặp được người đàn ông tốt , sau này nếu tìm được người đàn ông tốt như Vũ Lan mẹ càng yên tâm. "

Ly Hôn Có Vẻ KhóWhere stories live. Discover now