Cả đội bóng rổ đang giãn cơ chuẩn bị đi ăn trưa, Zhong Chenle hớt hải chạy về từ nhà vệ sinh thông báo, "Trời đất quỷ thần ơi, Hwang Injun đánh thằng Kim Hyunmin lớp 2-1 chảy máu mũi luôn kìa."

Lee Mark suýt sặc cả nước, "Hyunmin lớp 2-1? Cái thằng mọt sách ấy hả? Thằng đó có gì để đánh?"

"Nhà giàu và độc miệng," Jeno phân tích, "Đủ để cấu thành tội phạm rồi đó chứ."

Na Jaemin liếc sang bên cạnh đã thấy không còn bóng người, quả nhiên Lee Haechan đã phóng như bay ra khỏi nhà thể chất, không quên hét lên nhắc nhở, "Chỉ có một tiếng nghỉ ngơi thôi, chim chuột gì cũng nhanh lên."

Mark tinh ý hất cằm với Jaemin, "Là chuyện liên quan đến nó hả?"

Jaemin biếng nhác ném bóng vào xe đẩy, "Hwang Injun này còn làm được chuyện gì cao cả hơn thế!"

-

Lúc Haechan tìm thấy Injun là khi cậu vừa rời khỏi phòng giám thị. Dĩ nhiên tâm trạng cậu cực kì tồi tệ, thấy hắn cũng xem như vô hình, cố tình đi ngang qua không cất tiếng. Nhưng Haechan làm như không nhìn ra biểu hiện né tránh đó, nắm lấy cánh tay cậu, "Jun, nó làm gì em?"

"Chả sao," cậu nhìn đồng hồ rồi bảo, "Đi ăn trưa đi."

"Em không nói thì anh đi hỏi nó."

Injun cố vùng ra khỏi tay hắn nhưng không thể, hít một hơi thật sâu giải thích, "Nó bảo anh lùn nhất đội bóng rổ nhưng vênh váo."

Thành viên đội bóng rổ hầu như đều cao trên 1m75 (*), chỉ riêng Lee Haechan có phần khiêm tốn với 1m73. Nhưng thực tế chẳng mấy ai quan tâm, 1m9 còn bị hắn qua mặt dễ như bỡn, chỉ có người không chuyên mới đem chuyện đó ra chế giễu. Lee Haechan hơi buồn cười, "Chỉ vậy mà em đánh người ta chảy máu mũi?"

"Ai ngờ nó yếu vậy...," Injun lí nhí trong cổ họng.

Haechan nắm lấy mu bàn tay bị trầy vài vết nhỏ của Injun, khẽ khàng hôn lên rồi nói, "Xuống phòng y tế sơ cứu đi, còn không thì ghé lớp anh lấy băng cá nhân trong cặp."

Đối với cử chỉ này, Injun ngượng đến mặt đỏ bừng, đi đánh nhau tim cũng không đập mạnh đến thế, nhanh chóng rút tay lại rồi bỏ chạy sau khi bực bội đáp lại một câu, "Ai cần anh chứ!"

Lee Haechan đọc Hwang Injun như một cuốn sách. Vừa về đến lớp điểm danh cho đủ số giờ, hắn đã nghe bạn bàn trên báo lại, rằng vừa nãy Hwang Injun lớp 2-4 có ghé qua lục cặp hắn lấy đồ. Bạn ấy không biết quan hệ của hai người ra sao, chỉ tốt bụng nhắc hắn kiểm tra lại cẩn thận coi có mất gì không, vậy mà hắn chỉ mím môi cười, Na Jaemin trề môi, "Nhìn mặt ngu đ** tả được."

Nhưng chuyện Hyunmin bị đánh không chỉ có thế. Zhong Chenle lại nghe ngóng tin ở đâu đấy, đến giờ tập buổi tối liền nói liến thoắng như bị ai chọc dây.

Lớp 2-1 của Kim Hyunmin có một nam sinh tên là Lee Jun. Bố của Lee Jun là chủ tịch quận, cũng là nhà tài trợ lớn nhất cho trường ngay cả trong hội thao vừa qua. Đáng nói là Lee Jun để ý Haechan gần một năm, nhưng hắn chưa từng để vào mắt. Vậy mà qua miệng Hyunmin, chiến thắng của đội bóng rổ trường Haneul là do Haechan lợi dụng quan hệ với con nhà tài trợ để đi cửa sau.

Mark tặc lưỡi bực bội, "Nhảm nhí! Bị đánh cho đáng đời!"

Trông thấy vẻ mặt bình thản của Haechan, Jeno hỏi, "Mày biết rồi à?"

"Không," hắn lắc đầu, "Jun chẳng bao giờ kể mấy chuyện này, nhưng tao cũng thầm đoán được."

Injun là kiểu người như vậy. Nguyện giải quyết mọi phiền phức râu ria bên ngoài để Haechan tập trung thi đấu, ngay cả việc che giấu mục đích và làm ra bộ dáng cà lơ phất phơ để người khác chỉ trỏ.

Chenle không bắt được trọng tâm, "Anh nói chuyện với Lee Jun rồi à?"

Dứt lời, cả đám bất mãn nhìn thằng nhóc chậm nhịp, còn Haechan chỉ cười với Chenle.

"Jun của anh chỉ có một mình Hwang Injun thôi."

||

1m75 (*): Nếu không đúng xin cũng hãy nhắm mắt cho qua...

Tìm nhau trong ánh dươngWhere stories live. Discover now