Ngoại truyện 5: Cái giá của sự chia li

12.5K 694 362
                                    

Cơm mưa tầm tã xối xả xuống đất Paris, bên khung cửa sổ nhỏ, Jungkook vô hồn nhìn xuống cửa chính, mặc cho những cơn mưa không ngừng hắt vào, tạt lên khuôn mặt mang đầy nét u buồn của chàng thiếu niên đôi mươi. Cậu trầm lặng, thi thoảng lại thở dài, quản gia kế bên nhìn cậu đầy lo lắng mà không ngừng nhắc nhở

- Cậu chủ, ông chủ có báo nay không về được. Cậu đóng cửa và đi lau người đi kẻo ốm.

Cậu cúi xuống, lắc nhẹ chiếc đầu rồi nhỏ nhẹ lên tiếng

- Ông cứ ngủ trước đi ạ, con chờ Taehyung về...

- Cậu chủ, ông chủ gọi báo tôi là không về được rồi, cậu đừng cố chấp nữa mà.

- Con không sao thật mà, ông cứ ngủ trước đi ạ, mặc con...

Jungkook cười hiền nhìn quản gia, nụ cười chứa đầy nỗi buồn. Ông biết dù mình nói thế nào cậu cũng sẽ không chịu vào, đành lui ra ngoài rồi gọi cho hắn. Nhưng như mọi lần, nếu hắn không gọi thì ông có gọi đến mai hắn cũng sẽ không chịu nghe. Quản gia ngoái đầu vào nhìn cậu rồi thở dài bước đi

- Mai cậu chủ lại ốm cho xem. Ông chủ thật tồi.

Quả thực đêm đó Taehyung không về, Jungkook vì dầm mưa lâu cũng mệt mỏi mà bỏ cuộc leo luôn lên giường ngủ. Sáng hôm sau liền ốm nặng. Quản gia có báo cho hắn qua tin nhắn, nhưng cũng không nhận được phản hồi. Đến tận vài hôm sau, cậu đỡ bệnh thì hắn mới về. Khi đó đã là nửa đêm, cậu cũng đã ngủ say, hắn nhẹ nhàng leo lên giường, vuốt nhẹ gò má cậu yêu chiều

- Anh nhớ em lắm đó, nhớ chết đi được. Jungkook có nhớ anh không?

- Không!

Cậu mở to mắt, hắn giật mình mà lùi về sau, kết quả lăn đùng xuống đất

- Ai da, hỏng cái bàn toạ tui rồi.

Taehyung mếu máo nhìn cậu, ánh mắt khác lạ của ai đó nhìn hắn đầy chán ghét. Trong chốc lát hắn ngớ người, đứng dậy lắp bắp nhìn cậu

- Jungkook? Sao... sao vậy?

Cậu không nói gì, trực tiếp xuống giường quay đi thì liền bị hắn kéo lại

- Chuyện gì xảy ra với em vậy.

Tay hắn bị hất ra không chút lưu tình, cậu lườm hắn, như một lưỡi dao xuyên thẳng vào trái tim đang không ngừng đập mạnh. Jungkook vội bước đi, Taehyung nhìn bóng lưng cậu vừa có lo sợ vừa có chút tức giận. Rốt cuộc là hắn đã làm gì khiến cậu giận dữ như thế. Hắn thẫn thờ, quẩn quanh câu hỏi đến tận sáng sớm mới ngơ ngẩn bước xuống nhà. Nhìn quanh một vòng không thấy cậu, hắn nhăn mày bước tới chỗ quản gia

- Jungkook đâu?

- Dạ cậu chủ ra ngoài từ sáng sớm ạ.

- Có biết là đi đâu không?

- Dạ không thưa ông chủ.

Hắn không nói gì rồi quay lưng bỏ lên phòng. Phải đến tận tối hôm đó Jungkook mới say xỉn quay về, căn biệt thự lúc nào cũng sáng trưng mà hôm nay lại tối om, cậu nghiêng ngả hét lớn

- Quản gia ợ, bật đèn lên đi!

Không có tiếng phản hồi, vừa có hơi men trong người cậu bực bội quát lớn hơn

Được Kim Daddy bao nuôiOù les histoires vivent. Découvrez maintenant