Chương 31: Người của tôi

Start from the beginning
                                    

Triệu Giản vội rút tay về : "Sao. . . sao thế vợ?"

Cố Trường Đình nói : "Anh tắm rửa chưa? Sao lên giường mà không thay quần áo, nhanh đi xuống."

Triệu Giản bị Cố Trường Đình đuổi xuống giường, xám xịt đi tắm rửa.

Chờ Triệu Giản đi, Cố Trường Đình mới trở mình đem ipad đặt lên giường, nằm sấp tiếp tục chơi cửa ải kia lần nữa, thoạt nhìn vô cùng tự tin.

Triệu Giản đi đến phòng tắm thì quay đầu nhìn lại, thấy Cố Trường Đình nằm sấp trên giường, mông vểnh lên, phong cảnh kia thật sự là vô hạn tốt đẹp, Triệu Giản nhìn mà thiếu chút không có tiền đồ chảy máu mũi.

Triệu Giản than thở tiến vào phòng tắm, lúc này mới nhớ tới còn chưa gọi điện thoại cho Đường Quý Khai.

Triệu Giản vội vàng cầm lấy điện thoại gọi, lần trước hắn ngồi trong bồn tắm gọi, điện thoại liền oanh oanh liệt liệt rơi vào trong bồn tắm, ai ngờ Cố Trường Đình còn tiến vào, Triệu Giản đương nhiên nào dám nhặt, điện thoại liền ở trong bồn tắm ngâm mình suốt cả đêm, chờ lúc Triệu Giản nhớ tới, điện thoại đã triệt hỏng mất, làm sao cũng không sáng lên được nữa.

Cái lúc trước là Cố Trường Đình đưa cho hắn, Triệu Giản cũng không dám để Cố Trường Đình biết điện thoại bị hư, chỉ có thể vụng trộm mua một cái giống như đúc, may mắn không phải cái hãng lạ lùng nào đó khó mua, nên hắn không bị Cố Trường Đình phát hiện.

Lúc này Triệu Giản vẫn nhớ mở nước vào bồn tắm lớn, nhưng hắn không tiến vào trong bồn, mà ngồi xổm ở bên ngoài gọi điện thoại cho Đường Quý Khai, như vậy điện thoại có rơi cũng sẽ rơi vào trong nước.

Đường Quý Khai không nhận điện thoại, chuông reo cho đến khi tự động ngắt máy. Triệu Giản định gọi lại lần nữa thì điện thoại lại được kết nối.

Triệu Giản đang định hỏi vừa rồi Đường Quý Khai làm gì mà không bắt máy thì cậu đã rống lên : "Em hiện tại rất muốn giết người, anh tốt nhất đừng có chọc em."

Triệu Giản bị cậu ta rống đến ngơ ngác : "Giết người là phạm pháp."

Đường Quý Khai tức giận muốn chết, Triệu Giản đành nói tiếp : "Em làm sao vậy? Ai chọc em? Bình thường đều không phải là em khiến người khác tức giận muốn chết sao?"

Đường Quý Khai nói : "Còn có thể là ai? ! Chính là cái tên Giang Thỏ trắng kia, bà nội hắn, ở trước mặt ông nội thì giả vờ làm tiểu bạch thỏ, ông nội còn tưởng rằng em khi dễ hắn ta, quở trách em nửa ngày, bảo em không được tùy hứng."

Triệu Giản nghe xong nhíu mày : "Giang Tam Thiếu hôm nay đến Đường gia?"

"Đúng vậy." Đường Quý Khai nói : "Em vừa về nhà đã thấy Giang Thỏ trắng ở nhà chúng ta ăn cơm, ông nội còn gắp thức ăn cho hắn, nói hắn càng ngày càng có triển vọng, bảo em phải cố gắng học hỏi."

Triệu Giản nói : "A, kỳ thật Giang Tam Thiếu mấy năm gần đây làm ăn cũng không tệ, chính xác là có chút thành tựu."

"Đường lão đại!" Đường Quý Khai nghe không nổi: "Em có phải em trai ruột của anh không, anh chẳng lẽ là anh trai của Giang Tam ngốc sao?"

[EDIT] GẢ CHO TÔIWhere stories live. Discover now