Chap 77: Cuộc nói chuyện của những người đàn ông

Bắt đầu từ đầu
                                    

"Cho cậu nói lại."

Kim Namjoon đang khổ tâm, không những không được bọn họ cho lời khuyên mà còn phải ngồi nghe một màn cãi nhau này.

Từ khi quen nhau anh luôn tôn trọng Kim Seokjin, chỉ cần y không muốn anh chắc chắn không làm. Kết quả bốn năm nay vẫn chưa có tiến triển gì ngoài việc nắm tay hay ôm hôn.

"Hỏi thật, cậu với anh ấy đã làm gì chưa?"

"Chưa."

Hai người bọn họ cùng lúc há hốc miệng nhìn nhau. Cứ tưởng hai người gạo nấu thành cơm rồi đó chứ.

"Quen nhau bốn năm mà chưa làm gì, hay là anh yếu."

"Cậu thử không?"

Hắn nghe vậy liền ngậm chặt miệng nhích người ra xa một chút. Trên đời này chỉ có Jeon Jungkook là hợp với hắn nhất thôi.

"Min Yoongi, anh đã làm thế nào mà Park Jimin đồng ý vậy?"

"Tôi có làm gì đâu chứ, hôm đó bị người ta bỏ thuốc rồi ngủ một giấc đến sáng. Ngủ xong thì em ấy có thai luôn, tới giờ tôi vẫn không ngờ chỉ một phát mà ăn ngay."

Xem ai đang bày ra vẻ mặt tự hào kia kìa, mấy chuyện này cũng có thể nói ra sao, đúng là chỉ có gã mới làm được.

Tiếng nhạc xập xình trong bar mỗi lúc một lớn át đi tiếng nói của bọn họ. Chỉ một lúc sau ai cũng ngồi một góc suy tư mà chẳng nói với nhau câu nào.

Bỗng hắn nhìn thấy bóng lưng quen thuộc. Đến khi người đó đến gần mới nhận ra là Jung Hoseok. Người kia cũng đã nhìn thấy hắn nên tiến lại nơi bọn họ đang ngồi.

"Jung Hoseok? Anh làm gì ở đây?"

"Hẹn bạn không được sao?"

"Chỉ là thấy lạ khi gặp anh ở Seoul."

"Jungkook và bé con vẫn khoẻ chứ?"

"Vẫn khoẻ."

Nói chuyện một lúc mới nhớ đến hai người kia, hắn tranh thủ giới thiệu cho mọi người làm quen với nhau rồi mời Hoseok ngồi cùng.

Dù chỉ mới gặp lần đầu nhưng bọn họ lại rất hợp ý nhau, vì tính cách có hơi tương đồng nên rất nhanh đã xem nhau như bạn, đặc biệt là Kim Namjoon. Nhờ người này mà anh hiểu nhiều hơn về vấn đề tình cảm của bản thân. Chỉ mới gặp nhau vài tiếng đã giải quyết bao nhiêu khuất mắt, trong khi hai cái người kia ngồi từ chiều đến giờ chỉ toàn nói linh tinh.

Kim Namjoon gấp gáp trở về nhà với mục đích làm lành với anh người yêu. Sáng mai người ta phải đi, nếu còn không nhanh chắc phải đợi hơn hai tuần nữa mất.

Mở cửa bước vào liền bị khoảng đen bao trùm, căn phòng trống trải không bóng người. Trong phút chốc anh cứ tưởng Kim Seokjin giận dỗi bỏ về nhà mẹ nên tức tốc quay lưng định đi tìm, cùng lúc cửa phòng tắm mở ra, do lúc nãy hoảng loạn quá không để ý phòng tắm có người.

Còn chưa hiểu chuyện gì y đã bị bóng đen cao lớn ôm chặt vào người.

"Ai vậy...là trộm hả...mau buông ra, người yêu tôi sắp về rồi."

Vkook | Người Thứ BaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ