Trường: Chết sắp muộn giờ rồi. Dậy dậy em ơi
Vương: Sao đấy anh
Trường: Dậy em ơi 8h rồi
Vương: Hả 8h giờ rồi á
Trường: Mau mau
Vương: Vâng
Trường: Đồ em đây
Vương: Tất em đâu
Trường: Trong tủ đấy
Vương: Sữa sữa
Trường: Đây
Vương: Sáng nay chả ai kêu thế
Trường: Mau xuống ăn sáng lẹ lẹ
Vương: Vâng
Cả 2 vội vã chạy xuống phòng ăn đã thấy mng ngồi đầy đủ ở đấy và ăn xong hết rồi
Vương: Sao sáng chả ai kêu phòng em thế
Hải Quế: Bọn tao quên
Trường: Quên hay ghê á
Vương: Ăn bánh mì kẹp cho lẹ đi anh
Trường: Vậy chứ sao giờ
Hải Con: Nhìn 2 anh vội vã tội thế
Vương: Chọc quài
Toàn: Từ từ thôi anh, cẩn thận nghẹn
Hải Quế: Bây từ từ coi, ăn như bị bỏ đói mấy ngày á
Chinh: 50 rồi anh ơi, ra sân thôi
Vương: Gì nhanh thế
Trường: Thôi đi đi
Ra tới sân Trường Vương vẫn còn cầm bánh mì ăn vội
Papa: Trời ơi, giờ này chưa ăn xong
Trường: Bọn con ngủ quên
Papa: Lẹ ra tập
Vương: Dạ
Hậu: Từ từ thôi 2 anh ơi, nhìn 2 anh ăn mà em nghẹn dùm luôn á
Tư: Chọc 2 nó hoài, mà ăn từ từ thôi Trường Vương ơi
Ỉn: Chắc anh không á
Vương: Xong
Trường: Cuối cùng cũng xong
Hải Quế: Tập trung tập trung
Thanh: Phượnggggggg
Phượng: Gì
Thanh: Khát nước không
Phượng: Khát
Thanh: Nè *đưa chai nước*
Chinh: Gônnnnnnnn
Gôn: Cái gì mà mày lo toáng lên thế
Chinh: Tất tao đâu, còn mỗi một chiếc thế này
Gôn: Thôi chết, chắc tao quên cầm chiếc kia rồi
Chinh: Rồi lấy gì tao tập *cầm chiếc dép*
YOU ARE READING
[0608] Cứ ngỡ
Random"Cứ ngỡ" 2 từ mà chúng ta tưởng tượng ra, nhưng tất cả lại không phải như vậy. Giống như có nhưng mối quan hệ cứ ngỡ là tất cả, nhưng không vậy. Cứ ngỡ sẽ bền lâu. Cứ ngỡ sẽ không có khó khăn. Cứ ngỡ sẽ có một tình yêu trọn vẹn ... v.v.