Rớt lầu

286 42 9
                                    

cre: trên ảnh.
———
Tôi-Sano Manjirou một trong những tội phạm bị truy nã hiện nay. Ngày trước khi tôi còn là một thằng nhóc 15 tuổi tôi từng say đắm một ánh dương một người hùng, là trong những người quan trọng của tôi.

Cậu ta đẹp lắm, đẹp đến nỗi tôi cứ tưởng nếu như mạnh tay một chút cậu ấy liền vỡ ra từng mảnh vậy.

Nhớ lại lần đầu tiên cả hai gặp nhau, chẳng phải cuộc gặp nhau thật thơ mộng như các cặp đôi trong phim Hàn Quốc hay cô gái này thật thú vị trong truyện ngôn lù của Trung Của. Tôi và em gặp nhau lúc em đang bị một tên trong băng tôi đánh bầm dập cả mặt mũi.

Lúc đó đại não tôi như xoẹt qua một mảng kí ức nào đó deja vu à? Một cảnh tượng thực sự quen thuộc.

Chà thật sự lúc đó tôi chẳng hứng thú gì với em đâu. Nếu như em không nói ra câu đó.

"Tôi sẽ không bỏ cuộc. Dù có bị đánh đến như thế nào đi nữa. Tôi có lý do để không bỏ cuộc!"

Lý do để không bỏ cuộc? Tôi cũng tự thắc mắc lý do để mình không bỏ cuộc và sống đến tận bây giờ là gì nhỉ?

Sau đó tôi cùng người bạn thân của mình là Draken hay tôi gọi thân mật là Kenchin ấy đi đến đó.

Lúc đó trong em ngáo lắm, tôi thật muốn cười một trận sảng khoái nhưng lại sợ em sợ hãi mà bỏ chạy nên thôi.

"Mày thật sự là học sinh sơ trung đấy à?"

"H-hể?"

"Mày tên gì?"

"Hanagaki...Hanagaki Takemichi!"

"Ồ vậy Takemicchi từ bây giờ mày là bạn tao."

Tôi lúc đó trông ngây ngô và dễ gần nhỉ? Chỉ cần có hứng thú liền đến và kết bạn.

"Takemicchi...?"

"Mikey nói thế nào là thế đấy Takemicchi!"

Quay lại nhìn em một lần nữa, hình như em hơi rén thì phải muốn bắt em ấy về quá đi.

Chậc một chút suy nghĩ nông nổi ngày còn trẻ, nhưng lúc đó tôi thật muốn đem em ấy đi giấu để em ấy biết em ấy là của tôi.

Sau đó cả 2 bắt đầu đi chơi với nhau rồi thân hơn, vào sinh ra tử cùng với nhau.

Kể như ngày 3/8 em đã cứu được Draken và có một vết sẹo ngay tay của mình. Đánh giấu rằng em đã cứu được một người bạn quan trọng của tôi.

Trong đợt Huyết chiến Halloween tôi đã định giết chết Kazatora vì đâm Baji người bạn ngày nhỏ của tôi. Sau đó Baji đứng lên móc con dao đã giấu sẵn trong túi áo mà đâm mình tự sát mà bảo vệ Kazutora. Tôi sau đó như tức điên lên chẳng còn nghĩ được gì nữa mà cứ đấm liên tục vào mặt Kazutora. Em lúc đó thấy vậy muốn ngăn cản nhưng tôi lại chẳng nghe đến khi cái bùa thành lập băng mà Baji được phân công giữ rơi xuống tôi mới lấy được lý trí mà dừng lại.

Sau đó là Quyết chiến đêm Giáng sinh mang Hakkai trở lại.

Biến cố vùng Kanto, Emma người em gái tôi yêu thương nhất bị Kisaki ám sát chết ngay trên lưng tôi, lúc đó tôi chẳng còn gì nữa ngoài ông.

𝙼𝚒𝚃𝚊𝚔𝚎 | 𝚃𝚛𝚊𝚗𝚐 𝚂𝚊𝚌𝚑Where stories live. Discover now