Chương 7

5.1K 326 4
                                    

Chương 7. Vân gia

Tác giả: Tang Vô Kỳ
Editor: Left Dimple

Sau giờ học lúc 5 giờ chiều, rất nhiều phụ huynh ở cổng trường đã đến đón con mình. Vân Lâm nắm tay Mạnh Thương đi về phía cổng trường.

Mạnh Thương ở chỗ này nhìn xung quanh, làm sao cũng không thấy lão ba đâu, không phải hẹn sẽ tới đón cậu sao.

Nam chính được tài xế Vân gia đến đón, Vân Lâm nhìn thoáng qua Mạnh Thương lại nhìn chung quanh, vẫn không thấy chú Mạnh, anh nhíu nhíu mày.

"Thương Thương, hay là em theo anh về nhà đi." Vân Lâm chờ mong nhìn Mạnh Thương.

Nhìn ánh mắt chờ mong của Vân Lâm, Mạnh Thương có chút động tâm, cũng đúng, vừa vặn có thể nhìn xem cha mẹ nam chính như thế nào, có phải xa hoa như trong phim truyền hình hay không. 

Quên đi, vẫn nên gọi điện thoại cho lão ba trước, Mạnh Thương lắc đầu, đem suy nghĩ trong lòng ném ra ngoài.

"Chú tài xế, chú có thể cho con mượn điện thoại của chú để gọi điện thoại không ạ?" Mạnh Thương muốn mượn điện thoại di động của tài xế Vân gia để gọi điện thoại cho ba Mạnh.

"Thương Thương, anh cho em." Vân Lâm thấy Mạnh Thương muốn mượn điện thoại di động, nhanh đem điện thoại di động của mình móc ra cho cậu.

Mạnh Thương sợ ngây người, cha mẹ đứa nhỏ này yên tâm về con mình như vậy, không sợ anh chơi điện thoại di động làm chậm trễ học tập à. Nam chính không hổ là nam chính.

Mạnh Thương gọi điện thoại cho ba Mạnh, sau vài tiếng lẩm bẩm truyền đến tiếng nữ, xin lỗi người gọi…… Đã tắt.

Không biết ba có xảy ra chuyện gì không, bất đắc dĩ cậu bấm số của ông nội, giời ưi cậu chỉ nhớ kỹ số điện thoại của ba cùng ông nội, nếu không gọi được cũng hết cách.

“Alo, vị nào vậy" truyền đến một giọng nữ.

Lúc nghe thanh âm này Mạnh Thương sợ tới mức thiếu chút nữa ném điện thoại di động, cái gì vậy, chẳng lẽ gọi nhầm, lại nhìn số một chút, aiz không có sai.

“Cô là ai, con tìm ông nội con, con là Mạnh Thương.”

"Thì ra là Mạnh Thương thiếu gia, xin chào, tôi là bảo mẫu Vân gia, ông nội cậu đang chơi cờ với lão gia tử, điện thoại di động để ở phòng khách. Cậu đợi một lát nữa, tôi đem điện thoại di động đưa cho ông ấy." Bảo mẫu nhà Vân Lâm nhiệt tình nói, đã sớm nghe nói cháu trai Mạnh lão gia tử trở về, mỗi ngày đều treo ở bên miệng, làm cho nàng thật muốn gặp một lần.

"Này, cháu ngoan à, làm sao thế nhớ ông nội hả." Vừa nghe là điện thoại của Mạnh Thương, ông nội Mạnh liền kích động đoạt lấy điện thoại di động. 

"Ông nội, cháu tan học rồi, nhưng ba không đến đón cháu, điện thoại cũng không liên lạc được."  Mạnh Thương ủy khuất cáo trạng với ông nội Mạnh."

“Cũng biết ba con không đáng tin cậy, thằng nhóc chết tiệt này tức chết ta, chuyện đón con tan học cũng có thể quên. Ngoan đừng nóng vội, con ở trong phòng học ngoan ngoãn, đừng đi lung tung đó ông nội lập tức tới đón con" ông nội Mạnh nghe thanh âm ủy khuất của Mạnh Thương trong lòng mắng con trai mình mấy lần.

XUYÊN THÀNH NGƯỜI QUA ĐƯỜNG GIÁP NĂM TUỔI - Tang Vô KỳNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ