Chương 12: Cảm rồi

432 53 13
                                    

Chương 12: Cảm 38.5 độ!!

"Anh không ra ngoài đi, nhỡ lây thì làm sao?"

"Nhưng tôi lo cho cậu mà."

--------------------------

Mở mắt nom là tầm sáu giờ, Est xuống nhà bên ngoài vẫn còn se lạnh, vơ vội vài miếng đồ ăn vào bụng rồi chuẩn bị đồ. Trước khi ra cửa, Est cứ nhìn lên vào nhà, trong mắt xẹt ngang một tia mong chờ rằng cánh cửa kia sẽ mở ra.

Cậu rất mong Meen có thể tới xem cậu thi.

Một chút lại một chút, cậu để ý đến Meen từ từ dần dần lại muốn thân thiết với hắn hơn.

Đến trường sớm, cậu thi xong vòng một, đôi mắt dáo dác nhìn quanh khu khán đài cổ vũ, cậu nôn nao, không phải nôn nao vì cuộc thi.

Lòng cậu xôn xao vì một người.

Khi nghỉ ngơi chuẩn bị cho vòng tiếp theo, Est vốn đã không có mong chờ gì, cậu tự nhủ người ta bận như thế, dù sao chỉ một câu động viên từ Meen cũng khiến cậu rất vui vẻ.

Nhưng mà, ngay tại khoảnh khắc cậu lần nữa đứng trên bục, bên dưới mặt hồ trong suốt óng lên màu xanh mát, tay phải kéo kính xuống.

"Est ơi, cố lên!!!!"

Vô vàn tiếng hò reo bên cánh trái, bên cánh phải, Est vẫn rất tỉnh táo nhận ra được âm thanh ấy.

Nom chẳng biết thời gian nào, cậu đã quen thuộc giọng nói của Meen.

Ở hướng ánh nắng chiếu nhiều nhất, Est ngước đầu lên nhìn qua, Meen đứng trên bậc nụ cười tỏa sáng hai tay hết mình vẫy vẫy.

Meen đã ở đây.

"Tôi sẽ đứng ở nơi cậu có thể nhìn thấy!!"

Trong lòng man mát dòng nước ấm áp chảy xuôi vào từng động mạch, Est khí thế tăng vọt tiếng còi hú vang lên vươn người nhảy xuống.

Thấy được phản ứng của Est, Meen bừng bừng sức sống đứng thẳng người hòa vào đám đông hò hét gọi tên Est.

Hắn lần đầu tiên gọi tên một người trong hào hứng, lần đầu tiên sợ không thể nhìn thấy người đó hiên ngang làm điều mình thích. Hắn muốn thấy Est, muốn xem cậu thi, tất tần tật về cậu hắn bỗng nhiên đều muốn biết. Âm thanh xung quanh càng lúc càng lớn, đi theo là những ánh mắt hồi hợp, Meen không rời mắt khỏi Est tâm trạng như đang theo dõi NBA.

Tiếng thổi còi vang lên, Est đứng nước gỡ kính bơi vuốt mặt nhìn về phía bên trái cười tươi.

Meen mừng hết nấc, nắm hai tay lại thành nắm đấm gầm nhỏ một tiếng:

"Yay!! Est thắng rồi."

Meen hớn hở chạy xuống dưới, luồn lách điêu luyện đứng cạnh hồ bơi.

Est lau tóc thấy hắn thì đơ ra, một giây sau bạn bè mọi người ùa tới vây quanh cậu, Meen bị kéo tót ra phía sau thấy mỗi khuôn mặt.

Cậu nhón chân nhướng cổ lên nhưng ai cũng đi tới chúc mừng, không thể chạy ra đi được.

Meen nháy mắt dùng khẩu hình miệng với cậu, sau đó hắn giơ điện thoại lắc lắc. Nhanh chóng Est cũng không thấy hắn nữa.

[MeenEst] Tình Đầu Cách Một Tầng LầuWhere stories live. Discover now