Chương 1: Ta phải tìm tác giả trả thù!

113 9 8
                                    

  - Lưu Vương Thành! Đi chết đi!

  - Aaaaaa...

  Một tiếng thét thê thảm cất lên để rồi tắt dần trong mảnh đen tối mịt mờ của vực sâu muôn trượng. Lưu Vương Thành, kẻ đã làm mưa làm gió trên giang hồ và trong triều đình, ai nghe danh cũng phải toát mồ hôi lạnh đã vĩnh viễn biến mất trên thế gian. Cái chết bị vạn tiễn xuyên tâm, cùng với xác thân rơi xuống vực sâu muôn trượng có lẽ đã là rất nhân từ với hắn. Một kẻ tàn bạo độc ác như hắn đúng lý phải bị lăng trì, ngũ mã phanh thây hay bị quăng vô chảo dầu nóng, chết một cách đau đớn nhất, tàn nhẫn nhất mới có thể thỏa lòng câm hận của những người bị hắn làm hại.

  - Khốn kiếp!

Bộp...

  Lưu Vương Thành tức đến sôi máu, liền ném luôn chiếc điện thoại cảm ứng trên tay vào vách tường. Khỏi hỏi cũng biết số phận chiếc điện thoại đó như thế nào rồi. Đã hơn hai tháng kể từ lúc hắn xuyên đến thế giới này. Lúc hắn bị rơi xuống vực chỉ còn một hơi thở cuối cùng, hắn đã dùng toàn bộ oán niệm của mình để thề cho dù chỉ là một tia hồn phách cũng sẽ trở về báo thù. Kết quả, khi tỉnh lại hắn phát hiện bản thân xuyên vào một chàng trai 22 tuổi cùng tên cùng họ với hắn.

  Tuy nhiên, đây lại là một thế giới hoàn toàn khác với thế giới của hắn. Nơi này là thế kỷ 21, một thế giới hoàn toàn hiện đại. Cũng may hắn tiếp thu được ký ức của thân thể này mới có thể thích ứng được với hoàn cảnh, nếu không chắc có lẽ hắn đã sớm bị đưa vào bệnh viện có tên là tâm thần rồi.

  Nhưng cái vấn đề ở đây là hắn muốn báo thù mà đấng tối cao nào đó lại đưa hắn tới cái thế giới này là sao? Lấy cái mao gì báo thù a? Không lẽ những kẻ đã giết hắn cũng chuyến thế đầu thai đến đây sao? Nhưng dù vậy, hắn làm sao mà có thể tìm được chuyển thế của họ chứ? Đây có phải là cố tình chơi hắn không?

  Những tưởng đã phải ôm theo mối thù truyền kiếp đi xuống đáy mồ của kiếp này. Thật không ngờ, hôm nay hắn lướt trên mạng vô tình đọc được một quyển tiểu thuyết có tựa đề là "Ngọc Phượng nữ tướng". Thấy tên nhân vật chính giống với kẻ thù kiếp trước của mình nên hắn đã không ngần ngại click vào xem. Kết quả, càng xem hắn càng thấy giống hệt với kiếp trước của mình từ nhân vật lẫn tình tiết, ngay cả cái chết của hắn cũng giống hoàn toàn. Hắn mới biết được thì ra hắn chính là nhân vật phản diện trong cuốn tiểu thuyết này. Hắn không khỏi tức giận gầm lên.

  - Ta không cam tâm! Không cam tâm aaaa!

Bốp

  Một chiếc dép từ đâu bay đến đập vào đầu hắn, tiếp theo là một trận mắn.

  - Có để cho tao ngủ không thằng khùng!

  Vâng! Đó chính là thằng bạn thân ở chung phòng với cái thân thể này. Phi Long mắn xong thì tiếp tục trùm mền ngủ tiếp. Lưu Vương Thành không khỏi thầm than trong lòng. Hắn đường đường là nhiếp chính vương tay nắm mọi quyền hành trong triều đình; ngoài sa trường nổi danh chiến thần; trên giang hồ đặt cho hắn biệt hiệu Tu La vương, chỉ cần nghe đến danh hiệu của hắn thì không ai mà không khiếp sợ.

Vai ác tìm đến rồi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ