🪅 PN. Định phong ba 2 🌧️

1K 44 19
                                    

Chỉ liếc mắt một cái, chỉ một cái đó, sương mù tán loạn, mây mù bao phủ, dưới chân là vách núi vạn trượng, tai họa ngập tràn

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.


Chỉ liếc mắt một cái, chỉ một cái đó, sương mù tán loạn, mây mù bao phủ, dưới chân là vách núi vạn trượng, tai họa ngập tràn.

Đây rõ ràng là một vết thương do súng bắn.

'Bằng!'

Cửa phòng cấp cứu đóng chặt. Phương Chu tìm kiếm nơi tiếng súng bắn ra, mắt anh đụng phải một lỗ đen nhỏ. Phương Chu là một công dân tốt, từ nhỏ đã biết tuân thủ kỷ luật và pháp luật, khi những cảnh chỉ thấy trong phim đột nhiên bay qua đầu, cơn hoảng loạn, sợ hãi đột ngột như mò kim đáy biển khiến bụng anh liên tục cuồn cuộn buồn nôn.

"Aaa! -"

Cô y tá nhỏ dựa vào Phương Chu là người đầu tiên la lên, đột nhiên ngồi xổm xuống.

Người đứng bên bồn rửa mặt mở vòi nước để che đi sự náo động.

"Im lặng!"

Mọi người trong phòng cấp cứu đều bất giác nín thở, một vài y tá nhát gan lập tức co người lại, lộ rõ ​​vẻ run rẩy, không dám nhìn người đàn ông cường tráng cầm súng ở cửa.

Người đàn ông bên hồ bơi có vẻ là người cầm đầu, trên tay ông ta không biết từ đâu biến ra một con dao gấp cắt trái cây đang xoay xoay chơi đùa, giọng nói ngang tàng:

"Bác sĩ nhỏ, hai điều kiện, cứu người, ngậm miệng. Nếu nói ra một lời, tôi đây ngay bây giờ sẽ cắt đầu lưỡi của chú em, nếu cứu không sống liền chờ chôn cùng đi."

'Loảng xoảng!' Cô y tá nhỏ đang cầm khay dụng cụ sợ tới mất hồn mất vía, quăng bỏ đồ trong tay ngồi xổm xuống đưa tay ôm lấy đầu.

Diêu Diệp Lâm bên cạnh đã không còn không kiêng nể gì như vừa rồi, nhìn thấy người bên cạnh định nắm tóc cô y tá nhỏ, một cái lắc mình lập tức ngăn lại ở giửa, cúi xuống nhẹ nhàng chạm vào bờ vai đang run rẩy của cô y tá, thì thầm bên tai cô:

"Đừng sợ, có trưởng khoa Phương ở đây. Đi, giúp tôi kẹp túi oxy."

Phương Chu quan sát phản ứng của những người trong phòng, anh cố chịu cơn đau trong bụng. Lúc này, anh dường như có quyết tuyệt hết lòng tin theo của Cảnh Chí và cường thế bá đạo của Cảnh Trăn. Anh biết lúc này mọi người có thể hoảng sợ, duy nhất mình anh nhất thiết phải bình tĩnh.

Họng súng vẫn chỉa thẳng vào hướng trán của anh nhưng Phương Chu vẫn lưu loát bình thản như nước chảy mây trôi mà đặt ống dẫn tĩnh mạch vào trung tâm, sau khi cố định xong anh thậm chí không nhìn lấy một cái gã đang cầm súng. Anh lắng nghe âm thanh phổi của cả hai bên, lấy xuống ống nghe treo lên cổ, phân phó y tá đang điều chỉnh túi dưỡng khí điều chỉnh tốc độ chậm lại một chút. Lúc này, anh mới ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào người đàn ông đứng bên hồ bơi đang chơi đùa dao trong tay, giọng nói của anh đầy xa lánh và thờ ơ.

⚛️ Cảnh Gia Gia Pháp ⚛️  [Hoàn]Where stories live. Discover now