Khi nam chính tang thi bị bẻ cong (4)

Start from the beginning
                                    

"Chẳng qua chúng nó hiện tại, cái gì cũng không biết ... Chúng ta đều rất sợ hãi, cho lên mới luôn đề phòng."

Dứt lời, Kỳ ngôn tự chế giễu thở dài, hướng Khang Duệ cười cười.

"Đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ tùy tiện nói thôi."

Nói xong, dựa vào cửa sổ, không nhìn Khang Duệ nữa.

[ Độ hảo cảm của Khang Duệ đối với Kỳ Ngôn +10, độ hảo cảm hiện tại: 15]

Tối nay giống bình thường, khoác bên ngoài vẻ yên bình là máu tươi đầm đìa trải rộng thế giới đầy xác sống không có linh hồn lang thang.

Người không có linh hồn là không được thượng đế chúc phúc.

Ngày hôm sau, khi chân trời còn hơi trắng, Tiểu Thiên cùng Dương Trách liền tỉnh dậy, tới thay ca Kỳ Ngôn và Khang Duệ.

"Tôi không cần ngủ." Khang Duệ ngồi yên tại chỗ, cự tuyệt nói.

Kỳ Ngôn nhìn hắn cười nhẹ, đi tới kéo chặt tay hắn khiến hắn đứng lên, sau đó kéo về phía giường.

"Ngủ một chút đi, tôi cũng ngủ không nhiều, một lát nữa cùng tỉnh dậy là tốt rồi."

Hiện tại Khang Duệ có thể chất của tang thi, hắn căn bản không cần ngủ, nhưng trong âm thanh ôn nhu của Kỳ Ngôn, hắn không tự giác bước theo Kỳ Ngôn.

Nằm trên phản cứng không thoải mái, không gian chật hẹp, giường so với giường ký túc xá còn bé hơn. Khang Duệ cảm nhận độ ấm trên tay chưa tan đi, đó là độ ấm của Kỳ Ngôn.

Đột nhiên nhớ tới, lần đầu tiên Tô Xán Xán chạm phải mình, thất kinh hét chói tai tay mình vì sao lạnh như thế, có phải bị bệnh hay không. Khang Duệ rất khẩn trương, hắn không biết nói thế nào, cuối cùng chỉ có thể lấy lý do đi tìm thức ăn, chạy ra ngoài.

Hơi nghiêng đầu, nhìn Kỳ Ngôn ngủ trầm tĩnh, Khang Duệ trong lòng dâng lên một chút tình cảm khác lạ.

Người con trai này có lẽ cảm nhận được mình cùng người khác nhiệt độ thấp hơn rất nhiều, nhưng cậu cái gì cũng không hỏi.

Loại ấm áp này, làm hắn ảo tưởng chạm vào lần nữa.

[ Đôi hảo cảm của Khang Duệ đối với Kỳ Ngôn +5, độ hảo cảm hiện tại: 20]

Mơ mơ màng màng Khang Duệ bất giác ngủ mất.

Từ khi thân thể biến dị tới giờ, đây là lần đầu tiên hắn ngủ an ổn như thế.

Tỉnh dậy mở mắt ra, bên tai vang lên giọng nói ồn ào quen thuộc của Tô Xán Xán, còn có giọng của Dương Trách đang trách mắng và tiếng Kỳ Ngôn ở bên nhỏ nhẹ khuyên nhủ.

Khang Duệ ngồi dậy, kéo màn nhìn ra, liền thấy Tô Xán Xán ôm một con chó nhỏ, đối với Dương Trách trừng mắt, Kỳ Ngôn đứng bên cạnh nhíu mày, thường nói chen vào một hai câu.

"Nó không biến dị, vì sao không thể giữ nó ở lại? Không lẽ con chó thì không phải sinh mệnh sao!"

Đối mặt với sự gây rối của Tô Xán Xán, nhịn xuống xúc động muốn đánh cô: "Tôi nói một lần cuối cùng, con chó này vừa rồi ăn thịt thối, bất cứ khi nào cũng có thể biến dị, tôi sẽ không để một thứ nguy hiểm như thế ở trên xe!"

"Nó không có bị cắn!" Tô Xán Xán cãi, không để ý tới những người khác.

Khang Duệ nhìn chằm chằm chú chó con, ánh mắt hơi tối lại.

Chân sau của con chó, bị tang thi cắn, nhưng vì lông dài, che khuất.

Không tới hai tiếng nữa, con chó này sẽ biến thành khuyển thi.

(A Cửu Ca : dịch ra là chó tang thi nhưng mị thấy để Hán Việt hay hơn ^^!)

Kỳ Ngôn thở dài, giữ chặt Dương Trách không cho anh nổi giận đánh Tô Xán Xán, quay đầu nói với Tô Xán Xán: "Thả con chó đi, chúng ta còn tiếp tục hành trình. Chậm trễ thời gian, đêm nay sẽ không tới được thành phố."

"Không muốn! Các người là đồ máu lạnh!" Tô Xán Xán òa khóc.

Dương Trách xem bộ dáng cô ta khóc lóc ầm ĩ tâm trạng bực bội không thôi, lúc anh chuẩn bị duỗi tay đoạt lấy con chó, trước mắt chợt lóe, Khang Duệ không biết ở đâu xuất hiện túm lấy con chó nhỏ, trong tiếng thét chói tai của Tô Xán Xán mở cửa sổ xe đem con chó ném ra ngoài.Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.

Chú chó rơi xuống đất phát ra một tiếng kêu rên, hạ hai chân xuống, nhanh như chớp chạy đi.

Xe vốn không cao, Khang Duệ cũng không dùng nhiều sức, nếu không con chó kia sao có thể chạy?

Tất cả mọi người bị hành động này của hắn làm giật mình, Tô Xán Xán còn muốn xuống xe đuổi theo con chó, Dương Trách ra hiệu cho Tiểu Thiên, Tiểu Thiên vội vàng khóa cửa xe lại, nhấn ga hướng phía thành phố đi tới.

" Các người thật quá đáng!" Tô Xán Xán khóc nức nở nói: " Tiểu Khang, sao anh cũng như vậy?"

Khang Duệ nhìn cô, có chút không đành lòng, nhưng vẫn nói: "Con chó kia bị tang thi cắn, không thể giữ lại."

"Nói bậy, nó không có vết thương!" Tô Xán Xán trừng mắt nhìn Khang Duệ: "Hơn nữa, tang thi không ăn động vật nhỏ!"

Thật ra tang thi không hề ăn động vật, nhưng con chó kia đúng là đã bị tang thi cắn bị thương rồi, có lẽ con chó đói bụng ăn bừa thi thể gặp phải tang thi cũng đang nhào vào ăn thi thể rồi bị cào phải...

Mặc kệ là nguyên nhân gì, con chó kia bị tang thi cắn, sau hai giờ sẽ biến thành khuyển thi là thật.

Khang Duệ trầm mặc, không biết nên nói gì.

Kỳ Ngôn đột nhiên đi tới nắm tay Khang Duệ kéo hắn đi vào phía bên trong xe.

"Tôi có việc tìm Khang Duệ, Tô tiểu thư nếu đau lòng vậy liền theo con chó kia xuống xe đi."

Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.

__end chương 4 TG6__

[Mau xuyên/Edit] XUYÊN THÀNH NAM PHỤ BẺ CONG NAM CHÍNH !Where stories live. Discover now