9. Thành phố Ozone

2.1K 159 5
                                    

Sáng hôm sau, mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, hành lí đã chuẩn bị xong Chỉ vì gặp Hắc Long nên tiến độ di chuyển nó bị hạn chế lại. Nên bây giờ phải gia tăng tốc độ kẻo thời gian nhập học ở học viện Wag chỉ còn hôm nay.

-"Xong chưa" Thần Chết đã dọn đồ đạc xong, đeo lên quay đầu lại hỏi nó

Nó thì còn loay hoay với đống đồ nhưng miệng vẫn đáp

-"Xong rồi"

Loay hoay một hồi chừng 10p, món đồ cuối cùng đã được dọn xong, thanh kiếm mà Hắc Long tặng nó dắt bên hông. Bộ dáng nó bây giờ càng thêm tiêu soái a.

-"Đi thôi" nó nói

Thần Chết đi trước một đoạn, nó cũng được vài bước rồi dừng hẳn lại. Quay lại chỗ Hắc Long đang nằm.

-"Hay ngươi cũng theo ta đi" nó đứng trước Hắc Long, dáng vóc cao ráo ngước đầu lên đưa ra đề nghị

-"Ta không muốn" Hắc Long cự tuyệt ngay

-"Tại sao?" nó nhíu mày khó hiểu

-"Ta không muốn tiếp xúc với loài ngưởi hạ đẳng đó nữa, một lần là quá đủ rồi" đôi mắt Hắc Long xịu xuống, buồn bã nói

-"Không sao, có ta ở đây, ta sẽ bảo vệ ngươi" nó hướng Hắc Long mĩm cười thật tươi. Đôi mắt chàn đầy tự tin và chắc chắn.

-"Có ta ở đây ta sẽ bảo vệ ngươi"

Hắc Long trong lòng bất chợt run lên, vóc dáng này, nụ cười này, thật giống!!

Khi xưa, Hắc Long cũng gặp chủ nhân đầu tiên của mình ở trong tình cảnh này, cũng chính người đó giang tay mĩm cười đã khiến Hắc Long run động, nhưng rồi lại bị chối bỏ phũ phàng thú thật Hắc Long sau vụ đó đã không thích thú gần con người, cô độc suốt hàng trăm năm. Nhưng hôm nay, chính nó lại xuất hiện, kí ức cũ lại ùa về, ngược lại với tên tồi tệ kia nó mang lại cảm giác quen thuộc hơn, ấm áp hơn khi ở gần. Đã lâu lắm rồi Hắc Long mới có lại được cảm giác ấy, thật hạnh phúc......

Nó nhìn Hắc Long còn chần chừ, bản thân cũng không khẩn trương hối thúc, chân chôn tại chỗ đứng đợi nghe câu trả lời.

-"Được" Hắc Long ngước mặt lên vui vẻ đáp lại

Đây chính là câu trả lời mà nó mong chờ nãy giờ, niềm vui sướng khi nghe xong loan tỏa trên khắp khuôn mặt nó. Bản thân còn hỏi lại để xác định có phải là thật.

-"Là thật"

-"Đúng" Hắc Long gật đầu.

-"Vậy thì tốt quá" quả thực đây là thật.

-"Vậy chúng ta mau đi thôi" nó hứng khởi quay người định bước đi.

-"Khoan đã" Hắc Long kêu nó lại

Nó liền lập tức dừng lại, quay đầu lạ lẫm hỏi

-"Ngươi lại đây, đặt tay lên trán ta" Hắc Long chỉ dẫn.

Trẻ ngoan luôn vâng lời, nó chạy lon ton lại làm theo lời Hắc Long, lấy tay đặt trán. Lập tức, một dòng kí ức lùa qua, trong đó nó thấy một biển lửa, một người đàn ông đang cầm thanh kiếm màu đen và Hắc Long vỗ cánh bay đi. Không xa lạ đây chắc chắn là kí ức của Hắc Long.

[BH] TA CHỈ VÔ TÌNH ĐI NGANG ĐÂYWhere stories live. Discover now