[N] 37. Tân Tả/Hoắc Trạch Hạo: Cái gì? Em ấy cũng là bạn trai của mày à?

8.1K 406 64
                                    

Giải Du vừa cãi nhau với Kha Ninh xong, mới vào cửa còn đụng phải Kỷ Thâm, khỏi nói sắc mặt y hiện giờ đẹp đến cỡ nào.

Kỷ Thâm lại làm như không biết đã xảy ra chuyện gì, anh lễ phép chào hỏi cậu mình, "Cậu ạ."

Giải Du dừng bước, nhìn chằm chằm vào anh, "Kỷ Thâm, cậu đây là muốn đoạt người với tôi đúng không?"

"Lời này của cậu thật sự là quá đáng lắm đó ạ." Mặt mày Kỷ Thâm đầy vẻ oan ức, "Hiện giờ tin đồn giữa cậu với Kha Ninh đã truyền đi khắp nơi. Mà với thân phận này của cậu, thì chẳng tốt tí nào nếu bị mấy lời đồn đãi đấy quấn thân. Vừa lúc con với Ninh Ninh, cả hai chúng con đều có tình cảm với nhau. Nên tụi con mới quyết định công khai hẹn hò để giúp cậu tránh khỏi những tai tiếng không đáng. Sau này, cùng lắm thì con phải chịu cảnh bị người ta chỉ chỏ bàn tán mà thôi."

Anh cười tươi, "Rõ ràng đây là chuyện trăm lợi không hại đối với cậu mà."

Nụ cười của Kỷ Thâm chứa hàm ý rõ rệt, nhưng cũng có đôi phần thiệt tình.

Vừa nhìn sắc mặt của Giải Du là anh đã biết ngay, y với Kha Ninh xem chừng cãi nhau không nhỏ. Thậm chí có khi cả hai đã trở mặt thành thù rồi đó chứ.

Anh vốn tính, trước mắt sẽ đá hết bọn đàn ông bên người Kha Ninh, rồi độc chiếm em cho riêng mình. Dù gì thì đối với chuyện này anh cũng rất có niềm tin, bởi anh luôn diễn cái nét mà Kha Ninh thích nhất, cũng chưa từng làm ra chuyện gì thật sự có lỗi với em.

Một ngày nào đó, nếu em nguyện ý giao ra trái tim của mình cho một người, vậy người nhận được nó chắc chắn sẽ chỉ là Kỷ Thâm anh mà thôi.

"Cả hai đều có tình cảm với nhau?" Giải Du nhìn anh, cười chế giễu, "Cậu Kỷ đây thật sự là thích Kha Ninh, còn nghiêm túc muốn ở bên nhau cơ à?"

Kỷ Thâm nhíu mày. Anh cảm thấy vẻ mặt của Giải Du cứ quái quái ở chỗ nào đó, trông y nhìn anh cứ như đang nhìn một tên tù nhân đã bị phán án tử hình mà chẳng hề hay biết.

Nhưng cuối cùng, anh vẫn gật đầu, "Đúng vậy, con thật sự thích em ấy. Con cũng đã biết quá khứ giữa hai người, thậm chí biết chuyện cậu đã từng làm tổn thương em ấy. Nhưng con, từ đầu đến cuối con vẫn luôn thật lòng với em."

Cháu trai ruột vậy mà lại muốn tranh người với mình, Giải Du miệng cười nhưng tâm không cười, "Cậu có nhớ lúc trước cậu đã từng nói gì với tôi không?"

"Vâng?"

"Cậu, ở trong văn phòng của tôi, nói với tôi rằng. Cậu qua lại với tên dân đen này chỉ là vì danh dự cùng với hình tượng của mình."

Kỷ Thâm nhíu mày, "Đó chỉ là mấy lời con nói ra trong lúc dỗi hờn mà thôi. Trước giờ con chưa từng làm chuyện gì tổn thương em ấy cả."

"Vậy sao?" Giải Du tựa nhẹ nhàng, bâng quơ mà thả ra một câu, "Mấy lời này cậu cứ để dành ở đó rồi đi mà giải thích với Kha Ninh. Khéo làm sao, ngày ấy, lúc cậu nói mấy lời này, em ấy cũng có mặt ở đó. Đại khái lúc ấy em ấy đang quỳ ở dưới gầm bàn, KHẨU GIAO CHO TÔI."

Giải Du dùng loại ánh mắt người lớn đang nhìn một đứa con nít chưa trải sự đời mà quan sát Kỷ Thâm, "Lời của cậu, em ấy nghe mà không sót một chữ nào. Cậu vẫn nghĩ em ấy có một xíu nào là thật lòng với cậu sao?"

[BL/XONG] Giao Dịch Tiền Sắc - Ngã Ái Cật Băng BổngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ