Chương 1: Về việc say rượu

2.3K 169 11
                                    

Edit: Tree

Em quay cuồng – trong mơ hồ, mới vừa đứng dậy thì thiếu chút nữa lại cắm đầu trở lại.

Đây hình như là lần đầu tiên tôi say đến lê tê phê như vậy đấy.

Moẹ nó cái thứ rượu này đúng là vừa hại thân lại còn hại hồn nữa, tôi cảm thấy giờ hồn tôi vẫn đang phương trời nao chưa lao trở về đây này, người cũng vẫn đang lơ lửng như trên mây.

Giường là giường của tôi, trần nhà cũng là trần nhà của tôi, and sặp pờ rai, quần áo cũng vẫn là quần áo tôi mặc hôm qua luôn.

Chả có nhẽ có tồn tại câu chuyện sau khi say khướt lại xảy ra một cuộc gặp gỡ tươi đẹp với một anh đẹp zai rồi được ảnh bếch về nhà để làm cái lọ cái chai với nhau?

Không tồn tại!

Nhưng mà cái đậu má nó nếu hôm nay tỉnh dậy mà không phải đang dính người trên giường của tôi, thì tôi thể nào cũng bị dọa chết khiếp mà lao đầu xuống sông tự tử đấy.

Quý dzị muốn hỏi tại sao ư? Thế thì lại phải hỏi một chút chuyện ngày hôm qua của tôi.

Tất cả đều là do cái cha khách hàng mập địt chết tiệt kia cố sống cố chết mà chuốc rượu tôi, chưa kể ổng còn thật sự chuốc tôi say mèm luôn.

Ủa vậy tại sao tôi lại về nhà được nhỉ?

Trên tủ đầu giường có một cốc nước, để tôi nghiên cứu coi, chắc không bị ai hạ độc đâu nhỉ?

Không phải, ai mắc cái giống gì mà đi hạ độc tôi, có ý đồ gì?

Vị thặc nà ngọt.

Này hẳn không phải là chuyện tôi có thể làm ra đâu, vì dù sao thì tôi cũng chỉ nhớ đến cái cảnh tượng mình say khướt rồi ôm bạn ‘biu ti phun’ đến đất trời rung chuyển thôi, chứ đừng nói đến chuyện kế tiếp, bởi vì tôi đây một xíu xìu xiu cũng không có nhớ.

Sao mà còn có sức để mà tự pha một cốc nước đường cho bản thân vào ngày hôm sau cơ chứ.

Đột nhiên trong đầu tôi nhảy ra một ý nghĩ.

Tôi… chả có nhẽ tôi bị đa nhân cách???

Noooo, vì thế tôi chân thành khuyên quý dzị đừng nên uống rượu, không là uống xong sẽ bị tụt chỉ số IQ giống tôi đó.

Sờ sờ túi quần, úi may quá điện thoại vẫn còn ở đó, chẳng trách tôi vẫn luôn cảm thấy bên cạnh mông nó lại cứ cộm cộm kiểu sợ vãi nhái.

Trên màn hình khóa hiển thị đồng hồ – 10h31 sáng thứ 5.

Không phải chớ, tối qua quên đặt báo thức, hôm nay tất cả mọi thứ đều đã trễ hết rồi.

Không phải tới trễ, mà là nghỉ không phép đó!

Ôi tiền thưởng chuyên cần của tôi, ôi giấc mộng du lịch cùng với giấc mơ tình yêu của tôiiiiii.

Dường như tất cả đã đều tan thành bong bóng vào giờ khắc này rồi.

Ngu si đần* còn để lại tin nhắn cho tôi này, 80% là hôm qua thằng chả đưa tôi về nhà rồi.

[Hoàn/ Đam mỹ] Về Việc Tôi Cưỡng Hôn Một Anh Zai Trong Thang Máy - Kỳ Thập NhịWhere stories live. Discover now