Chương 91: Tôn nghiêm đàn ông

13.9K 708 15
                                    

Chương 91: Tôn nghiêm đàn ông

Năm ngoái, tân ngôi cao online.

Công ty mới thành lập, đoàn đội được mở rộng, phỏng vấn, sàng lọc, bảo vệ ngôi cao, đàm phán thương vụ……

Toàn bộ thành viên trong đội đều bận đến điên lên.

Ngoại trừ Tô Mạc Mạc không nên để cơ thể mệt mỏi được Thương Ngạn dẫn xuống lầu đưa về nhà đúng giờ mỗi ngày, thì những người còn lại, bao gồm cả Thương Ngạn đều tiêu hao rất nhiều tinh lực để làm việc trong suốt hai tháng.

Càng đến gần cửa ải cuối năm, hạng mục cuối cùng được giải quyết, việc phỏng vấn sàng lọc để mở rộng đoàn đội cũng coi như hoàn thành, cuối cùng mọi người cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Ngoại trừ việc trực bảo vệ ngôi cao, trước hết Thương Ngạn cho mọi người nghỉ đông trước.

Cuối cùng anh và Tô Mạc Mạc cũng rảnh rỗi.

Vốn định nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau sẽ ra ngoài hẹn hò trong thế giới của hai người.

Ai ngờ đâu, lấy tố chất cơ thể đã vượt qua thử thách của Thương Ngạn lại không thể thả lỏng sau một khoảng thời gian căng thẳng dài —— sáng hôm sau, Tô Mạc Mạc không ở nhà chờ Thương Ngạn đến đón, cô ngồi xe đến biệt thự riêng của Thương Ngạn, dùng chìa khóa Thương Ngạn đã mở cửa vào nhà và đi đến phòng ngủ.

Người đang nằm trên giường lớn trong phòng ngủ chính đã sốt cao đến mức phỏng tay.

Tô Mạc Mạc sợ không nhẹ.

Cô không dám trì hoãn, đầu tiên cô gọi qua nhà họ Tô, để bác sĩ gia đình lấy chìa khóa dự phòng của bên này mà cô đã để trong nhà rồi đến đây nhanh nhất có thể.

Trong khi chờ bác sĩ đến, Tô Mạc Mạc đến toilet trong phòng ngủ thấm ướt mọt cái khân lông, gấp lại làm đôi, chuẩn bị hạ nhiệt cho Thương Ngạn bằng cách vật lý.

Có lẽ bị khăn ướt làm tỉnh, vài giây sau, Thương Ngạn đang nằm trên giường chậm rãi mở mắt ra.

Đồng tử đen nhánh mất vài giây mới xác định được tiêu điểm.

“…… Mạc Mạc?”

Giọng anh trầm thấp hơi khàn do mắc bệnh.

Tô Mạc Mạc đau lòng, nhíu mày đáp.

“Anh đừng nói chuyện, bác sĩ tới nhanh thôi.”

“Ừ.”

Thương Ngạn vì bệnh nên tái nhợt khác thường, cũng vô cùng ngoan ngoãn, mái tóc dính nước vì khăn ướt, anh nghịch ngợm nghiêng người cọ cọ.

Tô Mạc Mạc duỗi tay muốn đẩy anh ra.

Đầu ngón tay chạm vào, Thương Ngạn cau mày.

Anh duỗi tay, thong thả nhưng hữu lực nắm lấy đầu ngón tay của cô, “…… Sao tay lại lạnh vậy?”

“……”

Tô Mạc Mạc ngồi ở mép giường, bất đắc dĩ rũ mắt nhìn anh.

“Lúc nãy em gọi điện thoại cho anh, gọi mấy cuộc anh cũng không bắt máy, còn tưởng anh xảy ra chuyện gì —— chưa kịp mặc áo khoác đã chạy ra.”

[Hoàn] Anh Ấy Rất Điên - Khúc Tiểu KhúcWhere stories live. Discover now