Họa Phố (02)

Av kreinyi

822K 87.7K 29.4K

"Chúng ta chỉ có một đường khả năng này thôi. Trong cửu tử tìm kiếm nhất sinh, trong Sơn Hải tìm ra chân tướn... Mer

Hải thượng nhiên tê đồ (13) : Ghê tởm
Hải thượng nhiên tê đồ (14) : Anh hùng của chính mình
Hải thượng nhiên tê đồ (15) : Biện pháp đề phòng
Hải thượng nhiên tê đồ (16) : Đâu là thực? Đâu là hư?
Hải thượng nhiên tê đồ (17) : Gà
Hải thượng nhiên tê đồ (18) : Vô tình vô dục
Hải thượng nhiên tê đồ (19) : Chiến thắng bản thân
Hải thượng nhiên tê đồ (20) : Nỗi đau của Kha Tầm
Hải thượng nhiên tê đồ (21) : √
Hải thượng nhiên tê đồ (22) : Đại lão Kha Tầm
Hải thượng nhiên tê đồ (23) : Cách biệt âm dương
Hải thượng nhiên tê đồ (24) : Corgi bảo vệ chủ
Hải thượng nhiên tê đồ (25) : Quỷ kế
Hải thượng nhiên tê đồ (26) : Biển sâu đáng sợ
Hải thượng nhiên tê đồ (27) : Khuyết danh
Hải thượng nhiên tê đồ (28) : Nhà của đôi ta
Nghịch Lữ (01): Bảo tàng Cựu Trạm
Nghịch Lữ (02): Quân cờ
Nghịch Lữ (03): Nhiếp ảnh gia
Nghịch Lữ (04): Đốt đèn
Nghịch Lữ (05): Người chết
Nghịch Lữ (06): Vu đại nhân
Nghịch Lữ (07): 1/16s
Nghịch Lữ (08): Tam Túc Kim Ô
Nghịch Lữ (09): Cá
Nghịch Lữ (10): Thảo luận
Nghịch Lữ (11): Phạm kỵ
Nghịch Lữ (12): Dập đèn
Nghịch Lữ (13): Cuộn phim
Nghịch Lữ (14): Phim âm bản
Nghịch Lữ (15): Vành tai
Nghịch Lữ (16): Con dao biến mất
Nghịch Lữ (17): Hương độc
Nghịch Lữ (18): Quan tài
Nghịch Lữ (19): Máy chiếu
Nghịch Lữ (20): Quá khứ, hiện tại, tương lai
Nghịch Lữ (21): Một tiếng rưỡi
Nghịch Lữ (22): Song sinh
Nghịch Lữ (23): B-mode
Nghịch Lữ (24): Dòng thời gian
Nghịch Lữ (25): Một vòng tròn
Nghịch Lữ (26): Ngược dòng song song
Nghịch Lữ (27): Hiến tặng Ngữ
Nghịch Lữ (28): Tấm phim đầu tiên
Nghịch Lữ (29): Nguồn sáng
Nghịch Lữ (30): Khúc xạ
Nghịch Lữ (31): Tử vong
Nghịch Lữ (32): Khởi hành
Nghịch Lữ (33): Kẻ trộm tháng năm
Nghịch Lữ (34) : Chạy đua với thời gian
Nghịch Lữ (35) : Rời khỏi
Nghịch Lữ (36): Chuyện sau đó
Con mèo của Schrödinger (01) : Mùa đông đang đến
Con mèo của Schrödinger (03) : Người mới... thật lạ
Con mèo của Schrödinger (04) : Con mèo
Con mèo của Schrödinger (05) : Chữ viết và ngôn ngữ
Con mèo của Schrödinger (06) : Sáu chữ
Con mèo của Schrödinger (07) : Thượng Đế không gieo xúc xắc
Con mèo của Schrödinger (08) : Chính thống & Kinh điển
Con mèo của Schrödinger (09) : Thế giới quy tắc
Con mèo của Schrödinger (10) : Ba cách vượt nước
Con mèo của Schrödinger (11) : Kết băng
Con mèo của Schrödinger (12) : Thủy thượng phiêu
Con mèo của Schrödinger (13) : Tấm sắt nóng
Con mèo của Schrödinger (14) : Biến bị động thành chủ động
Con mèo của Schrödinger (15) : Đối ngẫu sóng-hạt
Con mèo của Schrödinger (16) : Vật chất & Ý thức
Con mèo của Schrödinger (17) : Lượng tử vĩnh hằng
Con mèo của Schrödinger (18) : Kết nối
Con mèo của Schrödinger (19) : Thức tử
Con mèo của Schrödinger (20) : Đề cuối cùng
Con mèo của Schrödinger (21) : Trí tưởng tượng
Con mèo của Schrödinger (22) : Kẻ mạnh
Con mèo của Schrödinger (23) : Sáu điểm
Con mèo của Schrödinger (24) : Sàng lọc
R e s t a r t (01) : Chủ nghĩa tượng trưng
R e s t a r t (01) : Vết máu
R e s t a r t (03) : Thật nhiều máu
R e s t a r t (04) : Thời đại
R e s t a r t (05) : Nguồn nước
R e s t a r t (06) : Khốn cảnh
R e s t a r t (07) : Manh mối
R e s t a r t (08) : Hai cô gái
R e s t a r t (09) : Cặn bã
R e s t a r t (10) : Chúng nó đến
R e s t a r t (11) : Máu đen xâm lấn
R e s t a r t (12) : Điểm mấu chốt
R e s t a r t (13) : Hướng tới mà đi, ra sức mà sống
R e s t a r t (14) : Vĩnh biệt
R e s t a r t (15) : Tần Tứ
R e s t a r t (16) : Đáng sợ hơn cả quỷ thần
R e s t a r t (17) : Thay mới, Tái tạo, Khởi động lại
R e s t a r t (18) : Diệt virus
R e s t a r t (19) : Chữ ký xanh
R e s t a r t (20) : Hơi thở và Sự sống
R e s t a r t (21) : Bàn tay
R e s t a r t (22) : Thứ bất hảo
R e s t a r t (23) : Quen rồi
R e s t a r t (24) : Tướng cốt
R e s t a r t (25) : Thư trai
R e s t a r t (26) : Giống nhau, khác nhau
R e s t a r t (27) : Hoa văn trên tướng cốt
R e s t a r t (28) : Bên ngoài bầu trời
R e s t a r t (29) : Phối hợp hoàn mỹ
R e s t a r t (30) : Ám chỉ
R e s t a r t (31) : Hai bức tranh đầu tiên
R e s t a r t (32) : Chuỗi manh mối
R e s t a r t (33) : Sức mạnh của quần chúng
R e s t a r t (34) : Bàn tay vàng
R e s t a r t (35) : Thời kỳ trống
Hòa hợp (01) : Chuẩn bị khởi hành
Hòa hợp (02) : Tranh Tết
Hòa hợp (03) : Vào tranh
Hòa hợp (04) : Tư Niên
Hòa hợp (05) : Quy tắc
Hòa hợp (06) : Hòa Hợp Nhị Tiên
Hòa hợp (07) : Kịch
Hòa hợp (08) : Mèo
Hòa hợp (09) : Hai sức mạnh
Hòa hợp (10) : Miếu cổ
Hòa hợp (11) : Tượng thần
Hòa hợp (12) : Bầu trời đỏ
Hòa hợp (13) : Cung đình
Hòa hợp (14) : Biện luận thần học
Hòa hợp (15) : Bạc
Hòa hợp (16) : Mẹ của nguyên bảo
Hòa hợp (17) : Nước sôi lửa bỏng
Hòa hợp (18) : Hải hòa thượng
Hòa hợp (19) : Bong bóng
Hòa hợp (20) : Hải thú
Hòa hợp (21) : Long Nữ
Hòa hợp (22) : Chu Tiên Trấn
Hòa hợp (23) : Cốt
Hòa hợp (24) : Ngỗng
Hòa hợp (25) : Lông vũ
Hòa hợp (26) : Tiên điểu
Hòa hợp (27) : Nguyên hình
Hòa hợp (28) : Long châu
Hòa hợp (29) : Người không phải người
Hòa hợp (30) : Tranh thủy lục
Hòa hợp (31) : Trừ yêu
Hòa hợp (32) : Câu đố
Hòa hợp (33) : Tóc
Hòa hợp (34) : Hổ phách
Hòa hợp (35) : Trân châu
Hòa hợp (36) : Năm
Sơn Hải (01) : Cửu Đỉnh và Địa Duy
Sơn Hải (02) : Văn bia
Sơn Hải (03) : Người yêu tuyệt nhất
Sơn Hải (04) : Đại lão chân chính
Sơn Hải (05) : Hẻm núi
Sơn Hải (06) : Bóng quỷ
Sơn Hải (07) : Một thế giới khác
Sơn Hải (08) : Tư thế quỷ dị
Sơn Hải (09) : Những đồ phù đáng sợ
Sơn Hải (10) : Biến mất
Sơn Hải (11) : Hai khả năng
Sơn Hải (12) : Ánh mắt
Sơn Hải (13) : Không còn thời gian
Sơn Hải (14) : Giác
Sơn Hải (15) : Trình tự
Sơn Hải (16) : Đại hồng thủy
Sơn Hải (17) : Duy nhất
Sơn Hải (18) : Chuẩn bị trước khi chết
Sơn Hải (19) : Nhưng vì thương sinh
Sơn Hải (20) : Thiên âm
Sơn Hải (21) : Siêu vũ khí
Sơn Hải (22) : Khoa học? Quỷ thần?
Sơn Hải (23) : Phải có ánh sáng
Sơn Hải (24) : Ý thức
Sơn Hải (25) : Khoa học và Huyền học
Sơn Hải (26) : Lời cuối
Sơn Hải (27) : Trường
Sơn Hải (28) : Dũng cảm
Sơn Hải (29) : Sâu
Sơn Hải (30) : Máu
Sơn Hải (31) : Thời không
Sơn Hải (32) : Biện pháp chung cực của Mục Dịch Nhiên
Sơn Hải (33) : Không gian Thượng Đế
Sơn Hải (34) : Thôi xán Ngân Hà, nhìn ra Sơn Hải
Phiên ngoại (01)
Phiên ngoại (02)

Con mèo của Schrödinger (02) : Trừu tượng

6.6K 567 218
Av kreinyi

* * *

Căn cứ theo kết quả điều tra trước đó của nhóm bọn họ về nhà trưng bày Lẫm Đông Tương Chí, nơi này triển lãm phần lớn là tác phẩm của các họa sĩ không nổi danh lắm, cũng có một bức tranh của danh gia họa sĩ xem như tác phẩm "báu vật quý nhất" nơi đây, được định giá một ngàn tám trăm vạn, là một bức tranh chân dung theo trường phái siêu thực.

Ngoài ra còn có hai tác phẩm tương đối nổi tiếng, một bức là tĩnh vật hoa quả, bức còn lại là hoa cỏ.

Còn về các tác phẩm khác thì lại bao gồm vô số trường phái, có non nước cổ xưa, cũng có ảo tưởng tương lai.

Toàn bộ những tác phẩm có thể tra tìm được bọn họ đều nghe ngóng điều tra một phen, tuy rằng dựa theo thói quen khốn nạn của 'Tranh' thì bức tranh mà họ tiến vào cuối cùng kiểu gì cũng là tranh mới nửa đường lòi ra.

Ấy thế mà, khi chùm đèn sáng rực từ hư vô rọi tới, chiếu sáng bức tranh mà lần này bọn họ sẽ tiến vào, cả đám ai nấy cũng đều giật mình kinh ngạc, bởi vì bức tranh lần này là tác phẩm triển lãm vốn có sẵn của nhà trưng bày, trước đó bọn họ cũng có từng tìm hiểu về nội dung cùng với họa sĩ đã sáng tác ra nó ——

《 Con mèo của Schrödinger 》

Họa sĩ: Trình Thức

Nhưng điều này cũng không làm cho đám bọn họ cảm thấy có một chút an ủi nào, bởi vì bức tranh này, thật sự là làm người ta... không biết sao mà tả.

Ánh sáng dẫn đường vào tranh dần dần tán đi, mọi người mở mắt nhìn lại, liền thấy bản thân đang ở trong một căn phòng trắng tinh, cả trần nhà sàn nhà lẫn vách tường bốn phía đều trắng tinh.

Trong phòng không có cửa sổ, tựa như một cái hộp kín mít trắng như tuyết, sáu vách tường xung quanh trống rỗng trụi lủi, không có nguồn sáng, nhưng bên trong căn phòng lại sáng sủa rực rỡ đến lạ kỳ.

Nhóm vào tranh tám người đứng ở giữa "cái hộp", bốn mắt nhìn nhau, thật lâu không ai lên tiếng.

Con mèo của Schrödinger, được đặt trong một cái hộp kín, trạng thái của nó là sống, cũng là chết.

Đây là một kiến thức mà Mục Dịch Nhiên tiện tay phổ cập cho một đám "vô tri" trong lúc điều tra các tin tức có liên quan đến bức tranh này.

Mà hiện tại, nhóm vào tranh bọn họ dường như đã trở thành con mèo trong cái hộp ấy, nháy mắt có thể sống, nháy mắt có thể chết.

Nhưng hình ảnh của bức tranh này lại chẳng có tí quan hệ gì với mèo cả, cũng không có liên can tới bất cứ cái hộp nào.

Đây là một tác phẩm thiên về trường phái trừu tượng, toàn bộ bức tranh với nền màu đen tuyền, bên trên lấp đầy bởi những vật dạng chấm trắng cùng với dạng sóng, hợp thành một bức tranh thoạt nhìn chẳng có hình dạng cũng chẳng có trật tự.

"Tuy rằng nói lời này làm cho bản thân trông có vẻ vô tri, cơ mà xin được nói thẳng một câu, tôi vẫn luôn cảm thấy họa sĩ trường phái trừu tượng đều là kẻ điên rồ, thế giới trong mắt bọn họ hoàn toàn khác với thế giới trong mắt người thường, mà cách thức tư duy của họ cũng khác người thường nữa, hoặc là kiểu như... cấu tạo não bộ của bọn họ không giống người thường ấy." Lúc ấy Kha Tầm từng nói như vậy.

"Nhưng ít nhất mày nói đúng được một câu, thế giới trong mắt họa sĩ trừu tượng đúng là không giống người bình thường," Đề cập tới tri thức chuyên môn của mình, Vệ Đông liền thủng thẳng lên tiếng "Quá trình trừu tượng cũng chính là quá trình chiết xuất, họa sĩ trừu tượng từ chối việc bắt chước tự nhiên —— bắt chước tự nhiên là quan niệm của hội họa truyền thống."

"Mà họa sĩ trừu tượng, lựa chọn vứt bỏ lớp ngoài mà hiện tượng tự nhiên bày ra trong mắt con người, dựa vào trực giác cùng sức tưởng tượng để cảm nhận bản chất của hiện tượng tự nhiên, khái quát một câu chính là "Xuyên qua hiện tượng nhìn thấu bản chất", sau đó loại bỏ hết thảy những nhân tố vụn vặt không đáng kể tới, hoặc là màu mè hoa lá hẹ hoặc là tràn ngập tính chất đánh lừa, chiết xuất ra những thứ tinh khiết nhất sạch sẽ nhất, cuối cùng dùng hình thức đơn giản nhất để phô bày nó ra, đó chính là trừu tượng."

"Bởi nên mới có cách nói, thế giới trong mắt họa sĩ trừu tượng mới là thế giới chân chính, còn thế giới mà người bình thường chúng ta nhìn thấy chỉ là thế giới phù phiếm hư ảo, đã trải qua gia công tô son trát phấn."

Mà trải qua thông tin đã điều tra về bức tranh này, mọi người đều biết tác giả của nó, tức họa sĩ Trình Thức đã không còn tại thế nữa, phương thức tử vong của hắn cũng khiến người ta nghe mà lạnh cả sống lưng —— người này đã tự sát, chết ở trong phòng vẽ tranh của chính mình.

Trước khi chết, hắn bố trí phòng vẽ tranh của mình biến thành một căn phòng kín, hơn nữa đặt một lọ khí độc dễ bay hơi có thể gây chết người bên trong phòng, bên trên lọ độc có treo một cây búa có thể đập bể lọ —— tất nhiên, lúc phát hiện thi thể hắn thì cây búa kia đã rớt xuống đập bể lọ giải phóng khí độc.

—— Hắn tự coi mình là con mèo của Schrödinger, bố trí phòng vẽ của mình thành một cái hộp nhốt con mèo của Schrödinger.

Bức tranh này cũng chính là tác phẩm cuối cùng trước khi chết của hắn, vốn dĩ không có tên, nhưng bởi vì cách thức tử vong của hắn mà được người ta mệnh danh là 《 Con mèo của Schrödinger 》.

Thế nên lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy bức tranh này, đều là không hiểu tại sao bức tranh ấy lại được đặt tên như vậy, rõ ràng hình ảnh trên tranh không hề có cái hộp hay con mèo nào. Vệ Đông khi ấy còn suy đoán, có lẽ là dùng cách thức tử vong của họa sĩ làm mánh khóe để tăng cảm giác thần bí cùng giá trị nghệ thuật của bức tranh kia.

Nhưng hiện tại, đám bọn họ bị lôi kéo vào trong tranh, thân thể xuất hiện ở một không gian thoạt nhìn như một cái hộp kín, tất cả mọi người bị kích thích không hề nhẹ bởi cái tên thoạt nhìn như là ngẫu nhiên nhưng lại vô cùng hợp tình hợp lý này, nhất thời đều im lặng không nói nên lời.

"...Vậy là bức tranh này được đặt tên như vậy, không phải là do mánh khóe?" Qua thật lâu sau, La Bộ mới run giọng lên tiếng phá vỡ im lặng.

"...Vậy chúng ta hiện tại còn sống hay chết rồi?" Vệ Đông đã được Mục đại lão phổ cập tri thức có liên quan đến "Con mèo của Schrödinger" cũng run giọng hỏi.

"Tất nhiên là sống, nhưng khi chúng ta bắt đầu tiến vào ván cờ thì, khó mà nói chính xác." Kha Tầm nói.

"Chính yếu là, ở trong một cái phòng rỗng tuếch như thế này thì bày ra ván cờ thế nào cho chúng ta đây? Chẳng lẽ cũng phóng ra khí độc, xem ai có thể sống mà ai lại chết? Sau đó trong bảy ngày cứ tới tối đều dùng cách này để sàng lọc người sống?" Vệ Đông gãi gãi mặt nói.

"Nếu thật sự đơn giản đến dã man như thế, vậy những bức tranh chúng ta trải qua trước đây đều vứt đi à?" Kha Tầm lắc đầu "Trước yên lặng theo dõi tình hình xem sao, tao nghĩ nếu chưa tập họp đủ người tranh sẽ không xuất hiện gợi ý hoặc thuyết minh có liên quan đâu."

Mọi người nghe vậy đều tự tìm cho mình một chỗ, có đứng có dựa tường hoặc ngồi xuống chờ đợi. Thiệu Lăng là người duy nhất không bỏ cuộc, lê lết khắp một vòng quanh phòng, kiểm tra mọi chỗ có thể, cuối cùng đành phải chấp nhận sự thật là không có cơ quan che giấu nào cả.

Trong lúc chờ đợi những người còn lại bị kéo vào tranh, đám bọn họ cũng tranh thủ thời gian thảo luận về bức tranh này.

Về việc bức tranh này thể hiện "bản chất của sự vật" như thế nào, trong giới cũng có rất nhiều người tranh nhau suy đoán, có người bảo rằng đây là lời tự chất vấn của Trình Thức đối với bản chất sinh mệnh, có người lại nói đây là sự tưởng tượng của hắn đối với tử vong, rồi lại có người bảo rằng đây là thế giới nội tâm nghi hoặc mê man rồi lại bi ai phẫn nộ của Trình Thức.

"Thực tế thì, trước khi Trình Thức qua đời, thần trí của ông ấy cũng đã xuất hiện vấn đề, ông ấy từng ở lại viện điều dưỡng phục hồi tinh thần hơn một năm rưỡi." Tư liệu mà Mục Dịch Nhiên điều tra là chi tiết nhất "Nghe kể lại thì, ông ấy là một người khá trầm tĩnh, yêu thích tư duy suy nghĩ —— nhưng đó là trước khi phát bệnh. Cuộc đời ông ấy từng trải qua một biến cố trọng đại, sau biến cố lớn ấy, tinh thần của ông ấy gặp phải vô số vấn đề rất nghiêm trọng, cũng sinh ra rối loạn chức năng nhận thức, nhưng khiến người ta khó tin đến bất ngờ là nó hoàn toàn chẳng ảnh hưởng gì đến khả năng hội họa của ông ấy cả, bức tranh này là được vẽ sau khi ông ấy bị bệnh, cho nên cũng có người cho rằng bức tranh này hoàn toàn chẳng có giá trị tư duy gì cả, nó chỉ là một cái thế giới vớ vẩn và hỗn loạn trong mắt một người điên chân chính mà thôi."

"Biến cố trọng đại kia... là việc ông ấy mất đi đứa con trai yêu thương nhất của mình đúng không," Tần Tứ khẽ thở dài một tiếng "Đứa con trai duy nhất đang học cấp 3 của ông ấy, vì không chịu nổi áp lực học tập cùng lời chỉ trích của thầy cô, rốt cuộc nhảy từ mái nhà trường học xuống, việc này gây cho Trình Thức cú sốc rất lớn, đến nỗi hóa điên chỉ trong một đêm."

"Tôi với Dịch Nhiên từng ghé thăm nhà cũ của Trình Thức, có ghé thăm hàng xóm cùng thân thích của ông ấy điều tra hỏi thăm một chút," Kha Tầm nói tiếp "Cũng biết được Trình Thức rất yêu thương con trai của mình, không giống với kiểu 'ông bố zombie' của các gia đình thời bây giờ, cơ hồ là bắt đầu tư khi con trai của mình còn bé xíu, Trình Thức đã dành toàn bộ thời gian của mình làm bạn với con, như cùng con xem phim hoạt hình, cùng coi chơi các trò chơi mà trẻ con thích, thậm chí còn tự tay vẽ cho con trai mình một bộ tranh liên hoàn tràn ngập trí tưởng tượng cùng tính trẻ thơ."

"Cũng chính bởi nguyên nhân này cho nên ông ấy mới khó có thể thừa nhận cái chết của con trai mình, theo lời hàng xóm kể lại, quãng thời gian lúc con trai ông vừa mới qua đời, đêm nào cũng có thể nghe thấy Trình Thức ở trong nhà khóc rống tựa như dã thú gào thét."

"Có lần một người bạn ghé đến thăm, phát hiện trong phòng bị ông ấy chất đầy toàn bộ những món đồ chơi mà con trai mình đã chơi từ bé đến lớn, cùng quần áo cũ mà con trai ông ấy đã mặc. Khi ấy Trình Thức ngồi bệt trên đất, tay ôm mấy bộ đồ sơ sinh mà con trai từng mặc lúc bé, vẻ mặt ngơ ngác như mất hồn, thoạt nhìn giống hệt một khối xác biết đi..."

"Anh hai, ông bố zombie là có ý gì vậy?" La Bộ hỏi.

"Ý là chỉ những kẻ không hề thực hiện những chức trách mà một kẻ làm bố nên làm, khiến cho con cái có bố mà như không có vậy, toàn bộ những việc mà một người bố lẽ ra nên làm cho con mình đều chưa từng hoặc là rất ít làm, không hề gánh vác nghĩa vụ chăm sóc cùng nuôi dưỡng con cái," Kha Tầm nói "Một kẻ làm bố mà ở trong cuộc đời của con cái lúc nào cũng vắng mặt, thì trong những gia đình ấy, trong mắt con cái "ông bố" ấy chẳng khác gì một khối xác biết đi cả. Có mấy tên đàn ông chỉ biết sinh chứ chẳng thèm dưỡng, mặc định gán việc nuôi dưỡng con cái trở thành nghĩa vụ mà phụ nữ nên làm, bản thân chẳng bỏ chút công sức nào, chỉ chờ con cái lớn lên là có thể đơm trái kết quả hái ăn. Ha ha, lũ đàn ông."

Mọi người "..."

"Thế nên, Trình Thức là một người bố tốt hiếm thấy, nhưng cũng chính vì trao đi quá nhiều tình thương, yêu con quá sâu, cho nên đả kích nhận lấy cũng càng nặng càng nề hơn." Chu Hạo Văn tổng kết.

"Bức tranh này là bức tranh duy nhất mà Trình Thức vẽ kể từ sau khi con trai ông ấy qua đời, cũng là bức tranh cuối cùng của cuộc đời ông ấy." Mục Dịch Nhiên nói tiếp "Cũng giống như phân tích của người trong giới đối với bức tranh này, có thể nó muốn thể hiện sự suy nghĩ đối với sinh mệnh cùng thăm dò đối với tử vong của Trình Thức sau khi đã trải qua cái chết của con trai mình. Nhưng bởi vì ngay lúc ấy, tinh thần của ông ấy đã không quá bình thường, thế nên nội dung mà bức họa này thể hiện, rốt cuộc là có tính logic cùng tính tư duy hay không, việc này e là khó mà biết rõ được."

"Nói cách khác, nếu bức tranh này thật sự chỉ là một bức vẽ lung tung nguệch ngoạc của một người điên hoàn toàn, như vậy tình huống chúng ta sắp sửa gặp phải, chỉ sợ..." Lời tiếp theo Thiệu Lăng không nói ra, nhưng mọi người ai cũng hiểu được ý của hắn.

Thế giới tinh thần của một người điên là cỡ nào hỗn loạn, cỡ nào vô trật tự... cỡ nào đáng sợ?

Mọi người đang định tiếp tục thảo luận, bỗng thấy trong căn phòng kín chợt lóe lên một quần sáng trắng lóa, ánh hào quang chói đến nỗi khiến ta không thể mở mắt nổi, nhưng gần như ngay lập tức ánh sáng kia liền tắt đi, khi bọn họ mở mắt trở lại, liền thấy trong phòng xuất hiện thêm hai người.

Kia là hai người thoạt nhìn khá trẻ trung, một nam một nữ, người nam đẹp trai trắng trẻo, người nữ xinh đẹp kiểu chín chắn trưởng thành, trên gương mặt đều có trang điểm nhẹ, quần áo trên người thoạt nhìn có vẻ bình thường đơn giản, nhưng nếu quan sát kỹ sẽ có thể phát hiện, quần áo họ mặc trên người đều được dày công thiết kế cùng phối hợp, có thể phô bày ra ưu điểm dáng người của cả hai bọn họ ở mức tối đa, đồng thời cũng che đi hầu hết khuyết điểm trên cơ thể.

Mà khiến người ta chú ý nhất là, khí chất của cả hai người đều tản ra một loại sáng ngời lóa mắt, khiến cho bọn họ dù là có đứng giữa đám đông đều sẽ cho người khác cảm giác nổi bật như một con hạc đứng giữa bầy gà.

Hai người đột ngột xuất hiện ở trong phòng, mới đầu có hơi ngẩn ra, rồi ngay lập tức giật mình phản ứng, thay đổi vẻ mặt ung dung bình tĩnh, người nữ nhoẻn miệng khẽ cười nhìn những người trong phòng, thanh âm yêu kiều ngọt ngào lên tiếng "Ông trời của tôi ơi, có chuyện gì xảy ra vậy?"

Kha Tầm quay sang nhìn Tần Tứ "Tần ca, công việc tới rồi kìa."

Fortsett å les

You'll Also Like

205K 19.9K 52
Tác giả: Giới Thái Hồ Hồ Độ dài: 50 chương + 1 PN Tình trạng bạn raw: Hoàn. Tình trạng bản edit: Đang edit Thể loai: Đam Mỹ, Hiện đại, Hài Hước, Ngọ...
276K 21.6K 106
NHẤT XÚC TỨC NHIÊN 《一触即燃 》 Tác giả: Liệp Nhân Đồng (猎人瞳) Tích phân: 1,029,297,408 Tình trạng bản gốc: Hoàn (100 chương chính văn + 4 chương phiên ng...
549K 38.1K 85
Tác giả: Thanh Vụ Liễm Nguyệt Dịch: Lavender Isis điện hạ - Đệ nhất thân vương của đế quốc Ngân Ưng tại lúc chiến đấu với Trùng tộc gặp phải mưa thiê...
23.7K 2.2K 61
Cổ trang, Chủ công, nhẹ nhàng hài hước, tương lai thân xuyên công x bạo quân hoàng đế thụ. Nguồn convert: Wikidich (DuFengYu) Tiến độ: 1 tuần 2-3 cha...