Cô ấy là của chúng tôi (FULL)

By nhantue1403

86.4K 3.1K 68

Một cô gái nhỏ tên Tạ Đình Nghi cùng bốn người anh họ Trạch sống chung từ nhỏ. Bên cạnh tình anh em thân thiế... More

(1) Tạ Đình Nghi cùng bốn người anh họ Trạch
(2) Vào Tây Bắc học?
(3)Trường mới là trường Cấp 3 - Cô bạn cùng bàn
(4) Bánh gato
(5) Chọc giận Trạch Huân rồi!
(6) Bí mật hồi nhỏ giờ mới kể
Ngoại truyện (1)
(7) Tung tin đồn, đuổi khỏi trường!
(8) Tiểu Nghi, anh thật sự rất thích em.
(9) Cục đá cũng sớm mềm như kẹo dẻo!
(10) Ngày cuối tuần đặc biệt
(11) Bốn con người, bốn ý nghĩa - ngày đèn đỏ
(12) Tấm chân tình của Trạch Huân
(13) Có chạy đằng trời cũng chẳng thoát được!
(15) Lời thổ lộ ngọt ngào.
(16) Sự thật có thật sự là vậy?
(17) Thầy giám thi là Trạch Huân.
(18) Trạch Huân đi Anh?
(19) Bắt gặp Gian phu dâm phụ!
(20) À, em đến đây để bức hôn.
(21) Sự đấu tranh cuối cùng của Trạch Nhân
(22) Vì người Tiểu Nghi thích là anh!
(23) Bí mật về tờ giấy đã vứt.
(24) Đơn thuần là yêu - sinh nhật bất ngờ
(25) Người lúc đó là ai?
(26+27) Đêm sinh nhật đầy thất vọng.
(28) Cường nữ Nhược Hạ!
(29) Vì anh yêu cô ấy.
(30) Lạc giữa phố Anh, gặp người lạ.
Ngoại truyện 2
(31) Vừa lạ vừa quen
(32) "Tìm giúp tôi một cô gái. "
(33) Cục u đáng ghét
(34) Cuộc hội ngộ giữa hai người đàn ông
(35) Trạch Huân đến bắt người về thất bại
(36) Trả thù mạnh mẽ
(37) Tâm sự của tôi và chị
(38) Trạch Huân rất gì và này nọ
(39) Trạch Huân cũng muốn uống bia! #1
(40) Trạch Huân cũng muốn uống bia! #2
(41) Chỉ cần em muốn
(42) Miếng thịt
(43) Quyết định về nước
(44) Nhược Hạ có tin vui
(45) Người vừa đi, kẻ ở lại đã bắt đầu nhung nhớ
THÔNG BÁO KHẨN
(46) Trạch Huân về rồi
Thông báo
(47) Cầu hôn (ver: tác giả)
Comeback!!!!
(48) Em muốn chúng ta có con!
(49) Kết
(50) Ngoại truyện: thú tính của Trạch Huân

(14) Đình Nghi là tiểu tam?

1.8K 68 3
By nhantue1403

Suốt 16 năm, ngoài việc nghĩ ra chiêu trò để làm vừa lòng bốn con người họ Trạch, đôi khi cảm thấy bản thân nên đối tốt với họ một chút để sau này bọn họ có vợ cũng sẽ không đuổi mình ra khỏi nhà... Thì tôi chỉ biết làm tròn nghĩa vụ của người em nhỏ nhất. Chỉ là không nghĩ sẽ thích ai, hay vì ai mà yêu đâm đầu... Nhưng không ngờ, tôi đã phạm phải một tội rất lớn..đó là động lòng phải người không nên động lòng.

...

"Đình Nghi, cậu biết gì không? Đúng là không thể tin được! Người ta nói quả không sai,tình cũ không rủ cũng tới!" Cô bạn Nhược Hạ vừa từ cửa chạy vào, chưa kịp thở thì đã nói một tràng.

"Từ từ, cậu nói gì? Cái gì mà cũ cũ..rủ không tới? "

"Là tình cũ không rủ cũng tới! Người yêu cũ của Trạch Luân, anh của cậu đó! Cô ấy về nước rồi, vừa về đã chạy tìm Trạch Luân! Thật không có liêm sỉ. " Nhược Hạ lại nói thêm một tràng, lần này còn nổi giận.

"Bạn gái cũ? " Tôi ngơ người nhìn, còn chưa kịp hỏi tiếp thì cậu ấy nói tiếp

"Đúng đó! Vừa từ Anh trở về, đi 4 năm rồi, đi không nói về cũng không nói.. Mà khoan đã! Gương mặt của cậu là sao? Đừng nói là cậu không biết? "

Sao mà tôi biết được!? Đi 4 năm, tức là lúc đó tôi mới 12 tuổi! Tôi gật gật đầu, nhìn vẻ mặt tức đến đỏ bừng của Nhược Hạ mà tôi lấy làm nghi.

"Gì đây? Sao lại nhắc bạn gái cũ rồi tức giận? " Tôi nở nụ cười gian manh "Tôi chưa bao giờ thấy vẻ mặt này! Cậu nói đi, cậu thích Trạch Luân đúng không?"

Nhược Hạ như bị phát hiện bí mật, tay chân quýnh lên, mắt nhìn đảo quanh không dám đối diện ánh mắt tôi. Càng nhìn càng có thể khẳng định điều tôi nói đúng phốc.

Nhưng mà nghĩ lại, bạn gái cũ của Trạch Luân, tôi chưa từng nghe anh kể. Nhưng mà nếu là bạn gái cũ thì quay về tìm anh ấy làm gì? Tôi đang suy tư thì giáo viên đã vào.

Giáo viên môn GDCD không phải người cũ, người mới trông trẻ và đẹp hơn. Mà không phải đẹp bình thường, đẹp đến xuyến xao lòng người.

"Đình Nghi! Đó ... Đó là Nhan Tử, bạn gái cũ Trạch Luân! " Nhược Hạ lay tay tôi, gọi giọng nhỏ nhất có thể.

Quả là người đẹp, chọn mẫu bạn gái không bao giờ tầm thường. Vóc dáng quá chuẩn, gương mặt quá xuất sắc, từng đường nét như được phát họa mà nên. Tôi đang cố nhìn xem có nét gì mà Trạch Luân không thích, đến nỗi làm bạn gái cũ thì chị ấy đã nhìn tôi.

Những thứ nhìn qua có vẻ đẹp, có vẻ hoàn hảo.. Thực chất bên trong mới ghê gớm. Mọi thứ trước mắt nãy giờ tôi khen cho qua hết từ khi chị ấy nhìn tôi bằng con mắt đó. Người khác nhìn chắc không biết, nhưng tôi khẳng định ánh mắt như đi xuyên tim ấy không mấy thích tôi.

Sao tôi có cảm giác chị Nhan Tử nhìn tôi như Nhược Hạ đang nhìn chị ấy vậy!

...

Giờ giải lao đến chậm quá, chờ mòn cả mông. Cảm giác như thời gian trôi qua hơi chậm, cũng có cảm giác như bản thân đang chờ đợi gì đó.

"Đi thôi, chúng ta xuống phòng ăn! " Nhược Hạ kéo tôi đi, tâm trạng không mấy vui nhưng chỉ cần đi ăn là cậu ấy bỏ qua hết

Cũng may là hôm nay không thấy ai xuống lôi mình đi, nên đi theo Nhược Hạ cũng được. Tâm trạng cũng không tốt mấy.

Nhược Hạ vào trong gọi món chúng tôi hay ăn, còn tôi thì tìm chỗ thoáng mát tiện ngồi đợi cậu ấy.

"Em là Đình Nghi đây sao? " Một bàn tay đặt lên vai tôi, giọng của người phụ nữ hỏi.

Vừa quay lại đã thấy người quen, gương mặt của cô giáo dạy thay khi sáng đây mà. Nhìn chị ta có vẻ thảnh thơi nhỉ, du học sinh có khác.

Tôi giấu đi vẻ không thích, nở nụ cười thật hết sức có thể "Dạ, cô tìm em? "

"Em không biết tôi thì phải? " Nhan Tử ngồi ghế đối diện, đôi mắt có hơi to do chân mày hơi chếch lên.

Nhìn gương mặt kì lạ đó tôi không muốn trả lời, nhưng không muốn chị ta mất mặt, đằng nào thì cũng có rất nhiều ánh mắt đang đổ dồn về chúng tôi. Tôi đành gật đầu thay lời nói.

Nhan Tử nở nụ cười như khinh miệt người "Cô bạn gái của Trạch Luân đây sao? Anh ta đổi gu trẻ vị thành niên từ khi nào vậy? "

Tôi hơi chau mày, đợi chị ta dứt câu tôi cũng nói tiếp "Chị đừng nói bậy! "

"Em có biết tôi là bạn gái cũ của Trạch Luân không? Anh ta không kể em nghe à? Thật là... Anh ấy thật thiếu sót! Người anh ấy yêu thương nhất mà cũng lãng quên."

Tôi không tin kiểu người này từng là bạn gái của Trạch Luân. Anh dù có chọn cũng sẽ chọn những người có não chút, không ngờ du học sinh lại buông ra những lời thật thiếu suy nghĩ.

Tôi không để lộ vẻ tức giận, cũng không buồn giải thích "Kẻ không yêu, người không thương thì nhắc làm gì?"

"Cô... " Nhan Tử giơ tay cao, như muốn đánh tôi. Tôi cũng không kịp né, nhắm mắt chịu trận.

Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra nữa, mọi ồn ào tắt lịm, kể cả cái đánh sắp giáng xuống cũng không thấy động tĩnh, cứ như thời gian đang bị ngừng lại vậy.

Vài phút sau thì có một giọng nói vang lên, khiến tôi mở to đôi mắt đối diện.

"Nhan Tử, vợ sắp cưới của tôi cô cũng dám đánh?"

Continue Reading

You'll Also Like

1.1M 165K 200
***PHẦN 1*** • Nguồn: Wikidich, cảm ơn bạn Mochi đã nhúng link. • Tác giả: Nhất Đăng Huỳnh Hoả • Tình trạng: hoàn thành. • Số chương: 404c + 3pn • E...
21.3K 339 10
Tác giả: Trử Thanh Hòa Thể loại: Ngọt, 3S Giới thiệu: - Thật sự không ngờ rằng, chỉ là cậu yêu chị thôi mà! Có cần thiết phải lắm người xông ra ngăn...
6.2K 796 41
Những câu truyện đáng yêu về Lisa và Jungkook qua các series khác nhau. Couple: Lisa × Jungkook 💛💜
15.7K 2.6K 25
• Xback2u -> I will find someone better • Việc từ bỏ người yêu cũ sau những lần cãi nhau, phản bội đối với Hong Jisoo-Joshua là một điều có vẻ khó kh...