Nụ hôn lên trán

By yunaembe

6.6K 840 75

"Hôn trán không còn thú vị nữa. Hách, tôi muốn thử hôn môi." from @ijebulteonikeoya More

1
2
4
5
6
7 - end
Đôi lời

3

757 118 12
By yunaembe

Người làm trong nhà thấy cậu chủ nhỏ cáu bẳng về nhà, tuyệt nhiên không dám hó hé lời nào. Hoàng Nhân Tuấn nhất thời không kiềm chế nổi mà gào lên, "Từ nay về sau, ai mà nhắc đến Lý Đông Hách trước mặt tôi thì chuẩn bị tâm lí cuốn gói khỏi đây!"

Bóng cậu đi khuất vào phòng, bọn họ đều thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ lại là cậu giận hờn vu vơ chuyện gì. Lát sau Lý Đông Hách tất tả về đến nơi, bọn họ nhiệt tình nói lại, khuyên hắn mau dỗ dành cậu, nếu không sẽ bị gây khó dễ mất.

Đông Hách gõ cửa phòng, thấy cửa không khoá chậm rãi bước vào. Thứ đầu tiên chào đón hắn là một chiếc gối bay thẳng vào mặt, hắn cẩn thận nhặt gối, bỏ lại trên giường cho cậu.

"Vui không?"

Hoàng Nhân Tuấn thấy hắn không đáp, giọng điệu càng gắt gỏng hơn, "Tôi hỏi Hách, cậu cướp lấy người tôi thích như thế, cảm thấy vui không?"

Lý Đông Hách vẫn không hé miệng nửa lời, ngay lập tức đã ăn một cái tát trời giáng.

"Hách, cậu thích Doãn Hạ không? Thôi được, tôi bị từ chối rồi, cậu mau đến với cô ấy đi. Người ta đang một lòng chờ cậu đó."

Đôi mắt cậu đỏ ngầu, cổ họng đau xót, khàn đục vì gào thét, hoàn toàn là một dáng vẻ thảm hại. Doãn Hạ là mối tình đầu của cậu, là người đầu tiên cho cậu cảm giác yêu đương vụng dại, còn có thể không đau khổ được sao?

"Cậu chủ, tôi không thích Doãn Hạ."

Hoàng Nhân Tuấn thấy vẻ nghiêm túc trong lời nói và nét mặt hắn, chua xót cười phá lên, "Đúng rồi, cậu thì thích ai chứ nhỉ?"

"Vậy cậu chứng minh đi."

Như một bản năng, Lý Đông Hách chầm chậm tiến lại, khẽ khàng đặt lên trán cậu một nụ hôn, dáng vẻ vẫn vô cùng chừng mực, "Cậu chủ, mỗi ngày đều làm cho cậu, không phải là đợi đến bây giờ chỉ để chứng minh việc này."

Trái tim héo úa như được vỗ về, Nhân Tuấn phút chốc lại nguôi giận, mặt mày cũng dịu đi ít nhiều, đánh nhẹ vào bụng hắn, "Nói cậu làm thì cứ làm thôi, việc gì phải nhiều lời như thế?"

"Hách, cậu có thích ai không?"

Đông Hách lắc đầu, "Tôi chưa nghĩ đến chuyện đó."


"Vậy đừng bao giờ nghĩ đến."

"Hách không được nhìn ai, thích ai ngoại trừ tôi."



/


Dạo này Hoàng Nhân Tuấn bắt đầu để ý đến Lý Đông Hách hơn, muốn phân tích thử xem hắn có ưu điểm gì mà thu hút con gái hơn cậu. Sau một hồi rình trộm ở khu khối mười hai, Nhân Tuấn chẳng thu về được kết quả gì. Đông Hách ngồi im trong lớp như một pho tượng, nói chuyện với con trai còn ít chứ đừng nói con gái.

Chung Thần Lạc bạn nối khố của cậu nghe vậy thì gật gù, "Tụi con gái thích cái kiểu lạnh lùng, xa cách như vậy lắm. Bên ngoài cao ngạo bao nhiêu, bên trong ấm áp bấy nhiêu. Đợi Valentine sắp đến xem, được yêu thích hay không có thể biết ngay."

Nghe mấy lời của Thần Lạc tiêm nhiễm vào đầu, Hoàng Nhân Tuấn chực chờ cả ngày 14/2 ở khu khối mười hai. Quả thật, có mấy người rủ bỏ hình ảnh ngây thơ sợ sệt thường ngày đâu mất, bạo dạn hẹn Lý Đông Hách ra ngoài để tặng chocolate. Nhân Tuấn nhẩm đếm mấy ngón tay, đã là người thứ sáu rồi, và có vẻ vẫn còn chưa có dấu hiệu dừng lại. Cảm giác rất mất mát, như ngày nhỏ bị Thần Lạc giành mất con gấu bông, ấm ức mấy ngày không thôi.

Ra về, Hoàng Nhân Tuấn nói Lý Đông Hách ra ghế sau ngồi, còn kéo rèm ngăn cách với tài xế.

"Hách, cậu có nhận được chocolate không?"

Lý Đông Hách phút chốc do dự, lắc đầu.

"Khỏi giấu, tôi biết hết rồi."

"Cậu nhận tất cả luôn à?"

Bầu không khí trở nên kì quặc vì màn tra hỏi, Đông Hách khẽ vuốt tai lúng túng, "Cậu chủ, nhiều người quá nên tôi không tiện từ chối. Quả thật đã nhận hết, nhưng không ăn cái nào." Nhận được ánh mắt ngờ vực của Nhân Tuấn, hắn đưa cả cặp cho cậu, ý bảo cậu có thể kiểm tra tuỳ thích. Nhân Tuấn vừa mở cặp hắn, cái mùi thơm ngọt ngào đã xộc đến mũi, tâm trạng tự dưng không tốt, "Tốt thật đấy, vậy cậu có vừa mắt ai không?"

Nhân Tuấn vốn đã rõ câu trả lời, nhưng được nghe, "Tôi không thích ai cả," quả thật rất sung sướng. 

Xe đột ngột phanh gấp, đồ đạc trong cặp Đông Hách rơi ra, cậu mắng tài xế vài câu, thuận tay nhặt lên trước khi hắn phản ứng.

"Ồ," Nhân Tuấn nhướn mày, "Có cả tá thư tình nữa này."

"Cậu chủ, tôi không đọc bất cứ lá nào."

Không đọc gì chứ? Không đọc mà giữ trong cặp, rồi cũng sẽ ngứa tay mở ra xem. Nhân Tuấn nhét hết đống thư vào cặp, vứt lại cho hắn, "Xin lỗi vì đã làm phiền, tự tiện lục lọi đồ của cậu."

Hai người lặng thinh suốt quãng đường còn lại, về đến nhà cũng không nói không rằng. Lý Đông Hách theo cậu về đến phòng, lại nghe cằn nhằn, "Cậu theo tôi làm gì? Mau đi ra ngoài, lúc này tôi không cần cậu."

"Cậu chủ, nếu giận thì có thể đánh tôi. Đánh cho đến khi tâm trí thoải mái."

Hoàng Nhân Tuấn quay mặt nhìn khúc gỗ di động kia, bĩu môi, "Hách, cậu bị ngốc à? Ăn cái gì mà lì lợm vậy chứ?"

Lý Đông Hách cúi đầu, bất thình lình được mái tóc mềm mại của ai đó lướt qua dưới cằm. Là Hoàng Nhân Tuấn đang dựa đầu vào vai hắn, dáng vẻ rất đáng thương.




"Hách, đừng bỏ tôi mà đi. Chỉ mẹ tôi là quá đủ rồi."


Ngày nhỏ cậu bám mẹ như một cái đuôi nhỏ, lại vô tình phát hiện tin nhắn của rất nhiều người đàn ông khác đến mẹ. Cuối cùng bà cũng bỏ mặc cậu đi theo người khác. Điều đó hình thành phức cảm sợ bị bỏ rơi đeo đẳng theo cậu cho đến bây giờ.

Cậu và hắn chính là loại quan hệ như thế. Chỉ cần một người nói, cả hai tự khắc đều hiểu.
Hai tay hắn rụt rè vòng ra sau đối phương, cảm thấy vượt quá chừng mực, chỉ còn một tay khẽ vỗ vai cậu. Là Lý Đông Hách động lòng.




Lát sau, Đông Hách được chủ tịch Hoàng, hay còn là ông nội của Nhân Tuấn, cho gọi vào thư phòng. Bắt gặp người tài xế đang bối rối trước cửa, hắn vỗ vai anh, lắc đầu tỏ ý không sao.

"Ông nghe nói dạo này cháu đang thân thiết với Nhân Tuấn lắm."

Không gian thư phòng tĩnh lặng, ông đang thư thái tưới nước cho mấy chậu cây cảnh yêu thích, vừa nói vừa cười nhưng Đông Hách vẫn cảm nhận được sự không hài lòng trong giọng điệu, "Cháu xin lỗi ạ."

"Nhân Tuấn đang lớn, ông không muốn nó suy nghĩ lệch lạc. Biết là cần được bảo vệ, nhưng ông nghĩ cháu tự biết chừng mực."

Đóng cửa phòng lại, Lý Đông Hách thở hắt. Kì này sẽ làm cậu chủ của hắn phải khó chịu nhiều.

Continue Reading

You'll Also Like

90.5M 2.9M 134
He was so close, his breath hit my lips. His eyes darted from my eyes to my lips. I stared intently, awaiting his next move. His lips fell near my ea...
55.1M 1.8M 66
Henley agrees to pretend to date millionaire Bennett Calloway for a fee, falling in love as she wonders - how is he involved in her brother's false c...
1M 35.8K 62
𝐒𝐓𝐀𝐑𝐆𝐈𝐑𝐋 ──── ❝i just wanna see you shine, 'cause i know you are a stargirl!❞ 𝐈𝐍 𝐖𝐇𝐈𝐂𝐇 jude bellingham finally manages to shoot...
226M 6.9M 92
When billionaire bad boy Eros meets shy, nerdy Jade, he doesn't recognize her from his past. Will they be able to look past their secrets and fall in...