[ Edit ] [ Xuyên nhanh ] Chuy...

By Emlahur

626 55 0

Nguồn: Wikidich.com Tên Hán Việt: [ Khoái xuyên ] Chuyên trị các chủng trọng sinh Tác giả: Nhục Nhục Dung Dun... More

Văn án
Chương 1: Mở đầu
Chương 2 - Thế giới 1: Chữa trị con riêng nghịch tập
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10 - Thế giới 2: Chữa trị tự làm bậy tự chịu
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15

Chương 16

10 3 0
By Emlahur

Editor: Hủ Nương

Thân là Thái Tử, Giả Tử Hiền ngay cả khi trở về kinh thành, ngày thường công vụ cũng bận rộn. Vừa vặn Giả Dật cũng không muốn tiếp xúc nhiều với Giả Tử Hiền, đối với Giả Tử Hiền mặc kệ là xin lỗi hay là hảo ý, Giả Dật đều chịu hổ thẹn. Giả Tử Hiền đối với hắn càng tốt, hắn càng cảm thấy rất muốn xin lỗi Giả Tử Dật.

Tiểu thoại bản* được cất chứa trong thư phòng Giả Tử Dật đã được Giả Dật xem xong từ lâu, lại không thể mở miệng kêu người đi mua cuốn mới. Cho nên gần nhất Giả Dật đều kêu ám vệ đi tìm kiếm mấy loại tin tức bát quái, sau đó hắn liền phát hiện, hắn và Thích Trình Cẩm lại lên đầu đề rồi.

*: có thể xem là tiền thân của tiểu thuyết hiện nay

Trong báo cáo nói Thích Trình Cẩm gả cho Tam hoàng tử rất được sủng ái, nghe nói Tam hoàng tử vì cậu ta ngay cả mấy ca cơ lúc trước bỏ ra một số tiền lớn mua về đều bán đi.

Bởi vì Thích Trình Cẩm được sủng ái, phố phường thực mau liền có lời đồn mới, nói Dật Vương xác thật yêu thích Thích Trình Cẩm, nhưng bất đắc dĩ hoa rơi cố ý nước chảy vô tình, Thích công tử và Tam hoàng tử mới là chân ái. Thần Đế tuy rằng thiên vị Dật Vương, nhưng cuối cùng vẫn thành toàn cho đôi tình nhân này, không hổ là một thế hệ minh quân.

Giả Dật cảm thấy lời đồn đãi đợt này so với trước kia thông minh hơn nhiều, biết đem Thần Đế làm tấm mộc.

Thân phận Mạnh Khâm Trúc đã nói trắng ra, không thể nào giữ thân phận hạ nhân ở Dật Vương phủ mà trở thành khách quý. Y muốn đi theo Giả Dật cùng đi xem bát quái, không đúng, là xem báo cáo, Giả Dật cũng không tiện cự tuyệt.

"Điện hạ yêu thích Thích Trình Cẩm?" Mạnh Khâm Trúc cau mày, làm như khó hiểu.

Giả Dật cảm thấy ngữ khí nói chuyện của Mạnh Khâm Trúc cứ quái quái, bất quá bị người hiểu lầm là hắn coi trọng Thích Trình Cẩm như vậy thật sự không tốt lắm, Giả Dật vẫn cảm thấy cần thiết giải thích một chút, "Muốn văn vẻ không văn vẻ, muốn mưu lược không mưu lược, bổn vương coi trọng cậu ta chỗ nào? Bản lĩnh làm gia trạch không yên sao?"

Mạnh Khâm Trúc nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền buồn cười ra tiếng. Bình thường quan văn nói chuyện đều tương đối hàm súc, chỉ có võ tướng mới có thể trực tiếp như thế. Dật Vương làm hoàng tử, dù cho có lười biếng học tập cũng không có khả năng thô bỉ giống võ tướng được. Vị Dật Vương điện hạ này, thật đúng là không phải đáng yêu bình thường.

Trong lòng nghĩ như vậy là một chuyện, ngoài miệng Mạnh Khâm Trú  lại là một lý do thoái thác khác: "Điện hạ, lời này nói trong phủ cũng thôi, nếu truyền tới tai Tam hoàng tử liền không tốt."

Đạo lý này Giả Dật hiểu, nhưng hắn vẫn cho một ánh mắt xem thường cực lớn, "Chính cậu ta như vậy còn không cho người khác nói? Luật pháp Đại Thịnh không có điều này."

Ngày tháng vô ưu vô lự luôn bay nhanh, thời gian Mạnh Khâm Trúc tiêu dao còn không được mấy ngày, Thác Vương đã phái sử đoàn đến Thịnh triều. Việc này nói lên điều gì? Chính là Thác Vương đối với đứa con trai Mạnh Khâm Trúc này thật sự là tốt không lời gì để nói! Tin tức Thần Đế đưa đi kỳ thật rất ba phải, căn bản không nói rõ ràng, sợ nghĩ sai rồi khiến Thác Vương lần thứ hai thương tâm. Nhưng Thác Vương bên kia vừa nhận được tin tức lập tức liền bắt tay họp lại mấy người thân tín, tổ chức một sử đoàn lâm thời, mang theo lễ vật chồng chất tới Thịnh triều, đối ngoại nói là tới liên lạc cảm tình, kỳ thật chính là tới đón người.

Hình xăm trên người hoàng thất Thác Quốc là dùng một loại thuốc nhuộm hoàng thất bí mật, trong sử đoàn tự nhiên sẽ có một chuyên gia phương diện này. Sau khi xác nhận thân phận Mạnh Khâm Trúc, người đưa tin đã đi trước một bước quay lại Thác Quốc báo tin. Sử đoàn ở Thịnh triều lưu lại tu chỉnh mấy ngày liền đi, tranh thủ tăng tốc độ trở lại Thác Quốc.

Giả Dật vốn dĩ tưởng rằng Mạnh Khâm Trúc trở về Thác Quốc, như vậy nhiệm vụ của hắn cũng hoàn thành. Ai biết Nhạc Nhạc số 2 vẫn luôn không xuất hiện, làm Giả Dật không chỉ một lần hoài nghi chính mình có phải sẽ chết trong thế giới này luôn hay không.

Thẳng đến mấy tháng sau Tam hoàng tử bỗng nhiên tạo phản, Giả Dật mới phát hiện độ nhạy cảm của mình về nhiệm vụ vẫn không đủ.

Thời gian Tam hoàng tử tạo phản lựa chọn rất tốt, hắn ta đem Thần Đế giam lỏng trong cung, tuyên bố với bên ngoài là bệnh bộc phát nặng, hơn nữa cự tuyệt bất luận kẻ nào thăm hỏi, bao gồm Thái Tử.

Mấy năm nay Thịnh triều thật sự vẫn luôn quá an ổn. Tuy nhiên, mấy tháng gần đây biên cảnh bên kia vẫn không yên ổn. Thái Tử vô tư, biết có ngoại địch xâm lấn, lập tức liền đem người hắn cho rằng dùng được điều đi biên cảnh, việc này cũng trực tiếp khiến bên người Thái Tử không còn người. Biết rõ bệnh của Thần Đế rất kỳ quặc, lại nửa điểm biện pháp đều không có.

Giả Dật tuy nói không am hiểu mưu sự, nhưng Thần Đế bệnh nặng là chuyện lớn như vậy, hắn không có khả năng nửa điểm tiếng gió cũng nghe không được.

Tam hoàng tử đến giờ vẫn không lấy được ngọc tỷ cùng chiếu thư kế vị, chứng tỏ rằng trên tay Thần Đế vẫn còn có át chủ bài khác, Tam hoàng tử tạm thời không thể hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng Giả Dật cũng biết, Tam hoàng tử không có khả năng mãi mãi chờ đợi.

Nếu không có những chuyện biên cảnh, Thái Tử hoàn toàn có thể lấy danh nghĩa Cần vương  điều động quân đội. Nhưng hiện tại biên cảnh chiến sự căng thẳng, quân đội lại nửa điểm cũng không động đậy.

Không thể không nói thời gian Tam hoàng tử lựa chọn quá mức vừa khéo, hơn nữa quân địch xuất hiện đến cũng rất đột nhiên. Đã từng ở địa cầu, có quá nhiều lịch sử cùng loại, Giả Dật có lý do tin tưởng, Tam hoàng tử tuyệt đối thông đồng cùng địch quốc.

Vì tư dục bản thân mà tổn hại lê dân bá tánh, bán đứng quốc gia. Người như vậy ngay cả khi lên làm hoàng đế cũng là một thế hệ hôn quân.

Giả Dật tự biết bản thân cũng không phải một người tinh thần trọng nghĩa rạo rực, nhưng hắn vẫn không có biện pháp làm lơ những việc phát sinh bên người. Vậy coi như là vì Giả Tử Dật làm gì đó đi!

Phủ Thái Tử đã sớm bị người giám thị, ngược lại là Dật Vương phủ, bởi vì đủ loại nguyên nhân, còn tính là thanh tịnh. Giả Dật giả vờ bản thân lo lắng bệnh tình Thần Đế, vì suy nghĩ quá nhiều mà sinh ốm đau trên giường, nhưng lại không chịu tiếp thu thái y trị liệu. Tam hoàng tử sợ cành mẹ đẻ cành con, phái vài đợt người đi trấn an Giả Dật, đều bị hắn đuổi ra, đồng thời còn khóc nháo muốn người thân tới nói, người khác nói kiên quyết không nghe.

Sau khi Thái Tử biết lo lắng không thôi, tự mình đi Dật Vương phủ thăm hỏi. Tam hoàng tử không có khả năng đưa tin tức của Thần Đế cùng Nguyên hậu ra bên ngoài, nếu còn khăng khăng ngăn cản Thái Tử, vậy quá rõ ràng.

Dật Vương từ trước kia chính là một người hỉ nộ vô thường không làm việc đàng hoàng. Nói thật, Tam hoàng tử chưa bao giờ đem hắn đặt trong mắt. Được Thần Đế sủng ái thì sao, chờ ngôi vị hoàng đế người trên thay đổi một cái, Dật Vương cái gì cũng không phải.

Bởi vậy, Tam hoàng tử tuy rằng cũng nói thuộc hạ nhìn chằm chằm Dật Vương cùng Thái Tử, nhưng chính hắn ta lại chưa để ở trong lòng. Lúc trước Giả Tử Dật cũng không phải người giống như mặt ngoài biểu hiện, hiện tại Giả Dật lại càng không phải.

Nguyên bản người trong tay Dật Vương, một bộ phận là Thần Đế cùng Nguyên hậu phát cho hắn, còn có một bộ phận là Giả Tử Hiền cố ý chọn người tín nhiệm đưa đến bên người hắn. Giả Tử Dật vì tị hiềm, hầu như không bồi dưỡng thế lực cho chính mình.

Nhưng cũng chỉ là hầu như!

Trên thực tế chỉ cần những người Thần Đế, Nguyên hậu còn có Giả Tử Hiền cho hắn đó liền đủ dùng. Thế lực Giả Tử Dật duy nhất tự bồi dưỡng, chỉ có mấy nhân vật giang hồ hiện tại giấu ở thôn trang Thần Đế ban cho hắn.

Cầm danh sách chính tay đệ đệ đưa cho, Giả Tử Hiền cơ hồ không thể tin được hai mắt mình. Danh sách có không ít người sau khi đưa cho Giả Tử Dật đã bị Giả Tử Hiền quên đi. Kỳ thật cái này cũng trách không được hắn, bởi vì những người này lúc sau liền không xuất hiện lại ở trước mặt hắn nữa. Cũng có lần hắn hoài nghi bởi vì đệ đệ không thích tiếp xúc những việc này nên trực tiếp đem người thả đi.

Nhưng mà sự thật nói cho Giả Tử Hiền, những người này không chỉ không bị tiễn đi, còn được đưa đến địa phương bất đồng, sắm vai nhân vật bất đồng, thậm chí còn có mấy người vào thời điểm Giả Tử Hiền không chú ý tới trà trộn vào kinh thành.

Nếu tạo phản chính là Giả Dật mà không phải Tam hoàng tử, Giả Tử Hiền tin tưởng bản thân dù cho điều tra rõ chân tướng thì cơ hội cũng không có, rốt cuộc đều là con vợ cả, lại được Thần Đế sủng ái, Giả Tử Dật hoàn toàn có tư cách kế thừa ngôi vị hoàng đế.

"Dật Nhi, đệ!" Làm một tên đệ khống thâm niên, Giả Tử Hiền đối với đệ đệ nhà mình không có nửa điểm hoài nghi. Sở dĩ hắn phản ứng lớn như vậy, hoàn toàn là cảm thấy chính mình làm Thái Tử hay huynh trưởng đều quá mức thất bại, cư nhiên còn để đệ đệ thay mình lo lắng trù tính.

Giả Dật hoàn toàn không biết Giả Tử Hiền suy nghĩ gì, chỉ vào danh sách giải thích nói: "Đây đều là người phụ hoàng mẫu hậu và hoàng huynh cho, để họ ở nơi này cũng không phát huy được tác dụng lớn, không bằng giao cho hoàng huynh."

Giả Dật nghĩ kỳ thật rất đơn giản, hắn chiếm thân phận Giả Tử Dật, dù sao cũng phải vì Giả Tử Hiền bọn họ làm gì đó. Đại khái là nhìn ra Giả Tử Hiền không được tự nhiên, Giả Dật lại nhẹ giọng lẩm bẩm một câu: "Nếu huynh ngay cả phế vật lão tam cũng đấu không lại, vậy thật sự trở thành trò cười."

Nguyên bản chỉ là một lời nói đùa của Giả Dật, ai biết cái tốt không linh cái xấu linh. Ngay lúc Giả Tử Hiền sắp sửa hành động, Vương của Đan quốc phái người truyền tin đến Thịnh triều, nói Thịnh triều chỉ cần nguyện ý đem Thái Tử Giả Tử Hiền đến Đan quốc làm con tin, Đan quốc liền nguyện ý tạm thời lui binh.

Đan quốc cùng Thịnh triều cũng là nước láng giềng, nhưng cùng dĩ hòa vi quý Thác Quốc bất đồng. Diện tích lãnh thổ Đan quốc tuy rằng thoạt nhìn mở mang, nhưng trong đó hơn phân nửa thổ địa đều là ở sa mạc, thập phần cằn cỗi. Vì vậy mỗi khi đến mùa đông, lương thực khan hiếm, dân chúng Đan quốc đều sẽ đi đến khu vực biên cảnh cướp bóc, cư dân biên cảnh không chịu nổi quấy nhiễu, nếu không phải vẫn luôn không liên quan đến mạng người, hai nước nói không chừng đã sớm khai chiến.

Biết rõ Đan quốc bỗng nhiên đưa ra yêu cầu như vậy khẳng định có mưu đồ khác, nhưng Thịnh triều mấy năm nay an nhàn, tuy nói quốc phú dân cường, năng lực chiến đấu của quân đội căn bản không thể cùng Đan quốc so sánh.

Nếu Đan quốc nguyện ý tạm thời lui binh, chính là cho Thịnh triều  cơ hội nghỉ ngơi lấy lại sức, chờ đến thời điểm khai chiến tiếp theo, không thể nói khẳng định có thể thắng, nhưng ít nhất sẽ không giống như bây giờ nghiêng về một bên.

Thời điểm đại bộ phận người nghe tin tức, nội tâm đều là ý tưởng như trên. Tam hoàng tử yêu cầu, cũng là kết quả như vậy. Liền tính dùng  thủ đoạn phi thường đoạt được đế vị, Thái Tử chưa bị huỷ bỏ, sớm muộn gì cũng là tai họa, hơn nữa ngôi vị hoàng đế của hắn ta cũng sẽ có vẻ danh không chính ngôn không thuận.

Tam hoàng tử tự nhiên không muốn chuyện như vậy phát sinh, cho nên nhân tố Thái Tử này, cần thiết diệt trừ.

Cùng thời gian, Thác Quốc bên kia cũng truyền đến tin tức cùng loại. Bất đồng chính là, tin tức Đan quốc đưa đến là cho cả Thịnh triều, mà Thác Quốc, là trực tiếp giao cho Thái Tử Giả Tử Hiền.

Giả Tử Dật bởi vì đem hết người cho Giả Tử Hiền, chỉ chừa mấy ám vệ phụ trách thám thính tin tức. Bản thân hắn không quá am hiểu mưu lược, từ lúc Tam hoàng tử bắt đầu động thủ, hắn vẫn luôn tránh trong phủ Dật Vương miễn cho trở thành uy hiếp Giả Tử Hiền.

Tin tức Đan quốc truyền đến cũng không xem như bí mật, người biết rất nhiều, cũng thực dễ dàng nghe được. Nhưng tin tức Thác Quốc truyền cho Giả Tử Hiền, trừ bỏ vài người trong phủ Thái Tử trong, căn bản không ai biết.

Tuy nhiên, hiện tại mấy người cao thủ trong phủ Thái Tử kia đều từ đâu ra? Đều là Giả Tử Dật đưa. Những người đó cũng không phải đại hiệp, cũng không hiểu cái gì là đại nghĩa, bọn họ chỉ biết ở thời điểm bản thân khó khăn nhất, là Dật Vương thu lưu bọn họ, cho bọn họ cơm ăn, cho bọn họ chốn ở. Ngẫu nhiên có chút nhiệm vụ cũng không phải yêu cầu dùng mạng để đổi.

Vì thế thực tự nhiên, Giả Dật liền thu được tin tức, hơn nữa còn có người nhắc hắn, rõ ràng viết kêu hắn mau rời khỏi, nếu vô tâm đế vị, không bằng sớm một chút rời đi chốn thị phi.

Continue Reading

You'll Also Like

26.2K 915 199
Nguồn: lofter Sẽ không edit name nha...
16.1K 2.1K 21
"unilateral"
24.7K 5K 53
_Vô hạn lưu_ "chúng ta phải tồn tại, anh tồn tại, em cũng vậy. không ai, không ai trong chúng ta được phép ngã xuống trước khi nhìn thấy ánh sáng...
104K 6.9K 85
Tác phẩm: Tan làm đến văn phòng của tôi Tựa Hán Việt: Tan tầm tới ta văn phòng Tác giả: An Thứ Cam Nhi Nhân vật chính: Giang Thự x Quý Liên Tinh Thể...