[Edit - Sắc] Bạn học, hãy đối...

By Tuongw

262K 5.4K 216

Bạn học, hãy đối mặt với tôi! Tác giả: Kha An Editor: Tương Designer: Tử Đinh Hương Converter: XuanYue Thể l... More

Chương 1: May mắn gặp gỡ, cho phép tôi ôm một lúc.
Chương 2: Cậu có thuốc trị bệnh của tôi không?
Chương 3: Vậy, em có muốn gặp cái tên khốn nạn này không?
Chương 4: Gậy này gặp em mới xuất hiện
Chương 5: Lớn mới có thể làm cho em "hạnh phúc"
Chương 6: Kim lân đúng là vật trong hồ (1)
Chương 7: Bạn trai của Trình Ấu
Chương 8: Nhưng mà em nhớ thân thể tôi.
Chương 9: Chỉ cần là em tôi đều thích
Chương 10: Em không mặc gì là đẹp nhất
Chương 11: Có anh ở đây, sẽ càng lúc càng lớn.
Chương 12: Cởi quần lót xuống được không, nếu không sẽ bị ướt
Chương 13: Yên tâm, có anh ở đây.
Chương 14: Em tiểu ra đi, anh sẽ uống thật ngon.
Chương 15: Phía dưới em ướt nên làm thế nào đây?
Chương 16: A Cẩn, em muốn tiểu Phó.
Chương 17: Cậu ta không đẹp mắt, em chỉ cần nhìn anh là đủ rồi.
Chương 18: Cái đó... tớ cần
Chương 19: Cũng không có một ai có thể khiến em thích như vậy.
Chương 20: Nếu thích nó lát nữa phải cố gắng hưởng thụ.
Chương 21: Anh rất vui lòng để cho em hút nó mỗi ngày
Chương 22: Không cho ăn à, thì cứ ăn thôi
Chương 23: Chuyện thường ngày của Tạ Bạch Bạch (1)
Chương 24: Uống nhiều sữa tươi, cơ thể sẽ cao.
Chương 25: Hấp tấp giống như một đứa trẻ vậy
Chương 26: Hôm nay chúng ta vẫn chưa làm chuyện đó...
Chương 27: Thì ra chỉ có một mình cô là nhất kiến chung tình
Chương 28: Ví như khiến cho thân thể em không thể rời khỏi anh.
Chương 29: Em muốn anh
Chương 30: Vị kia nhà tôi làm gì cũng đúng
Chương 31: Cái gọi là "Đôi vợ chồng trẻ con"
Chương 33: Phó Cẩn, chúng ta làm tình có được không?
Chương 34: A Cẩn, em giúp anh
Chương 35: Tôi cũng thích
Chương 36: Nghiêm túc mà già đi
Chương 37: Trong đó nhất định có ẩn tình
Chương 38: Là đàn ông, thì tự giành đi.
Chương 39: Xin cậu hãy làm người yêu của tớ
Chương 40: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn
Chương 41: Gần đây em bệnh không nhẹ
Chương 42: Một ngày không gặp, nhớ như điên
Chương 43: Chuyện thường ngày của Tạ Bạch Bạch (2)
Chương 44: Anh chỉ có thể là của cô
Chương 45: Tội nhân cực kì hung ác
Chương 46: Hóa ra Đại Hỉ mày là như vậy
Chương 47: Từ đồng phục học sinh đến váy cưới
Chương 48: Uống rất ngon nhỉ, có muốn thử một lần nữa hay không?
Chương 49: Sinh nhật vui vẻ, Trình Ấu của anh (đêm đầu làm chuyện nhỏ đó ~)
Chương 50: Uống rất ngon. Vậy tớ cũng muốn uống thử xem sao.
Chương 51: Bạch Bạch, đi ngủ chưa?
Chương 52: Buổi tối ngủ với tớ
Chương 53: Đến đón bạn gái tớ còn cần lý do sao.
Chương 54: Mang ngọc mắc tội
Chương 55: Cuối tuần vui vẻ
Chương 56: Chuyện còn lại không phù hợp làm ở đây.
Chương 57: Nếu như cậu cưỡng bức tớ, tớ sẽ không từ chối.

Chương 32: Gặp đúng lúc đúng thời điểm

1.8K 44 0
By Tuongw

Chẳng mấy chốc, đến căn cứ ven biển đã được nửa tháng. Để kiểm tra chất lượng học tập của học sinh và kết quả giảng dạy của thầy cô giáo, quyết định làm một bài kiểm tra giữa kỳ.

Vào buổi sáng Mạnh Thừa Tuyên thông báo sẽ cho một bài kiểm tra giữa kỳ ở lớp vào tuần sau, phía dưới liền truyền tới một trận khóc thút thít. Dù học sinh có tệ đến đâu thì thái độ đối với kỳ thi cũng không khác nhau mấy.

Những người xếp hạng sau cùng vô cùng rầu rĩ, kiên cường leo lên, ngay lập tức thầy liền quát to kêu ngừng.

Tất nhiên, cũng có rất nhiều quần chúng không thèm quan tâm.

Trình Ấu đặt đầu lên khuỷu tay gục xuống bàn, ngón tay trái vẽ vòng vòng trong lòng bàn tay của Phó Cẩn. Loại cảm giác yên bình và ấm áp này thật tốt.

Cho phép cô si mê một lát.

"Dữu tử ~ ~ ~." Tạ Bạch Bạch đáng thương quay đầu xuống, dáng vẻ vô cùng thảm hại.

Trình Ấu khẽ ngáp, "Cậu biết tớ không có mấy tài liệu ôn tập như này mà." Ánh mắt đảo qua người Sầm Thừa Bật, "Nước xa không cứu được lửa gần, cậu có thể nhờ bạn cùng bàn mình giúp đỡ nha."

Cô ấy cũng muốn vậy, Tạ Bạch Bạch liếc mắt nhìn Sầm Thừa Bật hai lần, thấy hắn không hề chuyển động, trong lòng có hơi mất mác.

Khi nào thì hắn mới chủ động nhìn về phía cô ấy?

Thành tích của Tạ Bạch Bạch trong ba mươi người ở đây có thể nói là xếp hạng sau cùng, trước đây cô ấy thấy không quan trọng, nhưng bây giờ cô ấy không muốn trong mắt Sầm Thừa Bật mình là một kẻ thất học đần độn.

Thời gian nghỉ giải lao sau giờ học thoáng cái đã hết, hắn vẫn nghiêm túc nghe giảng bài như cũ, mà cô ấy thì giả vờ tập trung, thực chất thì tâm trí đã như đi vào cõi tiên.

Chỉ còn duy nhất nửa tháng, cô ấy không thể gặp lại Sầm Thừa Bật sao?

Cô không dám nghĩ, cũng không muốn.

Chỉ vài bước chân, là có thể chạm vào cánh tay của hắn, tiếc là không đủ dũng khí.

Nếu như hắn có thể nhìn cô ấy nhiều hơn một chút, thích cô ấy nhiều hơn một chút thì tốt biết bao.

Tạ Bạch Bạch đang ngẩn người chợt bừng tỉnh, phát hiện gần đây mình đã bộc phát căn bệnh mê luyến Sầm Thừa Bật, đây không phải là một dấu hiệu tốt. Yêu đơn phương khiến cho đáy lòng mỗi người thất thượng bát hạ (*), thấp thỏm bất an.

[(*) là một thành ngữ của Trung Quốc, có nghĩa là để mô tả cảm giác bối rối và khó chịu trong lòng . Cũng đề cập đến bất thường hoặc hỗn loạn.]

Mặt trái táo non nớt nhăn thành một nắm, khi nào Tạ Bạch Bạch cô lại vì tình yêu mà trở nên tầm thường như vậy.

Trình Ấu hơi thổn thức, cũng may người nàng gặp là Phó Cẩn. Sầm Thừa Bật có phần không hiểu chuyện tình cảm, đúng như lời Bách Húc Nghiêu nói xác thực là "con mọt sách"...

"Chúng ta đánh cược đi, em cảm thấy sau khi kết thúc kỳ nghỉ này, Bạch Bạch sẽ thất tình." Nắm tay áo của Phó Cẩn, Trình Ấu đầu nhỏ sáp đến nói.

Phó Cẩn khẽ lắc đầu, "Cô ấy sẽ không."

"Hả? Điều đó không tệ." Trình Ấu hạ mí mắt, nhìn Sầm Thừa Bật mấy lần, cái lưng gầy gò ngồi thẳng tắp, quả nhiên rất kỹ lưỡng, đem đến cho người khác một loại cảm giác chặt chẽ cẩn thận và cứng nhắc.

Loại người như vậy tâm tư cũng rất sâu.

Cô quay đầu quan sát lông mày tinh xảo của Phó Cẩn, "Vậy còn chúng ta thì sao? Có thể vẫn như vậy không? Phó Cẩn, em luôn cảm thấy thời gian yên bình ở đây là một loại xa xỉ, cho dù anh ở bên cạnh em, cũng không chắc chắn... Có lẽ vì chúng ta còn quá nhỏ."

Dẫu cho Trình Ấu có giả vờ tự tin, thì trong lòng cũng vì đoạn tình yêu chưa đủ chín muồi này mà lo lắng sợ hãi.

"Nếu sợ thử thách, thì đoạn tình cảm này cũng không đáng để nhắc tới." Phó Cẩn nhìn vào mắt cô, năm ngón tay đan xen siết chặt, trong giọng nói mang phần nào khẳng định.

"Anh tin tưởng hai ta gặp nhau là gặp đúng người đúng thời điểm, không đến mức sẽ đánh mất nhau."

"Vì thế nên, anh sẽ không bỏ rơi em đúng không?" Trình Ấu giảo hoạt trêu chọc hỏi.

Phó Cẩn mỉm cười, "Ừ."

"Tuyệt lắm, bạn học Phó Cẩn, bạn học thân yêu Trình Ấu cho phép em hôn cô ấy." Nói xong còn chủ động dâng lên đôi môi nhỏ nhắn.

Ở một góc nhỏ này, thừa dịp không có ai chú ý, bọn họ lén lút hôn nhau.

--

Sau khi thông báo phải làm bài kiểm tra được truyền ra, giờ nghỉ trưa trong phòng học có rất nhiều học sinh ngồi ngay ngắn cực khổ ôn tập, tràn ngập từng trận cảm giác khẩn trương.

Tạ Bạch Bạch cũng là một thành viên trong số đó, chỉ là càng lo lắng, thì công thức số học càng nhìn không hiểu. α, β, γ...Cô ấy không hiểu, rốt cuộc là ai đã phát minh ra số học, đúng là khiến người ta chán ghét mà. Mỗi lần đều là số học kéo chân sau của cô ấy.

Có lẽ cô ấy đã mắc phải triệu chứng sợ hãi số học trong truyền thuyết. Tự giận mình đập đầu vào bàn, khóc không ra nước mắt.

Nhất cử nhất động của Tạ Bạch Bạch Sầm Thừa Bật đều thấy ở trong mắt: một động vật nhỏ gặp khó khăn đáng thương cầu xin sự giúp đỡ của chủ nhân.

Vì thế mở miệng hỏi, "Cậu sao vậy?"

Nghe được giọng nói này, toàn thân Tạ Bạch Bạch hơi giật mình, bỗng nhiên ngẩng đầu bật dậy, sau đó dường như cảm thấy mình quá kích động, không khỏi đỏ mặt, có vẻ ngượng ngùng nói, "... Hơi không biết làm số học."

Thật ra là vô cùng không biết làm, hoặc là có thể nói phần lớn là không biết. Nhưng nói như vậy thì quá mất mặt rồi.

Cô ấy vừa xoắn xuýt, lại vừa mừng rỡ, Sầm Thừa Bật thấy rõ ràng, đôi mắt sau tròng kính lóe lên một chút thâm sâu không dễ phát hiện, "Tôi dạy cậu nhé?"

Tạ Bạch Bạch phản xạ có điều kiện mà từ chối, phục hồi tinh thần bèn lập tức gật đầu, "Được được được, cảm ơn cậu." Trong đôi mắt to tròn không giấu được vẻ vui sướng, môi cười như muốn bay lên.

Sầm Thừa Bật cầm lấy bài tập trên tay cô ấy, đang định hỏi cô chỗ nào không biết, liền thấy người trước mặt đưa đến cây bút đỏ sửa lỗi sai, trong lòng hơi buồn cười.

Lại nhìn gương mặt đang đỏ ửng của cô ấy, đành phải cố nén cười, dằn lòng bắt đầu giải thích cho cô ấy từ đề thứ nhất, "Câu hỏi này áp dụng công thức hiệu hai bình phương..."

Ngữ khí ôn hòa rõ ràng vang lên bên tai, Tạ Bạch Bạch nghiêng đầu nghiêm túc lắng nghe không dễ có được khoảnh khắc hạnh phúc như thế này, bây giờ cô thấy số học cũng không đáng ghét lắm.

Khoảng cách hai người trong lúc vô tình sát lại gần nhau, Tạ Bạch Bạch cho rằng hôm nay nhất định là một ngày may mắn của mình.

Continue Reading

You'll Also Like

666K 35.3K 51
𝐒𝐜𝐞𝐧𝐭 𝐎𝐟 𝐋𝐨𝐯𝐞〢𝐁𝐲 𝐥𝐨𝐯𝐞 𝐭𝐡𝐞 𝐬𝐞𝐫𝐢𝐞𝐬 〈𝐛𝐨𝐨𝐤 1〉 𝑶𝒑𝒑𝒐𝒔𝒊𝒕𝒆𝒔 𝒂𝒓𝒆 𝒇𝒂𝒕𝒆𝒅 𝒕𝒐 𝒂𝒕𝒕𝒓𝒂𝒄𝒕 ☆|| 𝑺𝒕𝒆𝒍𝒍𝒂 𝑴�...
3.6M 151K 61
The story of Abeer Singh Rathore and Chandni Sharma continue.............. when Destiny bond two strangers in holy bond accidentally ❣️ Cover credit...
2.7M 151K 43
"Stop trying to act like my fiancée because I don't give a damn about you!" His words echoed through the room breaking my remaining hopes - Alizeh (...
210K 8.6K 35
The Sokolov brothers are everything most girls want. Intimidating, tall, broody, they are everything to lust after. Not that they... particularly car...