[Fanfic robo trái cây] Vào ng...

Av Alice_Bluesky

1K 77 88

Cậu-Ba La Suý Tuyết, vô cùng trân trọng bạn bè mình, đồng đội mình. Đối với cậu thứ nhất là mạng sống chính b... Mer

Vào ngày đó...kết thúc?
Quyết định của Lê Hoa Thi
Tương lai
Gặp lại Ba La Súy Tuyết
Vương giả chi kiếm của ai?

Báu vật của Cổ Mộ

147 12 15
Av Alice_Bluesky

Dạo này giang hồ đồn đại rằng: "Phái Cổ Mộ cất giấu báu vật, có được báu vật của Cổ Mộ tất có được thiên hạ". Một lời đồn khả nghi, chả có một chút căn cứ nào tuy nhiên ai ai cũng thắc mắc về sự thật.

"Lỡ Hoạt Tử Nhân Mộ thật sự cất giấu báu vật thì sao?"

"Này anh tin thật đấy à? Đấy cũng chỉ là đồn đại thôi."

"Nhưng Cổ Mộ phái trước đây đều với giang hồ không có giao tình nhiều nếu như thật sự tồn tại báu vật thì sao?"

"Chuyện đó..."

Đấy là một cuộc nói chuyện về lời đồn đó.

Rồi từ miệng này đến miệng khác thêm hoa thắt bướm mấy lần và rồi có một kết quả không mấy tốt đẹp cho Cổ Mộ chưởng môn-Ba La Tiểu Vi: "Tỷ võ giành báu vật". Thế là trong mấy tuần cô phải "tiếp đón" khá nhiều khách từ các phương đến. Mặc dù cô năm lần bảy lượt giải thích không có báu vật ở Hoạt Tử Nhân Mộ tuy nhiên bọn họ không nghe cứ nghĩ rằng chưởng môn nói dối thế là có một màn một đấu trăm.

Tiểu Vi do mấy ngày qua đều "tiếp khách" nồng nhiệt vô cùng nên giờ đã bị vắt kiệt sức, cô tự thề trong lòng nếu tìm được thủ phạm của lời đồn đó cô sẽ tự tay băm nát hắn ra để hả giận.

Lòng phừng phừng lửa giận, Ba La Tiểu Vi hạ quyết tâm.

***

Ở nơi khác, người đã xem diễn biến của màn kịch mình tự tay biên diễn từ hắt xì hơi hai cái.

"Hắt xì!"

"Cảm à?" Thanh Lộ hỏi.

"Không. Chắc bị nói xấu rồi, bởi Tiểu Vi." Về điểm này thì Ba La Xuy Tuyết chắc chắn vô cùng dù sao chính cậu là đạo diễn của vở kịch này mà.

Chắc giờ Tiểu Vi đang muốn xiên kẻ chủ mưu lắm đây, Ba La Xuy Tuyết nghĩ thầm mà thắc mắc nếu Tiểu Vi biết kẻ giật dây là cậu thì mình tàn đời hay không. Không, chắc chắn là cậu sẽ tàn đời rồi...nhưng đấy là khi cậu đứng yên cho Tiểu Vi đánh.

Mà cũng không phải cậu gây chuyện với Tiểu Vi để chọc cô ấy. Hồi xưa toàn chịu đòn combo chùy răng sói Tiểu Vi+Lê Hoa Thi, không phải cậu không tránh được nhưng cậu không muốn hai người họ bị tổn thương mà sau đó chính cậu đã làm tổn thương Tiểu Vi...mà bây giờ không phải lúc hoài niệm.

Hoài niệm những tháng ngày qua đi sẽ khiến lưỡi kiếm của Ba La Xuy Tuyết không còn đủ sắc bén. Vì lý đó nên cậu sẽ không bao giờ lo âu, hoài nghi, do dự, hối hận mọi thứ cậu đều không cần. Trên đời không có thuốc chữa hối hận và cậu cũng đã không còn đường lùi nữa.

Đúng vậy...cho nên dù phía trước là con đường bị bao phủ bởi bóng tối không lấy một tia hy vọng thì cũng không sao. Ba La Xuy Tuyết, cậu-kẻ được ca ngợi là đế vương tinh cứu thế, chính cậu sẽ tạo ra hy vọng.

Cho dù đó cũng chỉ ảo tưởng đầy ngạo mạn mà bản thân Ba La Xuy Tuyết tin vào mà thôi.

***

Đêm.

Một mảnh trăng bạc treo trên bầu trời. Nơi núi Cổ Mộ vắng bóng người chỉ có tiếng xào xạc của lá cây là có thể nghe thấy.

Ánh sáng lam sắc của thanh Nhân Ái kiếm vẫn tỏa ra sắc bén mà chém vào không trung. Cho dù tấm rèm nhung của màn đêm đã hạ xuống, cho dù vạn vật đã say ngủ Ba La Tiểu Vi vẫn thức giấc luyện tập võ công.

Đột nhiên trong không gian tĩnh lặng nghe được tiếng bước chân.

"Ai ở đó? Ra mặt đi!" Hướng về phía cánh rừng Tiểu Vi yêu cầu kẻ lạ lộ diện.

Dưới ánh trăng bạc xuất hiện một kẻ đáng nghi mặc áo choàng chùm mũ lên gương mặt.

"Rất hân hạnh được gặp Ba La chưởng môn, tại hạ đến đây để lấy báu vật." Giọng nói phát ra không trầm không bổng, Tiểu Vi cũng không thể phân biệt được người này là nam hay nữ.

"Ở Cổ Môn không có báu vật nào hết. Xin hãy về đi."

"Chưởng môn, răt xin lỗi nhưng không thể được."

"Vậy ta đành dùng vũ lực ép ngươi rời đi!" Tiểu Vi giơ kiếm và lao đến phía người kia và đường kiếm bị chặn lại bởi hai thanh song kiếm.

"Song kiếm sao?"

Tiểu Vi uyển chuyển di tay, tạo đà cho một đòn tấn công mạnh hơn. Mũi kiếm xé gió đâm về phía đối thủ, nhưng đối thủ cũng chẳng phải dạng vừa, xoay người dùng kiếm đỡ lấy kiếm Nhân Ái. Tiếng hai thanh kiếm va chạm với nhau vang vọng trong màn đêm. Tiểu Vi theo quán tính bổ nhào về phía trước một chút, cô bèn dùng chân trụ lại, tránh được một màn bị ngã trong gang tấc. Sau đó, cô nhanh chóng đứng thẳng người, dùng chất giọng mang nội lực mạnh mẽ nói với hắn:

"Nửa đêm nửa hôm đến Cổ Mộ tìm báu vật, các hạ cũng có nhã hứng thật đấy".

Không thấy hắn trả lời. Tiểu Vi cũng không buồn đàm thoại với hắn. Chuyện gì cần giải quyết bằng vũ lực thì cứ dùng vũ lực giải quyết đi.

Tiểu Vi định tiến lên ra một đòn hạ gục đối thủ, nhưng hắn dường như đoán được ý đồ của cô, hắn vung kiếm chém tới, cô né qua một bên, kết quả hắn lợi dụng lúc kiếm giao nhau, dùng tay còn lại đánh một phát thật mạnh vào sau ót của cô, Tiểu Vi lẽ ra đã ngã xuống đất nhưng người lạ mặc áo choàng đã kịp đỡ cô.

Bế Ba La Tiểu Vi trên tay, người lạ mặc áo choàng đặt cô ta xuống mặt cỏ xanh gần bờ suối nơi cô sẽ dễ dàng được phát hiện.

Sau đó người lạ hướng về phía Cổ Mộ mà đi khỏi.

***

Cổ Mộ.

Cánh cửa đá của Hoạt Tử Nhân Mộ đang mở, hiện tại chủ nhà đi vắng như vậy tên trộm này đường hoàng đi vào không chút hổ thẹn.

Bước về phía tường sau của giường Băng Ngọc, bàn tay lấy chiếc khuyên tai hoàng sắc xuống. Rồi đột nhiên một khoảng tường đá phát sáng biểu tượng hoa sen như cộng hưởng với chiếc khuyên tai.

Cậu liền chạm tay vào biểu tượng đó, những vệt sáng xuất hiện trong không gian những con đom đóm bay lượn trong rừng khi hè về, tụ lại và rồi rời vào tay một viên ngọc xinh đẹp phát ra ánh sáng thanh khiết lộng lẫy nhưng cũng tỏa ra một luồng hàn khí.

"Thanh Lộ." Cậu gọi, sau đó hồng liên đài từ hình dạng hoa sen biến thành nhân dạng.

"Tuyết, ta đang ngủ mà." Thanh Lộ ngái ngủ nói.

"Ngươi giữ đi." Cậu ném viên ngọc thanh khiết về phía nữ nhân tóc hồng. Đoạn, lại đeo chiếc khuyên tai lên.

"Băng Tâm Ngọc, ngươi lấy được rồi." Thanh Lộ cầm viên ngọc trong tay, ngắm nghía viên ngọc tỏa ra hàn khí trong tay.

"Ngươi quả nhiên lợi hại, Tuyết." Thanh Lộ khen ngợi.

"Này, Tuyết. Nếu tìm được hết báu vật trong thế gian này ngươi sẽ ước điều gì?" Thanh Lộ tò mò hỏi.

"...Lúc trước ta đã nói rồi, ta ước gì không liên quan đến ngươi." Chỉ một câu như vậy.

"Ngươi lại không nói." Thanh Lộ phồng má hờn dỗi. Tuy nhiên sau đó cô lại trầm tư nhìn về phía bóng lưng người kia nhớ về ngày xưa khi gặp gỡ cậu ta lần đầu tiên.

"Hồng liên đài, từ giờ ngươi sẽ xưng danh là "Thanh Lộ". Ta tên Ba La Xuy Tuyết, từ giờ là chủ nhân của ngươi."

...

"Này, Tuyết. Ngươi muốn ước điều gì mà cần phải tìm đến báu vật vậy?"

Ánh mắt của hắn ánh lên bi sầu khó tả cũng với những nỗi niềm không tên.

"...Ta ước điều gì không liên quan đến ngươi. Đừng có tò mò."

Một lần dùng năng lực của mình, Thanh Lộ lặn vào nơi sâu tiềm thức của chủ nhân mình. Nơi đấy tối đen như mực, không lấy một ánh sáng. Tuy nơi đấy tối đen nhưng có một chỗ đen kịt hơn cả, nơi sâu thẳm đấy chứa chấp niệm của hắn.

Khi tỉnh lại, Thanh Lộ đã rơi lệ.

(Từ lúc đó đến nay, mắt ngươi vẫn chứa nỗi tuyệt vọng như xưa.)

Thầm nghĩ, cô bước đi đuổi theo nam tử kia.

_____________________________________

Lâu lắm mới đăng nhỉ!

Tuy nhiên đừng lo, chưa drop đâu (có lẽ). Cảnh chiến đấu phải nhớ bạn Oanhgonfinch10, lại lần nữa thực sự cảm ơn.

Fortsett å les

You'll Also Like

286K 11.6K 41
ဤ Fic သည် အရမ်းရိုင်းစိုင်းသော အသုံးအနှုန်းတွေကိုသာသုံးထားသော Big Warning 🚨18+ Fic တပုဒ်ဖြစ်သည် ။
457K 16.3K 94
The story is about the little girl who has 7 older brothers, honestly, 7 overprotective brothers!! It's a series by the way!!! 😂💜 my first fanfic...
329K 19K 72
Y/N L/N is an enigma. Winner of the Ascension Project, a secret project designed by the JFU to forge the best forwards in the world. Someone who is...
470K 13.7K 105
"aren't we just terrified?" 9-1-1 and criminal minds crossover 9-1-1 season 2- criminal minds season 4- evan buckley x fem!oc