[Edit] Đàn ông đích thực khôn...

By oshplaypubg

790K 67.7K 9.5K

Mẹ đẻ: Ngư Yêu Phiên âm Hán Việt: Chân nam nhân bất cảo giả gay Nguồn: Kho tàng đam mỹ Số đo ba vòng: Hiện đ... More

Văn án
Chương 1: Tên gay dỏm đầu tiên
Chương 2: Súng bắn chim đầu đàn.*
Chương 3: Ngày sáng không hiểu đêm đen
Chương 4: Bỏ đôi mắt là giống chính khách rồi.
Chương 5: "Cậu đang giễu cợt tôi ư?"
Chương 6: Trăm phần trăm là bị buff cho cặp sừng
Chương 7: Dục vọng đến nhanh như cơn lốc xoáy.
Chương 8: "Sao cậu không có mùi gì hết."
Chương 9: Lúc ngủ làm ơn nhắm mắt lại.
Chương 10: Cậu chắc hẳn đã giết chết không ít bạn tình nhỉ.
Chương 11: Khám bệnh mà không muốn trả tiền, thì phải biết đánh nhau.
Chương 12: Không phải cậu không chơi với alpha sao.
Chương 13: Tội giết người hàng loạt
Chương 14: Tội phản xã hội
Chương 16: Công nghệ tương tác hình ảnh giả lập đa chiều
Chương 17: Ôm công chúa
Chương 18: Chó cũng cắm sừng hắn
Chương 19: Anh là yêu nghiệt phương nào hả?
Chương 20: Di chứng sau khi xem phim xxx
Chương 21: Má nó ai muốn anh kỳ cọ cho ông chứ...
Chương 22: Hạng mục lao động cải tạo thứ hai: cho heo ăn
Chương 23 (1)
Chương 23 (2)
Chương 24: Là cậu ném cậu ấy xuống đất
Chương 25: Tính tình anh ác liệt như vậy làm sao có bạn được?
Chương 26: Tên gay dỏm thứ hai
Chương 27: Sao lúc trước chia tay?
Chương 28: Vậy hai người ngủ với nhau chưa?
Chương 29: Cậu trước đây từng thử với Omega chưa?
Chương 30: Ông tướng ơi, anh thở dốc chọc đến tôi rồi.
Chương 31: Alpha này động dục!
Chương 32: Xin hãy làm partner tâm giao của tôi.
Chương 33: Lại bị phản bội????
Chương 34: Nghe nói một cái ôm thật chặt sẽ khiến người ta cảm thấy an toàn
Chương 35: Kẻ phản bội vĩnh viễn
Chương 36: Chủ tinh!! Ta lạiiiiiii đến đây!!
Chương 37: Em trai này thiệt đáng yêu
Chương 38: Hình như anh "ngã ngựa" rồi
Chương 39: Hiệu ứng thần tượng
Chương 40: Cậu làm vậy là bởi vì yêu tôi sao?
Chương 41: "Cậu trước đây làm gì?" "Bán thịt."
Chương 42: Cậu là người của tôi
Chương 43: Không được qua đây
Chương 44: Ngài nhất định là bố của Lộc!
Chương 45: Quan hệ giữa chúng ta
Chương 46: Snow kiếm
Chương 47: Tôi hiện tại chỉ muốn hôn cậu
Chương 48: Bảo đại nhân nhà các người tự mình đến mời tôi
Chương 49: Sát thủ trinh tiết ngàn dặm là cái gì?
Chương 50: Úi chao anh muốn giới thiệu đối tượng cho tôi à
Chương 51: "Một chuyện nữa, tôi nhớ cậu."
Chương 52: Như vậy, tiềm thức Alpha là cái gì?
Chương 53: Giữa chúng ta là bất bình đẳng
Chương 54: Sao cậu phản ứng nhạy cảm thế, cậu còn đang ở tuổi dậy thì à?
Chương 55: Cậu làm gì tôi cũng sẽ ủng hộ cậu
Chương 56: Tôi sẽ giả vờ không quen biết anh.
Chương 57: Bạn đời của tôi có thể trở thành người bạn tâm giao
Chương 58: Dùng sinh mệnh có hạn mà vùi đầu vào ôn tập vô hạn.
Chương 59: Mặt trời lặn sau rừng cây nhỏ, không gặp không về
Chương 60
Chương 61: Đêm hôm khuya khoắt học bổ túc có kết quả gì tốt
Chương 62: "Tôi đã cảnh cáo em rồi mà nhỉ, không được chửi bậy trước mặt tôi."
Chương 63: "Nói họ của anh ra."
Chương 64: Thượng Tá, ai bảo mày thấy sinh vật giống chó là cưỡi lên
Chương 65: "Em dùng một nụ hôn để cảm ơn tôi sao?"
Chương 66: Mời khách đều là thay phiên
Chương 67: Bởi vì tôi là huấn luyện viên của em
Chương 68: Trên bàn làm việc rộng lớn
Chương 69: "Anh cho tôi trói anh một lần mới có thể huề nhau!"
Chương 70: Anh năm nay bao nhiêu tuổi?
Chương 71: Ngày khai giảng
Chương 72: Khóa huấn luyện thân thể
Chương 73: Tối nay gặp tôi sau lớp học
Chương 74: Chỉ có ba người họ tỏa ra mùi "đàn ông" thối hoắc
Chương 75
Chương 76: ""Tự tại quá nhỉ?"
Chương 77: Tức giận hay không kệ anh
Chương 78: Em nhớ chuyện của tôi quá nhỉ
Chương 79: "Vừa nhắc tới cái từ vụng trộm là em hưng phấn đúng không?"
Chương 80: "Nặng hơn khẩu vị thích vụng trộm của em à?"
Chương 81: Đây là tình yêu kiên trinh bất khuất của tôi
Chương 82: Chẳng lẽ anh là thủ lĩnh tà giáo thật
Chương 83: Trong hồ bơi ở phủ hầu tước
Chương 84: Cả đời chỉ một tình yêu
Chương 85: Thật ra tôi không phải hai mươi lăm, tôi ba mươi mốt
Chương 86: Khóa thực hành Thẩm Trinh học lần thứ hai mươi tám
Chương 87
Chương 88: "Tôi nhận hối lộ." "Nhưng anh lòng tham không đáy."
Chương 89: Mary đi đâu vậy?
Chương 90: Chinh phạt sao Fansa
Chương 91: Aus và Mary cùng rơi xuống nước
Chương 92: Bạn phải cứu người yêu đang chơi với xúc tu
Chương 93: Em mới là Chúa cứu thế của tôi
Chương 94: Tôi không muốn nói chuyện với đồ quỷ quyệt
Chương 95: Tôi cũng muốn nghe em kể chuyện
Chương 96: Tất cả mọi người có thể dao động, riêng tôi thì không
Chương 97: Nếu tôi không về được, nhớ đến đón thân thích của tôi
Chương 98: Chân Aus hồi phục như một kì tích
Chương 99: Sờ đuôi của ta, thì thành người của ta
Chương 100: So với chính phủ liên bang, anh quan trọng hơn
Chương 101: Lawrence dùng hình phạt thể xác
Chương 102: Nghị viện đặc thù
Chương 103: Hôn ở đây sẽ bị nhiều người thấy lắm hả?
Chương 104: Bạn học Ryan đột nhiên trở nên rất ngông cuồng
Chương 105: Anh hôn đủ chưa?
Chương 106: Hễ xấu xí thì không phải vai chính
Chương 107: Tình yêu của Lộc Minh Trạch ơi, đi đâu rồi?
Chương 108: Đến làm việc cạnh tôi đi
Chương 109: Bộ làm lãnh đạo thì có thể sa đọa ban ngày ban mặt à?
Chương 110: Yêu là cho anh cảm giác an toàn
Chương 111: Anh em là để lừa nhau
Chương 112: Có Omega đẹp trai đang đập phá nhà vệ sinh trung tâm thương mại
Chương 113: Đằng ấy vả mặt ai đấy?
Chương 114: Tôi không muốn em thấy bộ dạng chật vật của mình
Chương 115: ...Mắc gì không làm chuyện ấy?
Chương 116: Xin lỗi, tôi sai rồi
Chương 117
Chương 118
Chương 119: Adonis
Chương 120: Tỉnh rồi à
Chương 121: Góc tối của thế giới
Chương 122: Có chết cũng không cho anh ra chiến trường!
Chương 123
Chương 124: Tôi muốn em làm tù nhân của tôi
Chương 125: Đánh rắn không chết thì cũng bị thương
Chương 126: Cái tên "yêu phi" Lộc Minh Trạch này (bị đánh chết)
Chương 127: Người yêu bạn không chỉ phát tình mà còn biến hình luôn rồi
Chương 128: Kỳ động dục của Alpha dài hơn bảy ngày lận
Chương 129: Mấy người cả ngày ngoại trừ giao phối còn làm gì được gì nữa?
Chương 130: Cứ thế này thì biết đến bao giờ kỳ động dục mới qua nổi?
Chương 131: Adonis được xác nhận là người thừa kế
Chương 132: Miệng đời hiểm ác
Chương 133: Vậy để tình hình dịch bệnh vượt tầm kiểm soát đi
Chương 134: Hội nghị bàn dài
Chương 135: Tôi sẽ chết sao, thưa thầy?
Chương 136: Cạm bẫy ngọt ngào của Auston
Chương 137: Giám sát trưởng xét xử
Chương 138: Để đến được đó, tôi có thể không từ một thủ đoạn nào
Chương 139: Có phải anh đã lén lút cắm mấy cái sừng cho tôi rồi đúng không?
Chương 140: Không câm mõm là tao hiếp mày đấy
Chương 141: "Em có đồng ý lấy anh không?"
Chương 142: Lễ Quốc khánh và lễ cưới diễn ra cùng một ngày...
Chương 143: "Tất cả phải cẩn trọng. Không có di ngôn"
Chương 144: Mau triệu hồi cỗ máy thời gian đi nào
Chương 145: Luôn mang nhẫn bên mình
Chương 146: Tâm hồn thiếu nữ kỳ quặc của Auston
Chương 147: Tàu điện ngầm chỗ em chơi vui thật
Chương 148: Anh không thích con nít ranh
Chương 149: Gặp phụ huynh (1)
Chương 150: Gặp phụ huynh (2)
Chương 151: Cuộc đời y vốn không nên có tình yêu
Chương 152: Em cứ nghĩ em đã bẻ cong anh
Chương 153: Muốn gặp người yêu cũ nên mới giở thái độ tồi tệ với tôi
Chương 154: Tâm lý của Lộc Minh Trạch có vấn đề
Chương 155: Kết thúc!

Chương 15: Đừng có bày cái vẻ mặt bỉ ổi đó ra

7.5K 764 62
By oshplaypubg

Chương 15: Đừng có bày cái vẻ mặt bỉ ổi đó ra

***

Lúc Lộc Minh Trạch tìm tới Milocy, gã đang ăn cơm trưa, bữa trưa của gã còn phong phú hơn cả Alpha, gã này ở phương diện ăn mặc hưởng thụ chưa bao giờ tự bạc đãi bản thân.

Milocy mới vừa cầm ly rượu đưa đến bên mép, Lộc Minh Trạch liền đằng đằng sát khí đá tung cửa, giơ hai thanh trường đao vọt vào.

Milocy nâng ly rượu vang ngơ ngác nhìn hắn: "Tiểu Lộc thân ái của tôi, cậu sao thế, người yêu bé bỏng của cậu chầu trời rồi hả?"

Đến đây không thể không nói một chút, gã Milocy này mặc dù cực kì biến thái, nhưng một khi gã đã đáp ứng chữa trị cho ai, sẽ dốc hết sức mà chữa, sẽ không vì cảm xúc yêu ghét riêng tư mà cứu người hay hại người, gã sợ đập phá bảng hiệu thì không thể tiếp tục kiếm tiền, cho nên dù Lộc Minh Trạch có thấy lúng túng thế nào, giao Alpha vào tay gã vẫn khá yên tâm.

Lộc Minh Trạch vừa xông sau vào liền nhìn tứ phía, không phát hiện có gì bất thường, phòng thí nghiệm của Milocy ngoại trừ vài máy móc thiết bị, thì không còn gì khác, cũng không phát hiện ra sinh vật nào trông khả nghi.

"Sống cho tốt... Còn nữa, anh ta không phải người yêu bé bỏng của tôi, ít nhất bây giờ thì chưa phải, chớ có nói lung tung, không tôi kiện anh tội phỉ báng đấy."

Hắn vừa nói vừa nhìn kỹ chung quanh, phát hiện trên tường treo thứ gì đó giống như một cái hộp tròn tròn màu trắng, Lộc Minh Trạch nhớ tới Tử Mẫu Vân mà Alpha từng nhắc, lại gần cái hộp. Milocy không hề ngăn cản, dứt khoát để ly rượu xuống nhìn Lộc Minh Trạch đang khám xét phòng thí nghiệm của mình.

Trong hộp là một thứ mềm mềm với một lớp cao su mỏng mờ mờ bên ngoài, còn lộ ra chút thịt hồng nhạt, song cụ thể là cái gì thì nhìn không rõ lắm, Lộc Minh Trạch tò mò lấy ngón tay chọt nó một cái, lớp màng xẹp xuống, rồi từ từ bật trở lại, tuy nó có phản ứng với kích thích từ bên ngoài, nhưng hoàn toàn không giống một cơ thể sống.

Milocy chống cằm nhìn hắn: "Rốt cuộc là cậu đang tìm cái gì? Không bằng nói cho tôi đi, tôi giúp cậu tìm."

Lộc Minh Trạch liền chỉ vào hộp trắng kia: "Đây có phải là Tử Mẫu Vân không?"

Milocy thản nhiên nói: "Đúng, đây là phát minh của tôi."

Alpha thế mà không đoán sai, không nhìn ra nha, tên biến thái này đúng là nhà khoa học trâu bò trong truyền thuyết ngay cả pháp luật cũng phải vì gã mà mở cửa sau?!

Gân xanh trên trán Lộc Minh Trạch lại sắp nhảy ra, hắn nuốt cục tức xuống hỏi: "Bên trong nuôi cái gì?"

Milocy mỉm cười vuốt vuốt mái tóc của mình: "Cậu cho là cái gì?"

Lộc Minh Trạch mặt lạnh tanh nhìn chằm chằm gã không lên tiếng, Milocy vô tội nói: "Bên trong không có gì cả, làm sao tôi có thể để Tử Mẫu Vân đang hình thành phôi thai phơi ra ngoài như vậy được, trong phòng vô trùng có nhiều lắm. "

Lộc Minh Trạch xù lông: "Mẹ kiếp anh không cần giở trò lừa bịp với tôi đâu! Có phải anh lén lút giữ lại gen của tôi để tạo ra người chơi?"

Milocy đứng dậy, đi tới bên người Lộc Minh Trạch: "Ừ...Đúng là vậy, tôi nghĩ lúc cậu cho phép tôi lấy mẫu máu coi như đã đồng ý rồi, đến bây giờ cậu mới phản ứng lại à?"

"..."

Khi đó hắn còn không biết thằng cha này là kẻ biến thái, chờ đến khi biết rồi, chỉ lo né thật xa, nào còn nhớ có vụ lấy mẫu máu.

Milocy mỉm cười sờ sờ mái tóc xoăn mềm mại của Lộc Minh Trạch: "Cục cưng ơi~ Cậu thật là đáng yêu quá đi~ Từ khi đến Bắc thành, tôi rất ít gặp được mấy đứa ngốc như cậu... A!"

Milocy còn chưa dứt lời, Lộc Minh Trạch chợt hung hăng quật gã xuống đất, hai cánh tay đều bị hắn vặn ra sau lưng như bánh quai chèo. Lộc Minh Trạch cưỡi trên người gã cười khẩy: "Tôi cũng lâu rồi chưa từng thấy loại gà ốm có thể bị nghiền nát chỉ bởi một ngón tay như anh đấy, còn dám miệng lưỡi trơn tru với ông đây, ông cắt lưỡi mày đem bán bây giờ!"

Lộc Minh Trạch nói xong liền hừ hừ hai tiếng, nắm một ngón tay của Milocy, ngón tay của gã vốn quen cầm dao mổ, mặc dù là một Alpha, ấy vậy mà so với Lộc Minh Trạch còn thon dài mềm yếu hơn. Lộc Minh Trạch vặn ngón tay gã nói: "Không, vẫn là nên phế đôi tay này đi thôi, so với cái lưỡi, dường như anh quan tâm liệu sau này có thể tiếp tục làm thí nghiệm biến thái của mình hay không hơn."

Milocy đau đến thét to: "Cậu sao có thể đối xử với bác sĩ đã cứu sống em gái lẫn người yêu cậu như vậy chứ!!"

Lộc Minh Trạch vừa nghe gã nói vậy, hơi sửng sốt, lực tay nhất thời buông lỏng, Milocy thừa cơ thoát khỏi sự trói buộc của Lộc Minh Trạch, chạy trốn thật xa.

Milocy xoa ngón tay của mình oán giận: "Thật là~ Chỉ đùa với cậu thôi mà, nhỏ nhen quá đi."

"Bớt xàm xí đi!"

Lộc Minh Trạch mặt tối sầm lại, quát: "Đưa tôi vào phòng vô trùng của anh đi."

Milocy lười biếng phất tay: "Không muốn, rất nhiều tài liệu quý giá còn chưa được lưu lại, tôi còn lâu mới cho loại người cuồng phá phách của như cậu vào."

"Mẹ mày..."

Milocy ngắt lời chửi thề của Lộc Minh Trạch: "Huống chi cậu có vào cũng vô dụng thôi, ở đây không có nhân bản thể của cậu, nửa cái tế bào cũng không có. Trước đây đúng là tôi muốn làm như vậy, dù sao thân thể của Tiểu Lộc rất thú vị đó~ Thế nhưng kế hoạch nhân bản thất bại, sau khi cấy tế bào của cậu vào Tử Mẫu Vân, chúng lập tức mất hoạt tính rồi tan biến, sau đó tôi còn thử cấy trực tiếp vào tử cung của Omega, nhưng..."

Milocy xòe tay: "Vẫn vô dụng, dường như tế bào của cậu không thể tương thích được."

Lộc Minh Trạch nghe xong không biết nên thở phào hay nên căng thẳng thêm. Lẽ nào vì hắn là kẻ ngoại lai, không giống người nơi này nên mới không thể nhân bản bộ gen?

Milocy luồn ngón tay mảnh khảnh vào tóc mình vuốt nhẹ ra sau, tầm mắt rơi xuống phần dưới của Lộc Minh Trạch: "Nhưng mà, tôi chưa từng làm thí nghiệm lai giống, nếu như cậu đồng ý, cung cấp một ít tinh trùng cho tôi... Hì hì hì hì~~"

"Đừng có bày cái vẻ mặt bỉ ổi đó ra!!"

Lộc Minh Trạch đấm một phát vào bụng Milocy, chửi mát một câu rồi nghênh ngang bỏ đi: "Lai cái con mẹ anh, không bằng anh thử lai giống bản thân với lúa nước xem, biết đâu có thể cứu vớt thế giới đấy..."

Rõ ràng đều là nghiên cứu gen, vậy mà cha đẻ Viên Long Bằng đáng yêu bao nhiêu, tên biến thái này lại đáng ghét bấy nhiêu!

Lộc Minh Trạch mang đao trở lại phòng bệnh, Alpha đã ngủ, y sốt lâu như vậy, lại cùng Lộc Minh Trạch trò chuyện một lúc, thể lực cơ bản đã hao sạch, Lộc Minh Trạch thay bình truyền dịch cho y rồi ngồi lên giường khác ngẩn người. Chuyện Milocy tiết lộ khiến hắn không thể không nghĩ nhiều, tế bào của hắn không thể tồn tại trong tử cung của Omega, đây tuyệt đối không phải tin tức tốt, hắn mắc bệnh gì sao?

Có nên đợi lát nữa Milocy kiểm tra thân thể đồng thời kiểm tra luôn một chút, hay thực sự phải nhờ gã đi làm cái thí nghiệm lai giống gì gì đó... Lộc Minh Trạch hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của Milocy, hắn cảm thấy thí nghiệm nhân bản thất bại rất bình thường, Milocy lại không nói cho hắn nguyên nhân thất bại, nói không chừng thử kết hợp tinh trùng với trứng một chút là có thể gia tăng xác suất thành công.

...Quên đi, bước vào phòng thí nghiệm liền không phải đối thủ của tên biến thái kia, bị hố lần nữa thì biết làm sao.

Lộc Minh Trạch giờ y hệt một bệnh nhân đột nhiên biết mình mắc bệnh lạ, không biết liệu có chết hay không, vô cùng mê man. Mới rồi đứng trước mặt Milocy, Lộc Minh Trạch cố tỏ vẻ không để tâm, kỳ thực trong lòng cực kì thấp thỏm...

Đúng lúc này, có người gõ cửa, Lộc Minh Trạch nghĩ thầm mấy năm không gặp, gã biến thái kia lại có tiến bộ lớn, trước đây bị mình cho ăn một đấm, phải mất nửa ngày mới bò dậy nổi, hôm nay vậy mà nhanh ghê.

Cửa vừa mở ra, quả nhiên là Milocy, gã mặc áo blouse, nhưng lại còn ôm bụng, trông có vẻ rất đau. Lộc Minh Trạch đỡ gã vào.

Milocy ngẩng đầu lên, một sợi tóc vàng từ trên lưng gã rơi xuống mặt, hiện ra vẻ yếu ớt. Gã tựa cửa nhìn Lộc Minh Trạch cười cười: "Thừa dịp... Thừa dịp người yêu bé bỏng của cậu chưa tỉnh lại, chúng mình bắt đầu kiểm tra cơ thể nhá~~~"

Lộc Minh Trạch không cười nổi, hắn rất muốn nói, nếu đau quá thì khỏi cần "nhá" dài như vậy đâu.

Hắn nhìn xung quanh, nghi ngờ nói: "Làm ở đây?"

Milocy xoa bụng, đi tới vỗ vỗ lên cái giường hắn mới vừa ngồi: "Cái này là nghiên cứu mới của tôi, một máy vật lý trị liệu~ Khi kiểm tra cơ thể chỉ cần cởi sạch quần áo nằm xuống là được rồi, bớt rất nhiều bước rườm rà~"

Gã nói xong dùng vẻ mặt "Tôi có phải rất tuyệt hông" nhìn Lộc Minh Trạch, nhưng gã định trước không nhận được khích lệ, đối phương còn lười nhìn gã nữa là.

Lộc Minh Trạch liếc mắt kiểm tra Alpha đang ngủ say bên cạnh, hơi do dự: "Cởi sạch?"

Milocy gật gật đầu: "Sợ cái gì, cậu cũng không có pheromone, dù cởi hết ra tôi cũng sẽ không cưỡng dâm cậu đâu~"

"..."

Lộc Minh Trạch cảm thấy bản thân tu luyện tốt ghê gớm, vậy mà có thể nhịn được, không một phát đấm gãy luôn mũi của gã. Hắn hít sâu một hơi mỉm cười hỏi: "Tới mức nào?"

"Đương nhiên là... Hì hì hì hì~"

Lộc Minh Trạch lựa chọn lờ đi ánh mắt của gã, quay lưng lại: "Vẫn nên dùng phương pháp truyền thống kiểm tra thân thể đi, tuy rằng hơi phiền phức, nhưng tôi dù sao cũng là người theo truyền thống."

"...Chỉ cần cởi áo ra là được rồi, cậu có thể mặc một cái quần rộng."

Lộc Minh Trạch mắt trợn ngược nhìn trời. Tên biến thái, vĩnh viễn không học được cách thành thật.

Cũng may trong phòng bệnh coi như ấm áp, dù cởi hết cũng sẽ không quá lạnh, Lộc Minh Trạch đưa lưng về phía Milocy cởi chiếc áo may ô bó sát người còn lại ra, nụ cười bên khóe miệng không kiềm nổi nữa, hắn rất nhạy cảm, tuy đưa lưng về phía Milocy, vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt bỉ ổi của gã trượt tới trượt lui trên người mình, y hệt bản chất.

Lộc Minh Trạch chỉ độc mỗi quần dài nằm trên giường, Mạch Lạc Kỳ không biết ấn cái nút nào, hai bên giường từ từ trồi ra hai tấm nhựa trắng hình cung, hợp thành một mái vòm bán nguyệt, từ ngực đến đỉnh đầu, đều bị bao phủ bởi cái mái vòm hình bán nguyệt này, nó tản ra ánh huỳnh quang mờ nhạt, hấp dẫn sự chú ý của Lộc Minh Trạch.

Hắn vừa thất thần trong chớp mắt, trên giường bệnh liền tự động hiện lên năm cái vòng, tương ứng với vị trí tay chân và phần eo của Lộc Minh Trạch, khóa chặt hắn trên giường bệnh.

Lộc Minh Trạch ngẩn người, kinh hãi biến sắc: "Má nó! ! Anh muốn làm gì!"

----

Cá chết: Các chương càng ngày càng dài và khó hơn, mấy cái chuyên về khoa học, y học, sinh học gì đó xuất hiện khá nhiều :(((
Dự đoán chương 16 siêu dài, kéo xuống muốn mỏi tay :((((

Continue Reading

You'll Also Like

3.5K 454 6
TAKE TOP!!! MIKEY BOT!!! TAKE TOP!!! MIKEY BOT!!! TAKE TOP!!! MIKEY BOT!!! CHUYỆN QUAN TRỌNG PHẢI NHẮC LẠI 3 LẦN!!! Bối cảnh là Mikey đã tự sát ở tu...
5.6K 588 20
- kaveh à, mưa to lắm, ta về nhà thôi.
14.3K 1.6K 58
"P' Milk liệu thật lâu thật lâu sau này nữa chúng ta vẫn sẽ ở bên cạnh nhau như này chứ?" "Nếu như em muốn thì dù có thế nào chị cũng sẽ ở đây cùng v...
16.3K 914 5
Trust me Love me Fuck me #TaeTen #Junginhye Cr pic: NCT D.A- Devil WITH Angel