Cẩm Tú Đích Nữ

By Nimnely

1.9K 15 2

Đây là tác phẩm mình đang đọc và thấy hay mà ở trên wattpad lại không có bản full đã edit. Nên mình chỉ coppy... More

Chương 1: Từ chính thất biến thành di nương
Chương 2: Tề gia từ hôn
Chương 3: Mã phu nhân đến làm thuyết khách
Chương 4: Thân nhân là đáng sợ nhất
Chương 6: Tề phu nhân ngầm hạ bẫy
Chương 7: Phát tán lời đồn hủy danh dự
Chương 8: Phu nhân ác độc thêm dược vào trà
Chương 9: Lời từ miệng đại phu nhân
Chương 10: Bị bại lộ chưa chồng đã có thai
Chương 11: Phụ thân của nghiệt chủng là ai ?
Chương 12: Bị từ hôn, Tề phu nhân lại làm chuyện xấu
Chương 13: Làm việc ác, gieo gió gặt bão
Chương 14: Thẩm phủ lại có tân di nương vào cửa
Chương 15: Sĩ diện của di nương bị đánh
Chương 16: Tự hạ thân phận, ngốc không thể cứu
Chương 17: Tô Mi châm ngòi ly gián
Chương 18: Có người hạ độc thủ với Thẩm gia
Chương 19: Giáo huấn Tô Mi
Chương 20: Xuất thân của Tạ thị
Chương 21: Người nhà Liễu gia quá ân cần
Chương 22: Nam nhân trong vườn hoa
Chương 23: Biểu tỷ lại nghĩ ra độc kế
Chương 24: Chạy thoát khỏi rừng trúc
Chương 25: Bắt mạch
Chương 26: Chén thuốc có vấn đề
Chương 27: Cầm tinh tương khắc
Chương 28: Tô Mi bị đuổi đến thôn trang
Chương 29: Cầu y
Chương 30: Trước cửa Vấn phủ nhiều chuyện rắc rối
Chương 31: Trò chuyện cùng Vấn lão thái gia
Chương 32: Trên đường đi gặp mỹ nam tử
Chương 33: Hắn là Ngự Phượng Đàn
Chương 34: Thẩm Mậu hoài nghi
Chương 35: Khố phòng yết ngoã
Chương 36: Đạo tặc trộm dược liệu
Chương 37: Tổ mẫu trở về
Chương 38: Cơn đường phía trước gian nan
Chương 39: Nam tử trên xe ngựa
Chương 40: Gặp lại biểu tỷ
Chương 41: Lần đầu tiên giao phong
Chương 42: Tiểu Bạch hoa
Chương 43: Trên xe ngựa
Chương 44: Tạ di động tâm tư
Chương 45: Gieo gió gặt bão
Chương 46: Bắt gà không thành còn mất nắm gạo
Chương 47: Tạ di bị cắn
Chương 48: Mời ngươi ở khách viện
Chương 49: Tất cả những thứ này vốn là của ta
Chương 50: Vì sao không làm như vậy?
Chương 51: Thư viện tái ngộ khiêu khích
Chương 52: Khí thế bức người
Chương 53:
Chương 54: Vân Khanh cắn thế tử, biểu tỷ bị đánh
Chương 55: Tra nam có ý xấu
Chương 56: Vân Khanh đánh trả biểu tỷ, hai mẫu tử xấu xa bị đuổi
Chương 57: Biểu tỷ muội xấu xa lừa gạt không thành phải chịu thiệt
Chương 58: Thế tử ban đêm xông vào khuê phòng đại tiểu thư, động tâm
Chương 59: Di nương chưa toại nguyện, Vân Khanh lột mặt nạ
Chương 60: Dự tiệc, tiểu thư Quốc công ngàn dặm tìm thế tử
Chương 61: Vân Khanh quá chén, thế tử ghen
Chương 62: Thế tử cứu mỹ nhân
Chương 63: Di nương cáo trạng, Thẩm Mậu tức giận
Chương 64: Thuỷ di nương toàn thân tanh tưởi doạ Thẩm Mậu chạy
Chương 65: Vân Khanh ra tay, di nương tập thể đổ máu
Chương 66: Vi Ngưng Tử hãm hại không thành
Chương 67: Đạp đổ núi dựa của Vi Ngưng Tử
Chương 68: Tạ di hạ độc, dòng suối nhỏ ước hội
Chương 69: Vân Khanh thế tử uyên ương hí thuỷ
Chương 70: Thế tử, Vân Khanh hô hấp nhân tạo
Chương 71: Tô Mi đau bụng, thai nhi khó bảo toàn
Chương 72: Tình thế đảo ngược, Thuỷ di nương bị đánh
Chương 73: Tạ thị phát uy, đạp đổ Thuỷ di nương
Chương 74: Tuyết Lan bị chuyển đi
Chương 75: An Sơ Dương tìm đến
Chương 76: Tạ di chuyển ra khỏi Thẩm phủ, di nương tác quái
Chương 77: Di nương đấu tranh nội bộ
Chương 78: Phòng bị cao thủ, Tạ thị có thai
Chương 79: Vân Khanh quản gia, dì vô sỉ mơ tưởng đoạt quyền
Chương 80: Gặp lại An Sơ Dương, Vân Khanh phải làm thiếp
Chương 81: Tô Mi sinh, một xác hai mạng
Chương 82: Thuỷ di nương bị huỷ dung, hoàn toàn rơi đài
Chương 83: Thai nhi chết
Chương 84: Chỉ còn đường chết
Chương 85: Lạnh như băng như đao
Chương 86: Hai nhà ép hôn
Chương 87: Xoay càng khôn, Liễu phủ suy tàn
Chương 88: Bắt được độc thủ
Chương 89: Tạ thị sinh
Chương 90: Đáp ứng lời mời dự tiệc
Chương 91: Mặt kim Ma tướng
Chương 92: Khắc tinh trời sinh
Chương 93: Thống khoái hết giận
Chương 94:Một nửa ma quỷ
Chương 95: Lời nói động trời
Chương 96: Sắc đẹp sinh ý *
Chương 97: Hắn thật đáng gét
Chương 98: Thẩm Mậu rơi xuống
Chương 99: Bức tới cửa
Chương 100: Hắn đã trở lại
Chương 101: Thẩm phụ trở về
Chương 102: Trong lòng ta có nàng
Chương 103: Hoàn toàn tình ngộ
Chương 104: Ngươi giết người
Chương 105: Mẫu tử dành mạng sống
Chương 106: Dì trúng độc
Chương 107: Thành người thực vật
Chương 108: Treo cổ tự sát
Chương 109: Quốc sắc vô song
Chương 110: Giận giữ mắng mỏ
Chương 111: Trừng phạt kẻ ngu xuẩn
Chương 112: Không thể buông tha
Chương 113: Kì cao nhất chiêu
Chương 114: Liền kích thích ngươi
Chương 115: Ai tính kế ai
Chương 116: Minh Đế tức giận
Chương 117: Minh Đế phong thưởng
Chương 118: Nguy cơ trên xe ngựa
Chương 119: Đấu trí trên xe ngựa
nim

Chương 5: Một đôi cẩu nam nữ

16 0 0
By Nimnely

Sáng sớm, Vân Khanh liền rời giường rửa mặt chải đầu, mặc một thân tơ lụa sắc mây không lộ cánh tay, hạ thân là chiếc váy nguyệt hoa, chải tóc thành hai búi, hai bên gài trâm hình cánh bướm như lay động, đến sân của Tạ thị, đi ra cửa ngồi trên xe ngựa hướng Liễu phủ đi.

Đến Liễu phủ, Tạ thị cùng Vân Khanh vừa xuống xe ngựa, trên cửa đã có nô bộc ở phía trước dẫn đường, qua cửa chính, mời vào phòng khách.

Vân Khanh vừa vào cửa, liền thấy Liễu lão phu nhân một thân đỏ thẫm, váy dài xanh ngọc, trên cổ là một chuỗi ngọc trân châu, ngồi trên nhuyễn tháp màu xanh nhạt, vừa thấy Tạ thị cùng Vân Khanh, cười đứng lên, gọi: "Văn nương à, nhiều ngày không gặp ngươi, không nhớ cô cô sao."

Vừa nghe lời này, hốc mắt Tạ thị liền đã ươn ướt, phụ mẫu đều mất, ở Dương Châu cũng chỉ còn lại cô cô là người thân, lúc này đi phía trước vài bước, nghênh đón giúp đỡ Liễu lão phu nhân ngồi xuống, hành lễ nói : "Làm phiền cô cô nhung nhớ, Văn nương đã sớm muốn đến thăm, ngày hôm nay rỗi rảnh chạy nhanh đến đây."

"Biểu muội ngươi cũng vậy, nghe nói ngươi muốn lại đây, lão thái thái cứ nhắc mãi, ngày hôm nay sáng sớm liền chờ ở đây, ngóng trông từ sáng giờ." Ngồi ở một bên đại phu nhân vội vàng hướng lên trên một bước, nhìn Vân Khanh đứng ở phía sau Tạ thị, ánh mắt qua lại đánh giá vài lần, mới mở miệng nói : "Đây là Vân Khanh à, mới đó thôi mà đã lớn như vậy rồi."

Ánh mắt của Liễu lão phu nhân cũng đã rơi vào trên người Vân Khanh, nhìn nàng ngẩng đầu, lẳng lặng đứng ở tại chỗ, trên mặt lộ vẻ thoáng tươi cười, quay đầu nhìn Tạ thị oán trách nói : "Ngươi xem ngươi đó, ngươi chỉ lo việc của người, cũng không cho Vân Khanh đến chơi nhiều với ta, nay nhìn đến ta, có lẽ cảm thấy có chút lạ mắt rồi."

"Làm gì có, là nhìn đến cô cô rất cao hứng rồi." Tạ thị thấy nét mặt của Vân Khanh có chút khác thường, nghĩ rằng nàng còn đang suy nghĩ chuyện từ hôn, vội vàng gọi
: "Vân Khanh, đến, đến đây thỉnh an bà cô nào."

Vân Khanh thế này mới ngước mắt lên, cười nhẹ nhàng hành lễ: "Vân Khanh thỉnh an bà cô."

Liễu lão phu nhân nhìn tư thế hành lễ chuẩn mực của nàng, nụ cười trên mặt càng hào phóng tự nhiên, khóe miệng cười không khỏi nhu hòa một chút, gật đầu nói: "Đến đây, đến đây, bà cô nhìn xem, thật sự xinh đẹp nha."

Vân Khanh cúi đầu, ra vẻ thẹn thùng, chỉ có chính nàng biết, bên trong đầy hận ý không ngừng tuôn trào, cố nén không cho người ta phát hiện.

Kiếp trước, sau khi cha bị bỏ tù, nàng viết thư cho bà cô xin giúp đỡ, liên tục viết bảy lá, cõi lòng đầy hi vọng.

Nhưng nhận được đáp lại là: Liễu phủ cùng Thẩm phủ hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ, tuyệt không lui tới.

Hết thảy nguyên nhân nàng biết, sau khi nàng bị Tề gia làm tổn hại thanh danh, đại phu nhân Liễu gia từng tới cửa nói cùng mẫu thân, xem như thân thích, nguyện ý nạp nàng làm quý thiếp của biểu ca kiêu ngạo, cũng do lần đó, Vân Khanh lỡ buông câu nói làm cho Vi Ngưng Tử ghen ghét—— Thà làm thê gia cảnh nghèo hèn, không vì nhà cao cửa rộng mà làm thiếp, lúc ấy đã bị đại phu nhân mắng thương nhân tiện nữ, không biết tốt xấu, liên tiếp chèn ép sinh ý Thẩm gia, thanh danh càng ngày càng kém, thẳng đến sau đó gặp gỡ Vĩnh Nghị Hầu cầu thú Vân Khanh, Liễu gia mới thu tay.

Người trước mắt, người người đều cười vẻ mặt hiền lành hòa ái, không biết cất giấu phía dưới là lòng dạ hiểm độc, lời trong miệng bọn họ cùng trong lòng nghĩ, hoàn toàn bất đồng.

Một phen hàn huyên, Tạ thị liền mở miệng nói : "Vân Khanh, con không phải vẫn nói muốn gặp mấy vị biểu muội sao?"

Biết đây là nương muốn cùng với bà cô nói chuyện Tề gia, đem mình đuổi đi, Vân Khanh đứng dậy, theo đại nha hoàn bên người Liễu lão phu là Bạch Quả đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại có đại phu nhân cùng Liễu lão phu nhân, Tạ thị thế này mới mở miệng nói: "Cô cô, người phải giúp Văn nương."

. . . . . .

Vân Khanh ra phòng khách, Bạch Quả mang nàng ra sau viện, đến hoa viên, Vân Khanh nghỉ chân nói : "Vất vả Bạch Quả tỷ tỷ , nơi này hoa sơn trà vừa nở, ta muốn ở trong này thưởng ngoạn."

Trong vườn xác thực có không ít hoa sơn trà nở rộ, rực rỡ ngát hương, Bạch Quả thấy đây là hậu viện, cũng không lo lắng, cười nói: "Vậy biểu tiểu thư cứ ở đây ngắm hoa, nô tỳ còn có chút việc, lát nữa sẽ đến tìm biểu tiểu thư."

Lúc này là giữa xuân, hoa sơn trà phương nam diễm lệ nhất là vào hai mùa xuân thu, lá xanh mà sáng bóng, hoa diễm lệ rực rỡ, nhiều gia đình phú quý đều thích gieo trồng, Vân Khanh vừa đi vừa nhìn, xem màu sắc và hoa văn nở rộ tầng tầng lớp lớp, giống như váy dài xinh đẹp, giống như thời đẹp nhất của thiếu nữ.

Kiếp trước, nàng mới hai mươi mốt tuổi, giống như xuân đến hoa sơn trà vừa mới nở rộ, đã phải chết oan, kiếp này lại được trọng sinh, trong lòng cảm thụ hoàn toàn bất đồng, cố tình suy nghĩ làm sao cùng biểu tỷ biểu muội hàn huyên khách sáo.

Đúng lúc này, đằng trước tựa hồ nghe tiếng bước chân, nàng cũng không biết như thế nào, chỉ cảm thấy không thể để cho người tới thấy nàng, không tự chủ được bước đến một chỗ chừng chân phía sau núi giả thì đứng lại, xuyên thấu qua một lỗ đá như quả trứng nhìn ra phía trước.

Khi Vân Khanh xuyên thấu qua thạch động nhìn đến loáng thoáng bóng người phía trước, không khỏi thầm giật mình, người này làm sao có thể tiến vào hậu viện Liễu gia?

Người mà nàng nhìn thấy chính là trưởng tử của Tề gia, vị hôn phu hiện tại của Vân Khanh - Tề Thủ Tín, đối với người này, nàng ấn tượng không sâu lắm, chỉ nhớ rõ kiếp trước hắn cưới trưởng tôn nữ của Liễu gia là Liễu Dịch Thanh, cái khác cũng không có tâm tư để ý đến. Lúc này hắn một thân nam tử, không ai dẫn dắt, liền lớn lối như vậy xông vào hậu viện, là muốn làm cái gì.

Vân Khanh không khỏi cảnh giác lên, tiếp theo, lại một thân ảnh lọt vào tầm mắt nàng, nếu như ban đầu có lẽ Vân Khanh còn không biết, thì giờ đây khi nhìn thấy đại biểu tỷ Liễu Dịch Thanh, nàng cũng minh bạch rồi.

"Chàng đó, sao còn dám xông tới?" Liễu Dịch Thanh nắm chặt khăn trong tay, bất an nhìn chung quanh, sợ có người sẽ đến gần nơi này.

Tề Thủ Tín nhẹ nhàng nở nụ cười một tiếng, vươn tay bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Liễu Dịch Thanh, "Nàng sợ cái gì, nếu không phải mẫu thân nàng cho phép, ta làm sao có thể đi vào hậu viện."

Nghe được là đại phu nhân cho phép , Liễu Dịch Thanh nhẹ nhàng thở ra, đôi mắt long lanh liếc nhìn Tề Thủ Tín, gắt giọng: "Người ta rốt cuộc vẫn là cô nương gia chưa lấy chồng, cùng chàng gặp mặt như vậy, để cho người ta nhìn thấy, tóm lại là không tốt."

"Cái gì cô nương gia, nàng đã là người của ta, chẳng lẽ còn trộm muốn nam nhân khác sao?" Tề Thủ Tín bắt lấy tay Liễu Dịch Thanh đặt ở bên miệng, cánh tay chụp tới, đem Liễu Dịch Thanh ôm vào trong ngực, bàn tay bắt đầu giở trò xấu xa du động, "Bảo bối của ta, chẳng lẽ nàng không biết, mấy ngày nay ta nhớ nàng muốn chết rồi. . . . . ."

Dựa vào trong ngực nam nhân đang nóng lên, toàn thân Liễu Dịch Thanh như nhũn ra, nửa thật nửa giả phụ giúp, "Hôn sự với Thẩm gia chừng nào thì lui thế, thiếp có thể chờ, nhưng đứa nhỏ trong bụng không thể chờ. . . . . ."

Sau núi giả, Vân Khanh chỉ cảm thấy cả đầu đều là ong ong, chỉ nghe được mỗi một câu cuối cùng kia của Liễu Dịch Thanh "đứa nhỏ trong bụng không thể chờ. . . . . ." , thì ra, kiếp trước Tề gia không từ thủ đoạn hủy hoại thanh danh nàng, nguyên nhân muốn lập tức từ hôn không đơn giản là nịnh bợ Liễu gia, mà là vì Liễu Dịch Thanh đã sớm cùng Tề Thủ Tín có cẩu thả, châu thai ám kết, mà nàng vô tội biến thành vật hi sinh, dùng để bảo toàn mặt mũi gia đình hai người bọn họ.

Ngón tay gắt gao nắm thành quyền, ngay cả móng tay đâm vào trong thịt mà nàng cũng không hề phát hiện, toàn thân Vân Khanh lúc lạnh, lúc nóng, hận không thể hiện tại liền lao ra, đem chuyện tình đôi cẩu nam nữ này tố giác ra, đem đôi cẩu nam nữ hủy hạnh phúc cả đời nàng ra bóp chết tươi.

Continue Reading

You'll Also Like

34.5K 712 162
Yuan Li was an excellent logistics personnel on the battlefield. One day, after transmigrating, he found himself in ancient times as the son of a min...
5.6M 445K 95
Sitting on the bed, I was waiting for my husband to arrive. It was our wedding Night. I rolled my toes as the visuals of him slowly touching my cheek...
Trap in a Book By Song_smile

Historical Fiction

322K 8.6K 83
Her busy life soon comes to the end once she enters a small bookstore and finds her all-time favorite book. On the night she purchase the book, she p...
4.5M 196K 35
"Deliciously captivating! It's the perfect amount of laughs, love and drama. You won't be able to put this book down!" - Grace K @ HQ. When Agatha be...