Chương 56: Mặc gia cơ quan
thuật
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng
Băng
Dịch: Độc Tiên
Nguồn: Lương Sơn Bạc
Ẩn đi
"Trong Thạch Ma sơn này còn có
dấu Mặc gia di chỉ?"
Khi Thần Cơ tộc đào vong Chu
Tước giới, lưu lạc tam giới, có
một bộ phân đi vào Thương
Long giới, nhớ lại cố hương "Hắc
thổ", nên xưng là Mặc, những
người này xưng là Mặc gia, Mặc
tộc; Chính là người mang tuyệt kỹ
chế tạo cơ quan thú, bọn họ ở
Thương Long giới cũng bị thế
tục thế lực thèm nhỏ dãi.
Phát triển ước chừng bất quá ba
đời liền từ đó về sau tiêu thất
bóng dáng, đương kim Đại
Lương vương triều quốc sư Mặc
Thượng Hiền chính là một trong
rất ít lưu lại Mặc gia nhất mạch .
"Mặc gia ở Thương Long giới
tổng cộng lưu có vài cái di chỉ, từ
sau khi Đấu Tinh bắt đầu, những
di chỉ đó liền rẽ mây nhìn trời."
Thì Thiên nhìn nhìn linh phách
vỡ vụn của cơ quan thú kia luôn
mồm đáng tiếc.
"Ngươi tìm cái này làm cái gì?"
Lâm Anh Mi mở miệng hỏi.
"Truyền thuyết Mặc gia cơ quan
thiên hạ vô song, làm một đạo
tặc có đạo đức nghề nghiệp, bổn
tiểu thư đương nhiên phải theo
hành vi thường ngày đi thể
nghiệm đám cơ quan đó." Thì
Thiên bẻ bẻ ngón tay, một bộ
dáng 'ngươi không hiểu'.
Lâm Anh Mi hết nói liếc liếc mắt
nhìn nàng.
Thật sự là tự tìm đường chết.
Ngô Tâm Giải cắt ngang một
tiếng: "Ngươi nghĩ bản Thiên Cơ
Tinh dễ lừa sao? Ngươi nhất định
là vì Mặc gia cơ quan thuật mà
đến?" Thiên Cơ Tinh khinh
thường nhìn Thì Thiên liếc mắt
một cái, điểm tiểu tâm tư ấy làm
sao có thể gạt được nàng.
Bị nhìn thấu, cô gái che miệng ai
nha một tiếng: "Thiên Cơ Tinh tỷ
tỷ, ngươi sẽ không cảm thấy tiểu
muội ta truy cầu tự bảo vệ mình
cũng là có lỗi đi, lại nói giúp Mặc
gia phát triển cơ quan thuật
cũng là một chuyện tốt, làm một
đạo tặc có lương tâm, các tỷ tỷ
hẳn là cổ vũ mới đúng chứ.
Tô Tinh bật cười, Địa Tặc Tinh
này miệng lưỡi thật đúng là lưu
loát,"Tốt lắm, ta đáp ứng ngươi!"
"Muội muội ở Thạch Ma sơn đợi
một tháng còn không có phá giải
Mặc gia cơ quan sao?" An Tố Vấn
ra hồ dự kiến hỏi.
Địa Tặc Tinh bất đắc dĩ xòe hai
tay: "Tỷ tỷ ngươi còn có chứa
thuốc trị thương không?" An Tố
Vấn lấy ra một bao để nàng nói
nốt, Thì Thiên không có biện
pháp nói: "Mặc gia cơ quan thật
sự là quá lợi hại, bổn tiểu thư
mất một tháng cũng chưa biện
pháp đột phá bên ngoài tiến vào
di chỉ."
"Cơ quan thú đâu phải thứ mà
ngươi một tên đạo tặc có thể đối
phó." Ngô Tâm Giải cảm thấy
nàng có thể sống đến giờ đã rất
giỏi, ở trong ấn tượng của nàng,
Thì Thiên vũ lực bình thường,
nhưng tâm tư kín đáo, khinh
công cái thế, có được tuyệt thế
đạo thuật, sức chiến đấu không
có cái gì để dùng, cơ quan thú
nói như thế nào đều là lấy yêu
thú linh phách ra để khu động,
nói cách khác, cơ quan thú đó
coi như là một cái thân thể khác
của yêu thú, thêm vào một ít
cứng rắn cương thiết, trình độ
lợi hại thậm chí vượt qua lúc còn
sống.
Thì Thiên ngửa đầu, vỗ ngực:
"Bổn tiểu thư đã có diệu kế xử lý
đám đó."
"Chính là cái cạm bẫy ngươi vừa
thiết hạ đi, thật sự là thủ đoạn cũ
rích a." Thiên Cơ Tinh ngáp một
cái.
"Ngươi không nghĩ tới ký hạ khế
ước sao?" Tô Tinh đánh gãy
tranh luận của hai người.
Thì Thiên lộ ra một cỗ tư thái
khinh thường, "Không phải chỉ
có cái loại Tinh tướng như Lâm
Xung mới cự tuyệt ký hạ khế ước,
bổn tiểu thư làm một cái vô ưu
vô lự đạo tặc cũng không cần cái
loại thiếu chủ bèo trôi này
đâu......"
Bị hình dung thành bèo trôi, Tô
Tinh xấu hổ không thôi.
"Thiếu chủ của tại hạ không phải
như thế!" Lâm Anh Mi lạnh lùng
nói.
Thì Thiên lè lè cái lưỡi thơm tho,
xem ra có vẻ kiêng kị Lâm Anh
Mi, "Thiếu chủ của ngươi ký hạ
hai cái Tinh tướng thật đúng là
hiếm thấy, ha ha, Tố Vấn tỷ, lại
muốn hiến thân sao? Hi."
An Tố Vấn ôn hòa cười, cũng
không có cùng nàng tranh luận.
"Chúng ta đi thôi!" Lâm Anh Mi
không muốn lãng phí thời gian
xoay người đi về phía trước.
Thì Thiên nhỏ giọng hỏi: "Vị tỷ tỷ
này rất khí phách, Tô Tinh, nàng
là vị tỷ tỷ nào a?"
"Tóm lại ngươi cũng đừng nói
bậy về thiếu chủ, Anh Mi là thích
thiếu chủ đến tận xương tủy rồi."
Thiên Cơ Tinh cười hắc hắc.
Địa Tặc Tinh cùng Địa Linh Tinh
đồng thời sửng sốt, người trước
là không tin có Tinh thiếu nữ có
thể thích khế chủ đến xương cốt,
người sau thì lại biết thân phận
Lâm Anh Mi Tinh tướng mà khiếp
sợ.
Đối tượng thích của Thiên Hùng
Tinh? An Tố Vấn hoang mang
nhìn thoáng qua Tô Tinh.
Phía trước, Thiên Hùng Tinh thân
thể nghe thấy liền run lên, lập tức
lại làm bộ như cái gì đều không
có nghe được, dường như
không có việc gì, đi về phía
trước .
"Chúng ta đi nhanh đi." Tô Tinh
thúc giục các nàng.
Ngay sau khi bọn họ đi xa, ở một
gốc cây đại thụ đầu hiệp lâm,
nhất con toàn thân bằng gỗ cơ
quan điểu đột nhiên vỗ cánh, vô
thanh vô tức rời đi, cơ quan điểu
vẫn hướng chỗ sâu trong Thạch
Ma sơn bay đi, cuối cùng dừng ở
ngón tay một nam nhân tóc dài
khoác áo choàng, tóc dài màu
xám che đậy một nửa khuôn mặt
nam nhân, lộ ra tủm tỉm tươi
cười cùng cơ quan điểu nói.
"Công tự, như thế nào? Thì Thiên
lấy được thứ đó không?" Thanh
âm từ hơn mười thước trước,
một cô gái mặc kim giáp sáo
trang, bên ngoài là trường sam
màu vàng ngồi trên một tảng đá
đang giũa móng tay.
" Địa Tặc Tinh thật đúng là so với
trong tưởng tượng vẫn là phế
vật a, dùng hơn một tháng còn
không có đem cơ quan thú giải
quyết." Cô gái hèn mọn nói.
Công tự cười tủm tỉm nói:" Địa
Tặc Tinh tìm được rồi một người
giúp đỡ tốt."
"?"
"Có Hàng Tinh giả xuất hiện, còn
giống như có ba vị Tinh tướng."
"Cái gì? Ba gã Tinh tướng?" Cô
gái giật mình đứng thẳng
dậy."Thế này có thể có điểm khó
giải quyết ."
"Chúng ta quay về giáo một
chuyến, hiện tại đã không phải
hai người chúng ta có thể đối
phó, để giáo chủ phái thêm trăm
tên đệ tử lại đây, lúc này đây sẽ
cái là nhất tiễn tam điêu." Công
tự ngón tay vừa động, cơ quan
điểu bay đi.
Tiếp theo một cái vàng nhạt phi
kiếm dừng ở trước mắt, công tự
đối cô gái nhìn thoáng qua, cô
gái xoay tròn, người hóa thành
bọt nước, tiếp theo một đạo
vàng nhạt hào quang hướng
dưới núi bay đi.
Hồn nhiên không biết bị theo
dõi, Địa Tặc Tinh Thì Thiên đang
dẫn dắt đám người Tô Tinh
hướng Mặc gia di chỉ xuất phát,
Cổ Thượng Tảo khinh công đi
được rất xa, dựa theo cách nói
của nàng là sẽ dẫn dắt cơ quan
thú rời đi di chỉ sau đó tiêu diệt
từng cái, hiện tại đi hơn nửa
ngày còn chưa tới.
"Thì Thiên, Mặc gia di chỉ rốt
cuộc còn cách bao xa?"
"Dù sao bổn tiểu thư không ký
hạ khế ước, ngươi kêu bổn tiểu
thư tên thật thì tốt rồi. Bổn tiểu
thư tên thật tên là Thì Viện,
ngươi nhớ cho kĩ!" Địa Tặc Tinh
Thì Viện ngoái đầu nhìn lại, ở
trong núi rừng, cước bộ của
nàng nhẹ nhàng, như giẫm trên
đất bằng bàn.
Tinh giả độn pháp tuy rằng cao
minh nhưng là cùng Cổ Thượng
Tảo khinh công so sánh thì còn
kém không ít, nàng chỉ có thể lúc
gặp nguy cấp hóa hiểm vi di lại
bất khả tư nghị, vốn bị cơ quan
thú đánh tới, đại khái Lâm Xung
không có xuất thủ, Địa Tặc Tinh
cũng có thể thoát khỏi nguy
hiểm, khó trách dám một mình
xông vào Mặc gia di chỉ.
"Xuyên qua phiến rừng cây này
còn cách không xa lắm là đến."
Thì Viện vô cùng thuần thục tiêu
sái .
Tô Tinh hiện tại là càng ngày
càng tưởng niệm ngự kiếm
thuật .
Tiếp tục đi rồi ước chừng một lát
liền rốt cục đi ra cánh rừng, xa xa
thấy được một tòa kiến trúc bề
ngoài dị thường bình thường,
dùng các loại cự thạch, bên
ngoài một mảnh đất không, có
thể nhìn thấy hơn mười đầu cơ
quan thú đang ở đó. Theo Thì
Viện giải thích: Mặc gia di chỉ này
là một trong vài cái di chỉ mà Mặc
tộc tu kiến ở Thương Long giới,
tượng trưng cho văn minh của
họ, nhưng mà hiện tại xem bộ
dạng hoang phế kia thật ra làm
cho người ta cảm thấy tiếc hận.
Di chỉ không thể thiếu Mặc gia
dẫn đến cơ quan thuật, như xem
mảnh đất không ngoài kiến trúc,
trên mặt có dấu không ít khởi
động trang bị, một khi tiếp xúc,
nhìn như cồng kềnh cơ quan thú
sẽ lấy lôi đình tốc độ tập trung
vào địch nhân tiến hành khủng
bố tiến công.
Thì Viện lúc trước chính là ăn cái
đau khổ này, thiếu chút nữa một
mạng cũng bay, vẫn dựa vào bản
thân Tinh tướng Hoàng giai pháp
thuật mới tránh được một kiếp.
"Hiện tại bổn tiểu thư sẽ dẫn một
đám rời đi, các ngươi tìm một cơ
hội xử lý thì tốt rồi." Thì Viện nói.
"Ngoài cơ quan thú, bên ngoài
còn có cơ quan nào không?"
Lâm Anh Mi hỏi nàng, con ngươi
có một loại không đồng nhất
quang mang.
"Không có." Địa Tặc Tinh trả
lời."Sao......"
"Vậy không cần làm điều thừa ."
Lâm Anh Mi lạnh lùng nói.
Thì Viện còn chưa hỏi xong, đột
nhiên, một đạo hàn phong đập
vào mặt. Lâm Anh Mi đã cầm Hàn
Tinh Lãnh Nguyệt thương ở
trong kinh ngạc của Địa Tặc Tinh,
khí thế nghiêm nghị giết ra
ngoài.
[Trả lời] [!!]
Cường Thuần Khiết 07:39 PM
07-05-2011
108 Thiếu Nữ Lương Sơn
Quyển 1: Lạc Thảo Lương Sơn
Chương 57: Ôm Mỹ Nhân Qua Ải
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng
Băng
Dịch: Long Phi Vũ
Biên: Long Phi Vũ
Nguồn: Lương Sơn Bạc
Ẩn đi
Động tác của Lâm Anh Mi liên tục
lưu loát, liên tục. đám sơ cấp cơ
quan thú không hề có cơ hội
nào. Hàn tinh lãng nguyệt
thương lần lượt bẻ gãy hết thảy,
cuối cùng chỉ còn lại có một
đống sắt vụn. Nhưng vẫn giữ
được "Linh phách" ở lại quả là
thương pháp cao minh a.
Nhìn thấy những chiêu thức ấy,
nhận ra danh tiếng bấy lâu đám
thú Địa Tặc tinh mới chịu nhúm
mình.
"Ngươi, ngươi... Là Thiên Hùng
tinh Lâm Xung? ?"
Cái miệng hơi mỉm cười lâm
xung vẫn giữ vẻ thẹn thùng,
Nàng cảm thấy chuyện này đã
muốn vượt qua lý giải của nàng.
Ánh mắt chợt lạnh, Lâm anh mi
nhìn qua chỗ Tô Tinh nói:
"Những Linh Phách này thiếu chủ
có thể đến lấy mà dùng".
Tô Tinh liếc nàng một cái: "Để
cho Địa Tặc Tinh đi, ta có lấy
cũng không dùng được vào việc
gì"
Cơ quan thú này tuy rằng tinh
diệu thần kỳ, nhưng Tô Tinh lại
ưu tiên Quý thuỷ thần lôi hơn,
đối với cơ quan thuật thực
không có nhiều hứng thú, vả lại
thấy bộ dáng đau lòng của Địa
Tặc Tinh nếu Tô Tinh đến lấy
cũng cảm thấy chút ngượng
ngùng.
Lâm Anh Mi xuống tay cũng
không chút nào lưu tình a. hơn
mười đạo cơ quan thú cũng
không thể chịu nổi nhất kích.
Thời Viện cũng không khách khí
liền thu nhận hết chỗ Linh Phách
đó về dùng, lúc trước tưởng Tô
Tinh sẽ đoạt lấy bây giờ thấy
trong lòng bỗng nhẹ nhõm hẳn
lên vì chính mình đã có thể nói là
chiếm được tiện nghi a.
Rõ ràng khi mọi người bước vào
cơ quan thú này thì thấy có lớp
bụi dày phủ kín, như vậy xem ra
di chỉ này cũng không phải là
mới có.
"Chúng ta chú đích là muốn đi
vào trung tâm đại điện, nhưng
mà các ngươi phải lưu ý dưới
chân, hì hì nếu sảy ra chuyện gì
cũng đừng trách bổn tiểu thư
không nhắc nhở a. tốt nhất nên
chọn lựa phương pháp ẩn tàng
trong Tinh Thai."
Thời Viện mang theo một tia
giảo hoạt tươi cười, liền nhẹ
nhàng phi thân bay đi trong
chớp mắt đã cách xa hơn chục
trượng.
"Dưới chân?" đối với câu nói này
của Địa Tặc Tinh Tô Tinh nhất
thời cảm thấy khó hiểu.
Bỗng một tiếng động vang lên,
một đạo hoả diễm nhắm chỗ Tô
Tinh và Lâm Anh Mi phóng nhanh
tới, cả hai cung nghiêng người
né tránh được. lập tức một cái
lồng sắt chụp xuống Lâm Anh Mi
vung trường thương đem cái
lồng sắt đánh nát. Nhưng còn
chưa kịp bình tĩnh thì mặt đất
bỗng rung chuyển rồi xụp
xuống, Lâm Anh Mi nhất thời
chưa thể chuẩn bị đã không kịp
tránh khỏi rơi xuống.
"Anh Mi" - Tô Tinh cả kinh kêu
lên.
Lâm Anh Mi cũng không phải là
hạng tầm thường muốn bắt là
bắt được sao. Nàng phóng
thương mạnh, mũi thương cắm
vào vách tường rồi theo đó lấy lại
cân bằng, chân đạp mạnh vào
tường rút thương ra cùng thân
ảnh bay lên một cách nhẹ nhàng.
"Anh Mi, phải hết sức đề phòng".
Tâm giải lớn tiếng nói.
Có quá nhiều cơ quan cạm bẫy
nguy hiểm nhưng có vẻ các Tinh
Tướng vẫn rất ung dung. chỉ
trong nháy mắt Anh Mi đã đứng
ngay sát chỗ Địa Tặc tinh: "Đa tạ
thiếu chủ quan tâm."
Tô Tinh khẽ gật đầu.
Ngô Tâm Giải lên tiếng: "Công Tử,
Tâm Giải có lẽ nên vào tinh thai
ngỉ ngơi một chút."
Nói rồi nàng xoay người ẩn vào
tinh thai, trong đầu Tô Tinh đã
nghe thấy những âm thanh nhỏ
chính là nàng đang cổ vũ mọi
người a.
Tô Tinh khẽ cười, lúc này lại thấy
có An Tố Vân đứng bên cạnh vẻ
mặt đang do dự không biết làm
sao. Địa Tinh Linh này có gan
dám đi cùng ta quả không hề
đơn giản chút nào a.
"Lại đây, ta ôm ngươi vượt qua"
Tô Tinh dang tay mời.
An Tố Vân lắc đầu thoái lui. "Sợ
rằng sẽ làm ảnh hưởng đến công
tử."
"Đây chỉ là cơ quan nhỏ thôi"
Mưa bom bão đạn, Tô Tinh đều
đã trải qua, loại thế trận này có
đáng kể gì chứ, vốn Tô Tinh cũng
không thích lề mề. An Tố Vân liền
ôm lấy thắt lưng Tô Tinh.
Hai gò má nàng đỏ ửng lên, hai
tay ôm sát cổ, đôi môi khẽ mấp
máy. "Công tử, nên thận trọng a".
Tô Tinh hít một hơi thật sâu,
bước nhanh về phía trước, bỗng
mặt đất trồi lên vô số mũi gươm,
Tô Tinh liền lợi dụng làm bàn đạp
phóng về phía trước.
Dưới đất bỗng có những tiếng
nổ liên tiếp, Tô Tinh liền đem An
Tố Vân bảo hộ kỹ trong ngực,
nhất thời chàng ngửi thấy mùi
thuốc súng,
"Con mẹ nó, chẳng lẽ..."
Quả nhiên mấy bọc thuốc súng
đó phóng lên gặp không khí liền
phát nổ.
Trong vòng hai mươi mấy thước
vuông đều xuất hiện những vụ
nổ như vậy, mặc dù có tinh lực
hộ thể nhưng Tô Tinh vẫn cảm
thấy da thịt đau rát.
"Công tử, cẩn thận phía trước":
Ngô Tâm Giải thất kinh nói.
Tô Tinh chậm bước liền rẽ sang
một bên, phía trước khói bụi mù
mịt không thấy gì. Tô Tinh phi
thân lên trên bám vào một cái
chuông nhỏ nhìn xuống, bên
dưới lại là một cái hố to đã bố trí
những cạm bẫy chết người, nếu
cứ tiếp tục tiến lên e rằng sẽ
không thể tránh khỏi, con mẹ nó
quá nguy hiểm a.
Ngay lúc đó Địa Tặc Tinh quay
sang hỏi Lâm Anh Mi.
"Anh Mi tỷ tỷ, có phải trước đây
hắn dùng thủ đoạn bắt ép tỷ ký
hạ khế ước Đấu Tinh không?"
Lâm Anh Mi khẽ liếc mắt: "Ta thề
dù sống hay chết sẽ bảo vệ thiếu
chủ đến cùng."
Câu nói này khiến cho Thời Viện
líu lưỡi nhất thời không thể nói
được gì. Đây có phải là thiên
hùng tinh không? Nếu có ai nghe
được mấy câu này có lẽ sẽ thổ
huyết mất.
"Thời Viện, ngươi không ký hạ
khế ước sao?"
Thời Viện cười hì hì: "Không cần,
bổn tiêu thư thà dùng một mình
chứ không thể san sẻ công lực
của mình cho người khác, làm
một người tiêu dao tự do tự tại
vẫn tốt hơn, ký hạ khế ước Đấu
Tinh sẽ bị trói buộc điều này với
ta không hề thích hợp a."
Lâm Anh Mi vẫn đứng tại chỗ
không đáp lại.
Chợt Tố Vân thét một tiếng, Tô
Tinh mang theo nàng vượt qua
cơ quan trận.
"Công tử để Tố Vân xem thương
thế của công tử"
An Tố Vân mặt đỏ bừng, vừa rồi
Tô Tinh ôm nàng vựot qua cơ
quan trận, cho dù là có xiêm y
bao bọc cũng không khỏi khiến
tim nàng đập nhanh hơn.
An Tố Vân giúp Tô Tinh kiểm tra
thương tích khiến cho các tinh
tướng chung quanh không dám
nhìn, đúng là cảnh tượng bất
ngờ a.
Ngô Tâm Giải từ trong tinh thai
hoá ra, mắt trừng trừng nhìn
Anh Mi cùng Thời Viện.
Thời Viện nhìn thấy An Tố Vân
như vậy không tránh khỏi sinh
bực bội.
"Tố Vân, theo ta thấy ngươi
không tránh khỏi rơi vào tay tên
tiểu tử này rồi."
An Tố Vân lắc đầu: "Là tại Tố Vân
làm phiền hà đến công tử."
"Được rồi, trước hết nên nghĩ
cách khai phá cơ quan này đi."
Thời Viện nhất thời lộ ra vẻ mặt
đau khổ: "Cơ quan này biết được
bí mật mới có thể khai giải, nếu
cố tình cưỡng chế di chỉ trong
đó liền tự động bị phá huỷ, Thiên
Cơ Tinh tỷ tỷ bây giờ phải dựa
vào tỷ rồi."
Mọi người bất giác nhìn lại Đại
Môn phiến.
[Trả lời] [!!]
Cường Thuần Khiết 07:40 PM
07-05-2011
108 Thiếu Nữ Lương Sơn
Quyển 1: Lạc Thảo Lương Sơn
Chương 58: Vạn dặm trường
lang
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng
Băng
Dịch: Long Phi Vũ
Biên: Long Phi Vũ
Nguồn: Lương Sơn Bạc
Ẩn đi
Cửa đại môn đã bị một phiến đá
lớn chặn lại, cho dù Tô Tinh có
dùng toàn bộ công lực của mọi
người cũng chưa chắc đã phiến
đá chịu mảy may suy chuyển.
Địa Tặc Tinh cũng đã từng gặp
phải chuyện này, nên khi vừa
trông thấy Thiên Cơ Tinh đã
không ngần ngại dẫn dụ mọi
người đến đây, vấn đề cơ quan,
cạm bẫy đối với Thời Viện là
không có gì đáng kể nhưng lại
không thể đoán ra huyền cơ bên
trong, nên nàng chỉ có thể đứng
nhìn chứ không biết phải làm thế
nào. Bây giờ mọi hy vọng của
nàng đều đặt vào Thiên Cơ Tinh
Ngô Tâm Giải.
"Công tử, nên làm sao bây giờ?"
Ngô Tâm Giải không nói gì, trái
lại lại quay ra hỏi Tô Tinh.
Tô Tinh không nói gì phi thân
đến đại môn, vận hết công lực có
được đẩy mạnh một hồi. Nhưng
phiến đá vẫn cứ trơ trơ, không
hề suy chuyển, Tô Tinh liền đi
vòng quanh xem sét kỹ lưỡng
một vòng.
Phiến đá này vốn làm từ Huyền
Vũ Nham được mài kỹ lưỡng,
một vết xước cũng không có, Tô
Tinh vẫn cẩn thận tìm kiếm. Thời
Viện như bị dội một gáo nước
lạnh.
"Bổn tiểu thư vốn là đạo tặc
chuyện nghiệp, nên đã sớm đi
xem sét, phía sau đại môn này
nhất định ẩn tàng một thứ gì đó
trân quý, nhưng cơ quan này
muốn mở ra phài mở tù bên
ngoài, nói cách khác, đại môn
này ẩn chứa một đạo cơ quan
mật."
Tô Tinh gật đầu, nếu ngay cả Địa
Tặc Tinh cũng nói như vậy thì cơ
quan này không hề dễ mở ra.
Nhìn phiến đá này che kín cửa
đại môn, Tô Tinh đoán nhất định
chìa khoá mở ra ở chung quanh
là chỗ vết nứt nào đó.
"Ngô Tâm Giải tỷ tỷ, có phải là tỷ
cũng không thể đoán ra không?"
Thời Viện trừng mắt nhìn.
"Không thấy công tử đang tra xét
sao?" Tâm Giải khẽ cười ánh mắt
mang theo một tia giảo hoạt.
Tô Tinh quay lại nhìn Ngô Tâm
Giải nói: "Tâm Giải, nếu ngươi
khai giải cơ quan này chẳng phải
là thừa nước đục thả câu đó
sao?"
"Thiên Cơ Tinh, ngươi có thể khai
giải cơ quan này nhanh như vậy
sao?"
"Thật vậy sao?"
Lâm Anh Mi cùng An Tố Vân lộ ra
bất ngờ cùng lên tiếng.
Thời viện đang sốt ruột muốn
khai mở cơ quan, Tâm Giải cũng
không muốn thừa nước đục thả
câu nhún vai nói.
"Cơ quan này muốn khai giải ở
ngay trước mắt kia, Địa Tặc Tinh
ngươi vốn là Thiên hạ đệ nhất
tặc vậy mà nhãn lực một chút
cũng không có a."
Thời Viện ánh mắt ủ rũ vốn nàng
vẫn chưa thể hiểu hơn đựoc gì.
Ngô Tâm Giải tiến lên đứng trước
cửa Đại môn phiến, nàng vận
công lực đầu ngón tay phát ra
bạch quang tiếp đó, nàng hạ bút
vẽ vài đường chợt trên phiến đá
lộ ra những vết xước lớn, một cái
khoá hiện ra.
"A..!"
Thời Viện kinh ngạc ánh mắt
ngây ngô, nàng đứng trân trân
nhìn.
Tâm Giải ấn nhẹ vào cái khoá, lập
tức đại phiến môn rung chuyển
từ từ mở ra.
Thời Viện vỗ đầu rồi lại "A" lên
một tiếng: "Tâm Giải tỷ tỷ quả
thật rất lợi hạ a, chỉ liếc mắt một
cái đã có thể nhìn thấu cơ quan
này."
Địa Tặc Tinh bái phục khen ngợi
không thôi, chỗ đó vốn rất nhẵn
nhụi nhưng không thể ngờ lại là
chỗ mở khoá cánh của này ra.
Nàng vốn không hề nghĩ tới việc
này.
"Mặc gia cơ quan thuật cũng quá
xảo diệu đi, nếu không có Tâm
Giải tỷ tỷ thì ai có thể khai giải cơ
quan này chứ."
"Công tử mới thực sự thông
minh hơn Tâm Giải a" : Nói rồi
nàng quay lại nhìn Tô Tinh miệng
cười khẽ.
Thời Viện kinh ngạc: "Không lẽ
đây là do công tử nói cho tỷ biết
sao?"
Tô Tinh khẽ lắc đầu nói: "Vốn ta
cũng không nghĩ tới việc này a."
Tiến vào bên trong cơ quan Địa
Tặc tinh vừa đi vừa đánh ra quan
minh phù. Vốn đường đi vào
càng lúc càng tối lại đi xuống
theo cầu thang.
Đi vào thêm một lát bỗng xuất
hiện một cái động tối đen Địa
Tặc Tinh búng ra một đạo Quang
Minh Phù, đạo phù bắn vào trong
rồi lập tức tắc ngấm, không khí
trở lại ảm đạm như lúc đầu. Hóa
ra cái động này lại cấm chế đạo
phù, nhưng Địa Tặc Tinh cũng
không kém đã dự phòng thêm
cây đuốc. Đuốc vừa được đốt
sáng lên An Tố Vân chợt liếc mắt
thấy một dòng chữ được khắc
trên tường.
"Vạn dặm trường lang!"
"Bên trong là Vạn dặm trường
lang sao?" Thời Viện kinh ngạc
kêu lên.
"Nơi này xuất hiện Vạn dặm
trường lang, xem ra Mặc công
bảo hạp thực sự ở chỗ này a."
Thời Viện vừa nói vừa xoa tay.
Tô Tinh thấy nàng phấn khích
như vậy thực sự thấy nghi vấn
liền quay sang hỏi Tâm Giải.
"Vạn dặm trường lang thực sự
rất nổi danh sao?"
Tâm Giải chau mày suy nghĩ một
lát rồi nói: "Hình như đã có nghe
qua, có liên quan đến Thập đại
cơ quan thì phải, ây da tiểu nữ
cũng không chú ý lắm nên không
được tường minh a."
"Tâm Giải tỷ tỷ quả không hổ
danh là bác học đa tài, chuyện
này cũng có thể biết được. Chỉ
tiếc tỷ không phải là một đạo tặc
nếu không danh hiệu đệ nhất
đạo tặc của muội không phải đã
thuộc về tỷ rồi sao."
Thời Viện khẽ cười, ánh mắt cực
kỳ phấn khích. Nàng chỉ vì tìm
hiểu về Thập đại cơ quan này đã
phải dốc hết công sức một thời
gian khá lâu, Thập đại cơ quan
này là mười đại cơ quan đỉnh cấp
nhất. Vạn dặm trường lang cũng
là một cái trong số đó.
Từ trước đến nay Tô tinh chỉ
nghe nói đến Vạn Lý Trường
Thành chứ chưa có nghe qua
Vạn dặm trường lang, cũng
không biết nội tình như thế nào.
"Vạn dặm trường lang này cũng
giống như tên gọi, nghĩa là hành
lang này có vạn dặm đường,
không, khả năng phải có đến
hàng trăm vạn dặm ấy chứ, ây da
cũng không biết là bao nhiêu
nữa."
"Hừ" Lâm Anh Mi khẽ kêu một
tiếng tỏ vẻ kinh thường.
"Chẳng qua chỉ là tên gọi
thôi,trăm vạn dặm hành lang cho
dù có là Yên Diệt cấp tinh giả
cũng không thể làm được."
"Đúng vậy công trình không thể
sánh bằng Minh nguyệt trường
sinh cung" : An Tố Vân tỏ vẻ
đồng ý.
"Minh nguyệt trường sinh cung"
vốn là một truyền thuyết trên
lương sơn đại lục, chưa chắc đã
có thật. Theo truyền thuyết cung
điện này nằm trên thiên cung
cũng chưa chắc có được vạn
dặm huống chi là cơ quan dưới
lòng đất.
"Trong truyền thuyết "Đại Chiến
Bách Dị" Thần cơ tộc từng dùng
Vạn dặm trường lang để vây hãm
một Yên Diệt hóa tinh chín ngày
đêm, sau đó Yên Diệt tinh giả này
phải dùng hết tất cả công lực
phá hầu như nát đại cơ quan này
mới có thể thoát ra."
Nghe đến một Yên Diệt hóa tinh
bị rơi vào phải mất chín ngày
đêm mới có thể thoát ra mọi
người đều cảm thấy rùng mình
run sợ.
"Nói như vậy cơ quan này chẳng
phải là ngang bằng với Thiên
cương cấp tinh bảo "Thanh Minh
thượng hà đồ" sao? Nếu có một
cơ quan thuật lợi hại như vậy
Thần cơ tộc cũng sẽ không bị
tuyệt diệt a" :Ngô Tâm Giải cười
nhạt.
"Bổn tiểu thư cũng chỉ nghe
nói" : Thời Viện xoa tay bào
chữa.
"Có lẽ chỉ là ngụy trang thôi, xác
thực thì chưa ai có thể biết." :Ngô
Tâm Giải nói.
Thời Viện vẫn là có chút lo lắng :
"Nghe nói Vạn dặm trường lang
không có chút ánh sáng nào
thắng nổi?" Truyện "108 Thiếu
Nữ Lương Sơn " được copy từ
diễn đàn Lương Sơn Bạc
(LuongSonBac.com)
"Vậy ngươi còn dám chuẩn bị để
đi vào sao?" Tô Tinh hỏi.
Thời Viện vỗ nhẹ vào bộ ngực
căng tròn hít một hơi thật sâu:
"Bổn tiểu thư vốn là một đạo tặc,
cơ hội như vậy há có thể bỏ qua
dễ dàng như vậy sao?"
"Vậy vào đi thôi" : Tô Tinh nói
khiếm cho cảm xúc của Thời Viện
nhất thời tụt xuống.
"Các ngươi cũng định đi vào sao?
Vào rồi bổn tiểu thư cũng không
có chút quan tâm nào dành cho
các ngươi đâu, Vạn dặm trường
lang này Yên Diệt hóa tinh phái
khốn đốn mới có thể thóat ra,
bổn tiểu thư còn chưa ký hạ khế
ước nhưng các ngươi lại có tới
hai Tinh Tướng, ở Lương Sơn Đại
Lục thật không thể tìm ra người
thứ hai đâu."
"Các ngươi có quyết định vào
không?" : Tô Tinh hỏi.
"Hết thảy đều nghe theo thiếu
chủ sắp đặt." : Lâm Anh mi trả lời
dõng dạc.
"Hừ, Tâm Giải cũng không tin
một cái cơ quan lại có thể dài
như vậy." : "Ngô Tâm Giải nói
như vậy tất nhiên là đã đồng ý.
Tô Tinh cũng không bỏ qua cơ
hội này.
Cuối cùng ánh mắt mọi người đổ
dồn vào An Tố Vân.
"Như vậy. Tố Vân ngươi ở đây
chờ chúng ta đi?"
"Không Tố Vân cùng đi với mọi
người, nếu trong cơ quan có độc
chưởng Tố Vân liền có mặt kịp
thời cùng mọi người." An Tố Vân
cũng không phải hạng vừa a.
"Ha ha ngươi quả thật rất may
mắn a" Thời Viện nhìn Tô tinh
cười lớn rồi nghiêng mình
phóng vụt vào trong.
Nhất loạt mọi người cùng đi vào,
vừa bước qua cửa lập tức một
phiến đá lớn ầm ầm rơi xuống
phong bế kín cửa ra vào.