[Edit] Vương bài quân bĩ: Ông...

By DieuMen_MinMin

109K 4.4K 190

Hán Việt: Vương bài quân bĩ: Ngạo kiều lão công hạn khi sủng Tác giả: Tiêu Tương Mỹ Na Editor: Điệp Điệp × Vũ... More

thông báo
chap 1: Đánh cho tàn phế
chap 2: Thật ra không cần cố ý nhắc nhở cô.
chap 3: Bà cũng tính là người sao?
chap 4: Đóa bạch liên hoa ưu giả tạo
chap 5: Có một người cha như vậy mới đen đủi
chap 6: Quá đáng sợ!
chap 7: Chưa từng thấy người đẹp sao?
chap 8: Người phụ nữ này thực uy phong
chap 9: Nó cũng là con gái của ông mà!
chap 10: làm mẹ thì sẽ trở nên mạnh mẽ
chap 11: chỉ giỏi gạt người
chap 12: không có giáo dưỡng
chap 13: đánh gãy đầu gối
chap 14: đánh người
chap 15: già trẻ đều ăn
chap 16: Ăn cơm chùa
chap 17: đàn ông thúi!
chap 18: Nhị hóa* cuối cùng làm được chính sự rồi!
chap 19: Đồ trứng thối!
chap 20: muốn gặp, phải làm sao đây?
chap 21: Cô cũng không phải đàn ông, kích động cái con khỉ!
chap 22: Hề Hề bỏ rơi con rồi!
chap 23: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn
chap 24: đám họ hàng chuyên hút máu người!*
chap 25: lần đầu làm thử người đàn bà đanh đá
chap 26: lá gan của họ quá nhỏ!
chap 27: đưa đơn lên tòa
chap 28: Chỉ biết làm chút chuyện trộm cắp
Chap 29: Tân binh là đẳng cấp soái ca!
Chap 30: Cô ấy là tân binh trưởng!
Chap 31: Người càng đẹp càng độc!
Chap 32: Vì lí do gì xen vào.
Chap 33: Có người vắng tập hợp!
Chap 34: Vì sao nhắm vào Phượng Tử Hề?
Chap 35: Dám khi dễ bà đây!
Chap 36: Quân lệnh như núi!
Chap 37:Các cô thực vô phúc!
Chap 38: Soái ca chính là tai hoạ!
Chap 39: Không có ý thức tập thể!
Chap 40: Giống kim tự tháp!
Chap 41:Dấu đồ vật.
Chap 42: Xem như giáo huấn một chút!
Chap 43: Người này có bệnh
Chap 44: Chỉ là trò đùa!
Chap 45: Phải biết kiềm chế!
Chap 46: khiến đám tân binh cười ngây ngô!
Chap 47: Ác ma ăn thịt người không nhả xương!
Chap 48: vị trí đổi trưởng bị người thay thế!
Chap 49: lính cũ lại sợ lính mới!
Chap 50: một chiêu cũng không chịu được!
chap 51: tiến bộ
chap 52: Đây là kí túc xá của nữ binh!
chap 53: Hắn không chê mệt, cô cũng ngại mệt!
chap 54: Cứu phải một phiền toái!
chap 55: nhặt được người!
chap 56: ta không phải bà của người!
chap 57: Không có thời gian chơi với người đâu!
chap 58: Bà đâu phải vợ, là tiểu tam!
chap 59: Đánh thành một đoàn.
chap 60: cuối cùng cũng phải kí.
chap 61: tôi muốn đánh bại cô!
chap 62: Lại bị quăng ngã
chap 63: kí túc xá ban D có điểm kì lạ!
chap 64: thảm không nỡ nhìn!
chap 65: có khác lạ ắt có quỷ
chap 66: soi gương chưa?
chap 67: có để người ta ngủ không hả?
chap 68: bị tra tấn cả một đêm
chap 69: lão đại, vẫn là anh có biện pháp!
chap 71: có sát khí, chạy mau!
chap 72: tại sao chịu tổn thương luôn là cậu?
chap 73: lại tới kiếm chuyện à?
chap 74: không được gọi tên đầy đủ, phải gọi là Hề Hề!
chap 75: Cô ấy rốt cuộc là ai?
chap 76: phong ấn đã được giải trừ
chap 77: Nam nữ phối hợp
chap 78: thắng!
chap 79: lòng không hiểu sao lại không thoải mái!
chap 80: vào núi
chap 81: vô nhân tính
chap 82: thất vọng
chap 83: vào núi có nguy hiểm
chap 84: rơi vào động
chap 85: Hề Hề gây họa!
chap 86: rốt cuộc là đi đâu?
chap 87: bắt được thỏ nhỏ!
chap 88: đưa cho bà nội!
chap 89: trong lòng nha đầu này có anh!
chap 90: núi sâu có ma!
chap 91: tốt hơn con nhiều!
chap 92: mượn nhà bếp dùng chút
chap 93: Dạ Lăng Mặc, tôi muốn đánh nhau với cậu
chap 94: lấy một chọi hai
chap 95: đừng đánh mặt tôi mà
chap 96: chỉ là thuận tay nên đánh thôi
chap 97: thích cái kiểu này
chap 98: móc treo bị gãy
chap 99: Tim đau như cắt
chap 100: khí thế thay đổi
chap 101: bại lộ y thuật
chap 102: Cay mắt
chap 103: Còn không biết xấu hổ nói mình EQ cao!
chap 104: cô bé kia thích anh?
chap 105: là cô thiếu chút hại chết Hề Hề?
chap 106: sao là tiểu bạch hoa được!
#thông báo nè

chap 70: đừng tới phiền tôi!

905 36 4
By DieuMen_MinMin

Khóe môi Dạ Lăng Mặc khẽ nhếch, tiy đang cười, nhưng ý cười lại không đạt tới đáy mắt.
Anh không cho rằng những tân binh đó có thể kiên trì đến cuối cùng!
Nhưng mà......
Dạ Lăng Mặc dừng một chút, trong đầu hiện ra một dáng vẻ linh hoạt và một khuôn mặt xinh đẹp.
Nếu là cô thì có lẽ có thể kiên trì đến cuối cùng!
Từ Thanh Trạch thấy anh không nói lời nào, sờ sờ tai, tăng tốc theo đi theo.
Tối hôm qua lăn lộn một đêm, ngàn vạn không cần lại có thêm chuyện gì mới tốt!
Dạ Lăng Mặc nhìn bóng Từ Thanh Trạch, đôi mắt đen ánh lên một ý cười.
Giữa mày cũng lộ ra vẻ tươi cười tràn ngập sung sướng .
Đôi chân thon dài cất bước, tốc độ cực nhanh đi đến điểm cần đến.
Dừng bên cáp điện, mũi chân nhẹ điểm, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xanh thẳm......
--
Bất giác, mọi người đã chạy được ba vòng sân rồi, quần áo ước sũng mồ hôi, ánh mặt trời chói lóa chiếu vào mặt, bỏng rát.
Mọi người đều đã hít thở khó khăn, mí mắt hơi nặng, cẳng chân run rẩy cả....
"Phanh --" có binh lính thể lực tiêu hao quá mức, hai mắt nhắm nghiền, ngất lịm.
Đám lính nghiêng đầu nhìn xuống, không lên tiếng tiếp tục chạy về phía trước
Đến bản thân cũng là Bồ Tát qua sông còn dính bùn, tự thân mình cũng khó bảo toàn*, làm sao có thời giờ đi quản chuyện người khác!
(*là 1 câu tục ngữ, ý nói đến bản thân còn không giữ được sao có thể rảnh lo cho người khác.)
Từ Thanh Trạch vội vàng đi qua, đưa tay lên sờ trán người kia, thấy chỉ là do kiệt sức thì thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cậu ta gọi người nâng người kia đi.
Đích đến càng lúc càng gần, chân ngược lại càng lúc lại càng nặng.
Hai chân Phượng Tử Hề giống như bị đổ chì, không sao nâng lên được.
Cô thở ra, lại hít vào, tự nhủ bản thâm không thể bỏ cuộc, cho dù có phải bò cũng phải bò đến đích.
Tình trạng hiện tại, với cô mà nói, là một loại sỉ nhục!
Kiếp trước đứng trên đỉnh cao làm gì từng xảy ra loại tình huống này
Nội tâm cô mạnh mẽ, không cho phép bản thân mình yếu đuối!
Chỉ có không ngừng khiêu chiến chính mình, các chức năng trên cơ thế mới có thể hoàn toàn khởi động!
Dạ Lăng Mặc ở xa xa đã nhìn thấy sắc mặt Phượng Tử Hề tái nhợt, không nghĩ ngợi gì lập tức đi qua, hành động còn nhanh hơn não.....
Thân người cao lớn đĩnh bạt phủ lên người Phượng Tử Hề.
Lúc Dạ Lăng Mặc đứng ở trước mặt người con gái ấy, lại có chút hối hận, đồng thời cũng có chút nghi hoặc, vì sao anh lại hành động như thế?
Dạ Lăng Mặc rối rắm một lát, cảm thấy Phượng Tử Hề nếu ngã xuống như thế, thì sẽ chả còn bao nhiêu vui vẻ nữa.
Đúng!
Chính là như vậy!
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Dạ Lăng Mặc vươn ngón trỏ chọc chọc lên cánh tay Phượng Tử Hề gằn từng chữ một nói: "Phượng Tử Hề, không được thì đừng chạy nữa, cũng không ai cười cô cả!"
Phượng Tử Hề nửa híp mắt, duỗi tay lau mồ hôi trên trán, uể oải ỉu xìu nói: "Đừng tới phiền tôi!"
Hiện tại người cô không muốn nhìn thấy nhất chính là Dạ Lăng Mặc!
Khuôn mặt Dạ Lăng Mặc tối sầm: "Không biết tốt xấu!"
Ném xuống bốn chữ, lập tức xoay người rời đi.
Khóe môi Phượng Tử Hề gợi lên một ý cười lạnh, là không biết tốt xấu, hay là muốn nhìn cô bị chê cười!
Trong lòng hai người đều rõ ràng, không cần thiết phải nói ra!
Cô chính là con gián nhỏ đánh mãi không chết đấy!
Càng muốn nhìn cô bị chê cười, cô lại càng hăng hái!
Đợi sau khi Dạ Lăng Mặc đi xa, Doãn Thu mới lặng lẽ ghé sát vào Phượng Tử Hề quan tâm hỏi: "Hề Hề, có phải khó chịu ở đâu không?"
Phượng Tử Hề nhìn ánh mắt quan tâm của cô, nhợt nhạt cười: "Không có việc gì!"
Nói xong, dừng một chút, hình như nghĩ đến cái gì, tiếp tục nói: "Doãn Thu, thể lực của cậu không tồi!"
Doãn Thu gãi gãi đầu, lộ ra hai hàm răng trắng tinh: "Nhà tớ dân nông thôn, suốt ngày bận rộn không xong việc ấy chứ!"
Phượng Tử Hề không khỏi hâm mộ, người nông thôn đã thuần phác, lại có thể chịu khổ nhọc!
"Tớ đỡ cậu chạy!" Doãn Thu thấy sắc mặt Phượng Tử Hề không tốt, đưa ra kiến nghị.
Phượng Tử Hề lắc đầu: "Không cần, nghỉ ngơi một chút, bây giờ khá hơn nhiều, có thể chạy đến đích cũng không phải nói giỡn đâu!"
Giọng nói mềm nhẹ lại mang theo kiên định xưa nay chưa từng có, ẩn ẩn còn kèm theo vài phần giận dỗi nhè nhẹ.
------ lời nói ngoài lề ------
Nam chủ khẩu thị tâm phi có phải rất đáng yêu, rất ngạo kiều không?......
Editor: Ngạo kiều cho đẫy rồi có ngày mất vợ như chơi đó anh à! Tuần sau tui đi học rùi, nhưng cũng sẽ bắt đầu tập trung vào truyện này nhé! Hi vọng được mọi người quan tâm hơn. Xin lỗi vì thời gian quan hơi chậm trễ. Iu mọi người!

Continue Reading

You'll Also Like

40.3K 3.2K 36
Tên khác: Xuyên thư sau ta thành hai đại hào môn đoàn Tác giả: Lang Không Nhất Sắc Tình trạng bản gốc Hoàn thành Tình trạng bản edit: 1/1/2023 Số chư...
725K 49.9K 105
Tên: Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được 协议结婚后我离不掉了 Tác giả: Bách Hộ Thiên Đăng 百户千灯 Độ dài: 99 Chương + 12 phiên ngoại Tình...
47.4K 3.1K 67
TÁC GIẢ: THIÊN TRÀ 1. Truyện sinh tử, mở đầu truyện cục cưng đã một tuổi, cho nên tỷ lệ xuất hiện hiện khá nhiều... 2. Tâm lý chướng ngại của công ch...
252K 5.5K 150
Edit bởi tui!!!