Tổng Quỳnh Dao Chi Bạo Quân

By phinguyetlau

16.5K 445 22

Quyền sanh sát, từ xưa đến nay, vẫn luôn là một thứ tốt. Ta rủ mắt, thờ ơ nhìn chằm chằm nước trà Long Tĩnh t... More

001
002
003
004
005
006
007
008
009
010
011
013
014
015
016
017
018
019
020
021
022
023
024
025
026
027
028
029
030

012

442 14 0
By phinguyetlau

Tổng Quỳnh Dao Chi Bạo Quân

012

Buổi tối ba ngày trước, Tiểu Yến Tử thất thủ đánh ngã giá nến, đốt cả Sấu Phương Trai thành phế tích. Hoàn Châu cách cách từng thâm thụ đế ân vinh cực một thời, cùng tiểu cung nữ Tử Vi thân với nàng nhất và các nô tài Sấu Phương Trai, đều thi cốt vô tồn trong trận đại hỏa này.

Thần tử triều đình bất quá tượng trưng thở dài một phen, vẻ mặt nhẹ nhõm và vui sướng khi người gặp họa hầu như không giấu được. Mà hậu cung phản ứng thì lớn hơn tí, khó khăn lắm mới có chuyện để bàn sau buổi trà chiều, bọn phi tần cung nữ tự nhiên là phải truyền mười ngày nửa tháng, về phần ác ý trào phúng và vui mừng giấu bên trong đó, chỉ có thể nói Tiểu Yến Tử gây thù chuốc oán quá nhiều, chẳng trách ai được.

Ta làm như không thấy những việc này, chỉ dặn dò thái y tận lực trị liệu cho Tử Vi bây giờ vẫn sinh tử chưa biết nằm trong phòng tối. Có thể nhặt về một cái mạng tất nhiên là tốt, nếu thật đã hết cách, vậy cũng là mệnh. Ta tử nữ song toàn, tự nhiên không hiếm lạ nữ tử bất hiếu chỉ biết chân ái ngây thơ đến gần như ngu xuẩn này.

Khi đặt xuống mật báo ám vệ trình lên, sắc đêm đã trĩu. Ánh nến trên bàn tàn hơn nửa, giữa trời đêm yên tĩnh, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng nổ lép bép rõ ràng.

Ta đè lại ấn đường, uống một ngụm trà an thần trong tay, duỗi cẳng chân đã tê rần. Mắt thấy đêm đã khuya, về tẩm điện cũng là phiền phức, bèn dự định nghỉ lại trên nhuyễn tháp trong thư phòng một hôm.

...

Ngũ Ngôn cầm tấm thảm lông cừu mỏng ấm đắp lên chân ta, bản thân thì ngồi xuống nhuyễn tháp, ngón tay thon dài đè vào huyệt thái dương nhẹ nhàng ấn thay ta.

Ta nhắm mắt gối lên chân hắn, cảm nhận hơi ấm quen thuộc từ trên người hắn truyền tới, thả lỏng người, nhẹ nhàng mở miệng, "Bọn vương gia bây giờ, thật cho rằng có thể hưởng phú quý cả đời sao?"

Tay Ngũ Ngôn khựng lại, làn điệu âm u nhu hòa, "Là loạn Kinh Châu sao?"

Ta cười khẽ, giọng nói lại không ấm áp bao nhiêu, "Nếu không phải Đoan vương ngày thường hành vi bất chính ức hiếp hương dân, bách tính hắn cai trị sao sẽ bỏ qua ngày an ổn, gây ra tai hoạ này? Nói cái gì giặc cỏ tác loạn, mật thám dưới tay trẫm, lẽ nào là trang trí?"

Ngũ Ngôn không nói, chỉ thoáng điều chỉnh tư thế, để ta dựa vào thoải mái hơn.

Ta thở hắt ra một hơi, "Riêng là giá Kinh Châu dân loạn cũng thì thôi. Hồi bộ A Lý Hòa Trác, tựa hồ có ý dâng lên Hồi bộ thánh nữ, cầu hoà với Đại Thanh triều. Chỉ là thánh nữ này... Hừ, cũng không biết A Lý Hòa Trác là cố ý làm nhục trẫm, hay có ẩn tình gì khác..."

Ngũ Ngôn trầm thấp cười, "Hoàng thượng không phải đã có đối sách ư?"

Ta kéo môi cười nhạt.

Kinh Châu dân loạn tự nhiên phải bình. Chỉ là Đoan vương, nếu đã tra rõ hắn và tai hoạ này thoát không được can hệ, tự nhiên không có tất yếu đi cứu. Cùng với để ngày sau hoàng gia chùi đít cho hắn, còn không bằng khiến phủ Đoan vương bị loạn dân tru sát trong trận dân biến này, cũng đỡ cho ta phải cân nhắc việc tránh phạt.

Về phần Hồi bộ A Lý Hòa Trác, nếu vẫn chưa có kết luận, đội ngũ hoà đàm cũng chưa xuất phát, vậy thì cứ hoãn lại. Bây giờ sự sống chết của cả bộ lạc hắn đều nằm trong một ý nghĩ của ta, bất quá là một nữ tử, còn có thể vì cái gọi là tình yêu mà đẩy con dân xuống Địa Ngục ư?

Nghĩ đến đây, ta thản nhiên nói, "Thất Sát, ngày mai ngươi khởi hành đi Kinh Châu, thừa dịp dân loạn tru sát bộ tộc phủ Đoan vương." Khựng lại, rồi nói tiếp, "Lục Nguy, ngươi tới Hồi bộ tiếp quản mật thám, nhất định phải tra rõ sự việc bên đó."

Trong các ám vệ, Thất Sát tâm địa ngoan tuyệt, chưởng ám sát. Lục Nguy lại có vẻ ngoài sạch sẽ của văn nhược thư sinh, tuy không biết võ, nhưng tâm tư kín đáo thiện dùng y độc, ai cũng có thể đảm đương một phía. Có bọn họ trấn hai nơi này, bọn hề nhảy nhót kia chẳng lẽ có thể làm ra biến cố gì?

Lục Nguy và Thất Sát nấp trong bóng tối đều trầm giọng xin vâng.

Ngũ Ngôn đứng dậy điểm hương an thần, noãn hương chậm rãi tan vào không khí. Ta từ từ thả lỏng, cơn buồn ngủ cũng dần trỗi lên. Giữa lúc mông lung ta sực nhớ tới, khoảng thời gian này vội vàng trêu đùa lũ ngu kia, tựa hồ đã mấy ngày, không đi thăm Tiểu Thập Nhị...

...

Ngày thứ hai khi lâm triều, các văn võ đại thần vẫn vì chuyện Kinh Châu mà tranh luận không ngớt.

Ta rủ mắt nghe thần tử bên dưới nói những lời sáo rỗng, đơn giản là vì tôn nghiêm hoàng gia không dung khinh thường, phải trừng phạt nghiêm khắc bọn giặc cỏ tác loạn, phủ Đoan vương liều chết thủ thành, tấm lòng trung thành thiên địa chứng giám vân vân, không khỏi từ đáy lòng cười nhạo.

Cảm thấy bọn họ đã nói xong rồi, ta nâng mắt nhìn các thần tử thần sắc khác nhau bên dưới, khi quét qua Nỗ Đạt Hải vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt như ngoài ta ra còn có ai khác, ý cười khóe môi bất giác sâu lại.

Nỗ Đạt Hải này đã sắp đến cái tuổi bốn mươi, tuy rằng ngày thường tự xưng là bất phàm chưa từng nhìn thẳng vào ai, nhưng thời trẻ dẫn binh đánh trận, cũng xem như là có bản lĩnh. Mà còn, khuôn mặt của hắn ta nhìn cũng thấy phiền lòng, không bằng thừa dịp này, đuổi hắn đi xa.

Bây giờ Kinh Châu đã có Thất Sát ngầm xử lý phủ Đoan vương, vậy dân loạn tự nhiên cũng lật không ra sóng to gió lớn gì. Cho dù Nỗ Đạt Hải có mấy phần hư danh, nhưng không phải bao cỏ, tự nhiên có thể ổn định lại tai họa ở Kinh Châu...

Ta nhẹ nhàng đặt chén trà trong tay xuống, triều đình nhất thời an tĩnh. Ta trực tiếp lệnh cho Nỗ Đạt Hải dẫn hai vạn sĩ binh tới Kinh Châu ổn định dân loạn, cũng không để ý ánh mắt tha thiết ra vẻ có lời muốn nói của những đại thần khác, dứt khoát hạ triều.

Nhớ tới ý nghĩ chợt lóe lên trước khi ngủ tối qua, ta dừng chân lại, xoay đầu đi về phía Khôn Ninh Cung.

...

Nghe thái y nói Thập Nhị khôi phục rất tốt, một thời gian nữa thời tiết chuyển ấm, là có thể xuống giường.

Khi ta rảo bước vào nội thất, Thập Nhị đang dựa ở đầu giường, nhíu mày từng ngụm uống thuốc. Thấy ta vào, mắt bỗng dưng bật sáng, nuốt vội mấy ngụm còn lại, rồi bật cười với ta, "Hoàng a mã!"

Ta kéo khóe môi, tiến lại gần, "Đã khỏe hơn chưa?"

"Dạ!" Thập Nhị gật đầu, như tranh công nhìn hoàng hậu ngồi bên cạnh, "Hoàng ngạch nương có thể làm chứng, Vĩnh Cơ rất ngoan ngoãn uống thuốc."

Ta nhìn Na Lạp thị, ánh mắt nàng nhu hòa nhìn vẻ mặt trẻ con của Vĩnh Cơ, cười gật đầu với ta.

Ta sờ đầu Vĩnh Cơ, thản nhiên nói, "Trước cứ tĩnh dưỡng đã, sau này, buổi sáng học xong rồi thì tới thư phòng của hoàng a mã."

Hoàng hậu bên cạnh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn ta, trong ánh mắt có kích động cũng có kinh nghi.

Ta không để ý tới nàng, chỉ nhìn khuôn mặt nhỏ mang tính trẻ con của Vĩnh Cơ. Hài tử này cũng hớn hở nhìn ta, vang dội mà thẳng thắn đáp, "Hoàng a mã, Vĩnh Cơ biết rồi."

Ta gật đầu, không quá quen với sự ôn nhu rõ ràng này, nói thêm hai câu, đã quay người rời đi.

...

MsoNw0

Continue Reading

You'll Also Like

3.9M 158K 194
"Can I call you Tori? You know Tori, I'm a great friend." "I don't get it, why are you being nice to me?" "Maybe I don't want to see you friendless."...
32.2K 306 18
Reach has fallen and its your last stand against the Covenant and you know you will die, Or will you. Highest rank: #2 Yang
37K 2.3K 19
[Na Tra chi ma đồng giáng thế đồng nhân] Tên: Thả tương thử tâm dư minh nguyệt (Tạm dịch: Ta đem lòng này tặng trăng sáng) Couple: Thiên Đế x Long V...
109K 6.6K 60
Highest ranking- #65 on 06/27/16 A smart, handsome, sporty and popular guy named Abhi, has a crush on a puzzled and quiet girl, Sana. Why was she alw...