Cậu ấy là Chi Lý đại nhân - P...

By LieuPhong

7.8K 485 50

Cậu ấy là Chi Lý đại nhân (Phần 2) Tên gốc: Quá khó để hiểu Chi Lý đại nhân Tác giả: Angelina Edit: Liêu Phon... More

Chương 1. Một đồng năm xu để đổi lấy bạn trai
Chương 2. Nhân vật chính
Chương 3. Theo tớ chơi
Chương 4. Đánh cược thay đổi
Chương 5. Không nên tin vào dư quang
Chương 6. Dùng chiêu trò rốt cục là hữu dụng hay vô dụng?
Chương 7. Không nên sống vì tình yêu
Chương 8. Gam màu nhạt của Kha Bố
Chương 10. Tớ không tức giận là có nguyên nhân

Chương 9. Thanh xuân làm cho người ta chán ghét

459 41 0
By LieuPhong


Chương 9. Thanh xuân làm cho người ta chán ghét

***

Cuộc cạnh tranh kịch liệt nóng như lửa bắt đầu, mỗi lần sẽ có bốn lớp tranh tài, lớp nào hoàn thành trong thời gian ngắn nhất sẽ thắng. Lớp đang dẫn đầu có lẽ sẽ bị lớp khác vượt mặt trong trận kế tiếp, điểm số trên màn hình không ngừng thay đổi, mỗi lần chạy nhanh hơn lớp khác một đoạn thì mọi người sẽ ngừng thở chờ đợi kết quả hiển thị.

Năm thứ nhất đại học đã kết thúc, bây giờ đến phiên năm thứ hai, năm thứ ba đại học. Các niên trưởng học tỷ năm thứ tư dựa vào thế lực mà chèn ép đàn em, không ngừng phát ra âm thanh dọa nạt. Đến lượt thi của lớp Kha Bố. Người dự thi cũng đã ra sân làm nóng cơ thể chuẩn bị thi đấu. Ứng Tu Kiệt, Chu Hân Hợp và Tô Ấu Ngôn đã sớm bị các thành viên trong lớp của riêng họ vây kín lại. Lớp của Chu Hân Hợp có rất ít nữ sinh, bọn họ đa phần đã từ chối tham gia, vì thế ngay cả Chu Hân Hợp cũng bị kéo đi cho đủ số lượng. Khiến cho Kha Bố không nghĩ tới chính là Tô Ấu Ngôn lại tham gia cuộc thi chạy tiếp sức này, ngay cả cô ấy cũng muốn vô địch sao?

"A a a a a!!" Tiếng thét của một cô gái khiến cho người ta không nhịn được che lỗ tai.

Người nào mà cuồng nhiệt quá vậy, thật mất mặt! Kha Bố chẳng qua là nhìn chăm chú vào trong sân, lượt thi đầu tiên đã bắt đầu chuẩn bị.

"A a a a a a!!" Tiếng thét chói tai lại vang lên: "Anh Chi Lý, cố gắng lên, cố gắng lên, a a a a a, anh Chi Lý nhất định thắng." Kha Bố nhanh chóng nghiêng đầu, Đóa, Đóa Lạp tại sao lại tới đây. Cô mặt quần áo đáng yêu, khéo léo vẫy tay về phía Chi Lý, bộ dáng trong sáng hoạt bát lại khiến cho người ta thương yêu, nhưng đây cũng chỉ là bề ngoài của em ấy mà thôi. Đóa Lạp là em gái của Chi Lý, đồng thời cũng là một ác quỷ. Cô ấy yêu thích Chi Lý đến nổi bệnh hoạn, vì Chi Lý giả vờ tự sát, thậm chí vì muốn cho Chi Lý có cảm giác tội lỗi không cách nào buông bỏ mình mà đã đi ra nước ngoài chữa bệnh tâm thần. Cô ấy vì Chi Lý chuyện gì cũng có thể làm được. Ban đầu Kha Bố cũng không ít lần đau đầu bị cô làm hại, thiếu chút nữa bị gãy chân.

"Bây giờ học sinh trung học đệ nhị cấp rảnh rỗi như vậy sao?"

Khuôn mặt thanh xuân mới vừa rồi còn nhiệt liệt của Đóa Lạp nhanh chóng biến mất: "Rác rưới đừng mong tôi trả lời." Tiếp theo khuôn mặt thanh xuân nhiệt liệt của cô lại xuất hiện: "Anh Chi Lý, Đóa Lạp sẽ một mực cổ vũ cho anh, những người khác Đóa Lạp sẽ làm cho bọn đi ăn phân!" Mắt của cô cười híp lại, cong thành hình lưỡi liềm, thủy chung nhìn chăm chú vào Chi Lý, ở bên cạnh Kha Bố nói: "Những người khác cũng bao gồm anh. Bây giờ tôi sẽ không động tới cậu, chờ tôi giải quyết Lam Ngân xong, người kế tiếp chính là anh."

Vừa nghe đến Đóa Lạp giải quyết Lam Ngân xong mới giải quyết mình, Kha Bố thở phào nhẹ nhõm. Em ấy có lẽ rất khó có cơ hội giải quyết mình, Kha Bố rất cảm ơn đối thủ số một của Đóa Lạp đó là Lam Ngân đã hạ sinh ra Chi Lý.

"Trường mới thông báo hôm qua, em làm thế nào nhận được tin tức?"

"Tôi có đường dây tin tức của mình. Anh Chi Lý sẽ tham gian hội thao làm sao mà tôi có thể bỏ qua."

Lớp trưởng đứng trên ghế ngồi phất lá cờ nhỏ tự làm: "Lớp hai cố gắng lên, Chi Lý cố gắng lên." Đóa Lạp nghiêng người một cước đá ngã cái ghế của Chi Lý, Kha Bố nhanh tay đưa ra kéo lại lớp trưởng sắp ngã xuống đất. Đóa Lạp chắp tay sau lưng, vẫn như cũ cười híp mắt: "Anh Chi Lý, chỉ một mình Đóa Lạp có thể cổ vũ cho anh ấy, ngậm miệng lại." Đóa Lạp đáng yêu đưa tay giả vờ bóp miệng mình lại.

"Em làm loạn quá sẽ bị Chi Lý mắng."

"Anh cảm thấy anh Chi Lý mắng tôi, tôi sẽ khó chịu?"

Tiếng vang truyền tới, tranh tài bắt đầu, chạy xong một chặng đường Ứng Tu Kiệt mới nhìn thấy được Đóa Lạp, ra dấu tay với Kha Bố: đem, em ấy, đi, khỏi. Kha Bố khoanh tay không động đậy, ý không hợp tác. Sự xuất hiện đột ngột của Đóa Lạp cũng có thể coi là một món quà. Cậu giả vờ vô tình nói: "Chi Lý thua trước mặt nhiều người hẳn sẽ rất mất mặt."

"Anh Chi Lý sẽ không thua đâu."

"Nhưng đây là cuộc thi chạy tiếp sức, chạy trước mặt mọi người mới có thể quyết định thắng thua."

"Anh Chi Lý sẽ không thua đâu." Đóa Lạp tự lẩm bẩm.

Ứng Tu Kiệt tiếp tục ra dấu tay: tiểu tử, cậu.

Kha Bố cảm ơn vì cái khích lệ này.

Quả nhiên như Kha Bố dự đoán, Đóa Lạp hành động. Trừ đường chạy của lớp hai ở một nơi cách cô khá xa ra, cô thần không biết quỷ không hay rải lên đường chạy của lớp khác vài thứ. Trên người cô lúc nào cũng mang theo rất nhiều vật dụng khiến cho người ta sinh ra cảm giác đau đớn. Có người chạy tới, Đóa Lạp huýt sáo lặng lẽ đưa chân ra. Nam sinh bị trật chân té tức giận ngẩng đầu, Đóa Lạp che miệng lại: "Thật xin lỗi, Đóa Lạp không phải cố ý, em, em không biết..." Cô nhanh chóng khóc lên.

"Không có sao, té không có đau." Nam sinh vừa bò dậy lại tiếp tục chạy về phía trước.

Nhờ tài năng của Đóa Lạp tài trợ cùng với tốc độ liều mạng của Sở Hạo Vũ vì đã quá lâu không có phát tiết, lớp hai dẫn trước khoảng cách khá xa. Trên màn hình hiển thị số giây chênh lệch, xem ra như vậy vẫn rất có hi vọng. Cuối cùng cũng đã tới chặng cuối cùng đầy khẩn trương. Mình có lẽ nói lời này quá sớm rồi. Chi Lý chưa từng tham gia cuộc thi chạy tiếp sức ngay cả vị trí cũng đứng sai. Ở đường chạy ngoài cùng, Chu Hân Hợp không được tự nhiên không chịu được ánh mắt của mọi người một mực nhăn nhó. Ứng Tu Kiệt chỉ mặc quần tam giác cũng cứ thế chờ tới lượt mình. Tô Ấu Ngôn cầm sách.

Chi Lý bắt được gậy tiếp sức nhưng không động đậy, chẳng qua là xoay xoay cổ. Kha Bố chăm chú nhìn vào hắn, không có gấp gáp, tiền bạc và thời gian cũng không quan trọng, mục đích của cậu ngay từ đầu đã đạt được rồi. Chỉ là muốn thấy hình ảnh khác của Chi Lý, chẳng qua là khiến cậu động tâm một lần nữa.

Đem hết sức lực đuổi theo những lớp khác, cơ hồ cũng đồng thời giao gậy cho Chu Hân Hợp, Ứng Tu Kiệt, Tô Ấu Ngôn, Tô Ấu Ngôn ném sách đi. Giây phút sách rơi trên mặt đất, bọn họ chạy, Chu Hân Hợp ngay từ đầu đã bị bỏ lại phía sau, mặt đỏ lên vẫn dùng hết sức lực chạy như cũ. Tô Ấu Ngôn và Ứng Tu Kiệt cũng không phải dạng vừa, tốc độ của bọn họ nhanh đến kinh người. Kha Bố không hiểu, bọn họ thoạt nhìn nghiêm túc đến ngây thơ. Hồi còn học trung học đệ nhất cấp, cha mẹ bắt đầu li hôn, nội tâm của cậu liền già cỗi hơn so với những bạn cùng lứa tuổi. Cậu cười nhạo những người hoặc lời nói ngây thơ không biết thực tế. Cậu luôn luôn chán ghét những thứ trong sáng thuần khiết. Những thứ trong mắt không cần thiết, thì đều là thứ vô dụng với cậu.

Chi Lý đang trên đường chạy ngoài cùng, khoảng cách ngày càng đến gần Kha Bố. Hắn rất dễ dàng tránh khỏi những thứ mà Đóa Lạp rải xuống, gò má của hắn thoáng một cái đã thoáng qua con ngươi của Kha Bố, tay lại tùy ý đưa ra bắt lấy cổ tay của Kha Bố. Thân thể Kha Bố bị buộc chạy, không không, tớ ghét chạy bộ, không không, tớ ghét loại hành động tốn hết sức lực không có chút ý nghĩa nào, không không, tớ không cách nào đuổi kịp bước chân của người khác. Tớ sẽ kéo chậm tốc độ của cậu.

Nhiệt độ của Chi Lý đang tăng lên. Cho dù như vậy, hắn cũng không có thở dốc và chảy mồ hôi, ngữ điệu của hắn bình thường: "Kha Bố, dẫn cậu đi xem một chút điểm cuối có dạng như thế nào."

A, Chi Lý, tại sao lại nói lời như thế, tớ đã không cách nào thở được rồi.

Kha Bố không ngừng chạy, lồng ngực thắt chặt. Ứng Tu Kiệt ở phía sau cách đó không xa la hét lớn: "Người thắng sẽ mời khách."

"Cậu còn nghĩ tới chuyện mời khách? Chương 10 tới cận kề rồi." Tô Ấu Ngôn cười lạnh.

"Bữa cơm tớ có thể chuẩn bị." Tiếng của Chu Hân Hợp ở một nơi rất xa.

Sở Hạo Vũ đang chạysong song theo ở bên cạnh: "Kha Bố, không được bỏ cuộc, nhanh lên một chút, sắp tới điểm cuối rồi!"

Âm thanh bên tai Kha Bố mờ mịt như thế. Cậu chạy, cậu cảm thấy giờ phút này mình ngây thơ đến buồn cười. Cả đời này chỉ có một lần thanh xuân, thật không có ghét như vậy, ngược lại rất sung sướng.

Nổi loạn, vô nghĩa, làm chút hành động kì quái, tại sao nhất định phải có ý nghĩa?

Chạm tới đích, pháo hoa bên chân Trương Lạc bắn vang lên, dưới bầu trời nổi lên đủ mọi màu sắc mộng ảo, bao lấy Chi Lí và Kha Bố.

Continue Reading

You'll Also Like

862K 84.7K 91
Tác giả: Quan Ni Ni Nhân vật chính: Mộ Bạch (Tiểu quỷ thụ) x Diêm Hạc (Chủ tịch công) Tag: Linh dị thần quái, hào môn thế gia, điềm văn, 1v1, HE Độ d...
21.8K 2.3K 90
tác giả: HẮC VŨ KA truyện gốc: MAGIC AND MUSCLES pov: nếu như INNOCENT ZERO thật sự là 1 người cha yêu thương con mình thì sẽ như thế nào?... mẫu tru...
285K 1.5K 88
Nguồn: Sắc Hiệp Viện(Sachiepvien.net) Tác giả: Na Ngã Khả Bất Khốn Liễu Edit: me Văn án: Đối với Cố Dĩ Nguy,ngoại tình không chỉ có 1 lần mà chỉ có n...
331K 35.3K 90
Tác giả: Thượng Thương Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Chủ thụ , 1v1 Độ dài: 143 c...