Cậu ấy là Chi Lý đại nhân - P...

By LieuPhong

7.8K 485 50

Cậu ấy là Chi Lý đại nhân (Phần 2) Tên gốc: Quá khó để hiểu Chi Lý đại nhân Tác giả: Angelina Edit: Liêu Phon... More

Chương 1. Một đồng năm xu để đổi lấy bạn trai
Chương 2. Nhân vật chính
Chương 4. Đánh cược thay đổi
Chương 5. Không nên tin vào dư quang
Chương 6. Dùng chiêu trò rốt cục là hữu dụng hay vô dụng?
Chương 7. Không nên sống vì tình yêu
Chương 8. Gam màu nhạt của Kha Bố
Chương 9. Thanh xuân làm cho người ta chán ghét
Chương 10. Tớ không tức giận là có nguyên nhân

Chương 3. Theo tớ chơi

745 53 7
By LieuPhong

Chương 3. Theo tớ chơi

Tinh thần so với thân thể còn khó rời khỏi hơn nụ hôn của Chi Lý. Kha Bố lấy tay lau lau khóe miệng: "Tiếp theo..." Kha Bố nói được một nửa, Chi Lý đã buông cậu ra. Sở Hạo Vũ hoàn toàn không có ý muốn đi, mặt dày đứng ở một bên. Chi Lý kéo kéo cổ áo: "Tiếp theo? Tớ không giống cậu, không cảm thấy bị kích thích khi có người khác nhìn."

"Tớ không có! Tớ chẳng qua là muốn tiếp theo cậu dừng lại."

"Bây giờ lại đổi lời?"

"Tớ không có đổi lời, tớ chính là muốn nói như vậy. Hơn nữa, bây giờ cậu thừa nhận Vũ Thái là người?" Vũ Thái chính là cách nói tắt của Sở Hạo Vũ đại biến thái.

"Cái gì?"

"Cậu lại nữa!"

"Cái gì?'

Chi Lý có một câu thần chú, câu thần chú này làm cho Kha Bố nổi giận mỗi khi nghe được. Chỉ cần không muốn giải thích, không muốn trả lời, hai chữ "cái gì" này liền xuất hiện, tùy tùy tiện tiện làm bộ không có nghe thấy, chính là muốn đuổi người khác.

Sở Hạo Vũ qua lại nhìn hai người: "Các cậu còn phải làm việc sao? Thời gian của tớ rất nhiều, không ngại nhìn các cậu làm xong chuyện, đừng chú ý tới sự tồn tại của tớ, tớ có thể núp sau rèm cửa sổ nhìn lén." Kha Bố cho hắn một cái liếc mắt: "Cậu không ngại nhưng là tớ ngại. Thời buổi bây giờ cậu xem người ta livestream cởi quần áo cũng phải trả phí." Lời của cậu nhận được cái nhìn của Chi Lý. Kha Bố vội vàng đè hắn ta đang chuẩn ra tay lại: "Cậu đừng trả tiền cho tớ!"

"Ai muốn xem cậu cởi quần áo chứ. Tớ chỉ muốn học tập kĩ năng ở phương diện này của Chi Lý. Tớ nghĩ, những kĩ năng dùng trên người đàn ông cũng có thể áp dụng đối với phụ nữ. Tớ không thể dừng lại trên con đường học vấn được, nếu không sẽ bị xã hội đào thải."

"Cậu nói chuyện nghiêm túc, lưu loát như vậy, muốn tớ phản ứng như thế nào? Chớ dài dòng, cậu tới đây là có chuyện gì?"

Sở Hạo Vũ khoanh tay: "Gì, chỗ này là phòng dùng chung, tớ không thể tới sao?" Nói xong, Sở Hạo Vũ sa sút đứng lên, trán của hắn dán vào tường vòng tới vòng lui, các ngón tay hợp lại: "Thật lâu không có sờ ngực, nhớ cái cảm giác mềm mại của nó, nhiệt độ ấm áp của nó. Bộ ngực, của ai cũng được, cho tớ một bộ ngực vừa lớn lại mềm mại đi."

"Chỉ cho cậu một bộ ngực, đoán chừng cậu sẽ bị hù chết." Kha Bố không muốn để ý tới hắn, cầm quyển sách manga bên cạnh lên.

"Bộ ngực, bộ ngực, bộ ngực, bộ ngực, bộ ngực, bộ ngực..." Sở Hạo Vũ giống như ma.

Kha Bố ném sách tới: "Cậu có phiền quá không? Vừa mới mở miệng không nói đến kĩ năng trên giường thì là ngực của phụ nữ. Cậu muốn truyện này được xếp vào thể loại 18+ à? Ít nhất mười chương đầu chúng ta cũng phải đi theo hình tượng trong sáng, được không?"

"Lời khiêu chiến này tớ chấp nhận. Đừng nói mười, hai mươi cũng được. Xem ai thua." Chỉ cần dính đến đánh cược, không chỉ Sở Hạo Vũ mà những người khác cũng rất hứng thú. Kha Bố ngược lại không có vấn đề, dù sao bình thường cũng rất ít nói những chuyện này. Cậu đem ánh mắt chất vấn dời về phía Chi Lý đang vùi đầu vẽ cái gì đó rất lộn xộn: "Cậu có thể làm được không, đi theo hình tượng trong sáng thuần khiết rực rỡ ánh mặt trời?" Chi Lý là một người thuận theo bản tính mà sinh sống, muốn diễn trò cùng với cậu ta là một chuyện rất khó khăn.

"Này này, tại sao điều kiện lại tăng lên?! Không phải chỉ cần thanh khiết là được rồi sao?!" Sở Hạo Vũ kháng nghị.

"Càng khó dĩ nhiên càng vui hơn. Cậu thì biết cái gì chứ! Chi Lý, đúng không?"

Cây bút vẽ vẽ trên giấy dừng lại, Chi Lý ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Trong con ngươi tựa như nhuốm màu sắc của đất trời, cũng tựa như đất trời nhuốm màu sắc của Chi Lý, thâm thúy lại mê người. Cậu ấy đang suy nghĩ điều gì đây? Là đáp ứng hay cự tuyệt sao? Kha Bố chờ câu trả lời của cậu ấy, nhưng mấy giây sau cậu ấy thu hồi tầm mắt lại bắt đầu vẽ vẽ, Kha Bố không có kiên nhẫn: "Cậu chơi hay không thì cho tớ một tín hiệu đi."

"Chơi cái gì?" Biểu lộ của Chi Lý đã nói rõ ràng cho Kha Bố, cuộc nói chuyện mới vừa rồi giữa cậu và Sở Hạo Vũ Chi Lý một câu cũng không có nghe.

"Lỗ tai của cậu có bị gì không? Tớ gần cậu như vậy, cậu cũng không nghe thấy?" Cái gì mà ánh mắt thâm thúy lại mê người chứ, rõ ràng là ánh mắt hời hợt và không có suy nghĩ gì, vậy mà mình lại giống như một tên ngu ngốc làm văn chương nữa chứ.

"Trần truồng mới có thể thu hút sự chú ý của tớ."

"Tớ thấy cậu không nên tham gia cuộc đánh cược hình tượng thuần khiết này được, tuyệt đối thua."

"Trần truồng thì không phải là thuần khiết? Cậu ở đây ô nhục nghệ thuật?" Vấn đề nghiêm túc của Chi Lý làm cho Kha Bố không trả lời được. Sở Hạo Vũ đi tới trước mặt Chi Lý, đặt tay lên bản vẽ: "Đúng vậy. Tên nhà quê, cậu không biết cơ thể con người cũng là một nghệ thuật sao? Chi Lý, bây giờ tớ cởi hết đồ, cậu vẽ giúp tớ một tác phẩm nghệ thuật để cho tên kia mở mang tầm mắt." Hắn vừa nói vừa bắt đầu cởi áo. Chi Lý không có nhìn hắn, không nhanh không chậm nói: "Tớ không vẽ rác rưới."

"Còn tốt hơn phân! Tớ là rác rưới, vậy Kha Bố là cái gì? Ruồi bu rác rưới."

"Này, là cậu ta mắng cậu, tại sao lại lôi tớ vào!"

"Tớ không tìm được từ ngữ mắng cậu ấy. Ruồi bu rác rưới phù hợp với cậu hơn chẳng phải sao?" Thái độ hùng hồn của Sở Hạo Vũ làm cho Kha Bố khẽ cắn răng. Cũng không chờ bị mắng lại, Sở Hạo Vũ nói tiếp: "Tớ muốn đi thông báo cho những người khác chuyện cá cược này. Người thua sẽ bị trừng phạt cái gì chờ sau khi có kết quả thương lượng sẽ thông báo cho cậu." Sau khi hắn rời đi, Kha Bố đặt hai tay ra sau ót nằm xuống ghế sa lon, bên tai truyền đến âm thanh xào xạc của cây bút tới tới lui lui trên giấy. Đây là âm thanh có thể mang đến cho Kha Bố sự bình yên. Cậu ung dung đi học, ung dung để mọi chuyện lẫn theo thời gian, ung dung trải qua từng giai đoạn của cuộc sống, không tìm được một ước mơ hoa lệ kích thích thân thể chết lặng của mình, cũng không tìm được nguyện vọng xinh đẹp để trang trí cho cuộc sống. Có vài người sống là vì để thay đổi thế giới, có vài người sống là để thế giới thay đổi mình. Cậu nhớ cậu thuộc nhóm người thứ hai. Trước khi gặp được Chi Lý, Kha Bố cảm thấy cuộc sống chỉ cần không đau khổ, cho dù không hạnh phúc cũng được. Nhưng sau này gặp hắn rồi, một người không có hứng thú với bất kì thứ gì như mình lại cố chấp nắm tay Chi Lý không chịu buông ra. Hắn chưa từng bị thế tục làm cho ô nhiễm, hắn phát ra ánh sáng hiếm thấy. Kha Bố đứng trong ánh sáng này, sẽ có loại ảo tưởng thoát khỏi thực tế.

"Vì không muốn bị thua, cậu sẽ theo tớ chơi chứ?"

"Cậu lấy cái gì để trao đổi?"

"Cầm một chiếc phi cơ tới để trao đổi với cậu, thế nào? Yên tâm, tuyệt đối không phải là chiếc phi cơ đồ chơi."

"Cậu cũng yên tâm, nếu như là chiếc phi cơ đồ chơi, tớ sẽ trực tiếp ném lên mặt của cậu."

"Xin hỏi, lời của cậu như thế thì làm sao có thể làm tớ yên tâm được chứ!" Kha Bố xé bìa sách rực rỡ, chưa tới hai phút đã gấp thành một chiếc máy bay giấy, đưa cho Chi Lý: "Cho cậu chiếc phi cơ này, lần này cậu có thể tham gia trò chơi với tớ không?" Nói thật, còn không bằng chiếc phi cơ đồ chơi. Cậu hơi nghiêng người về phía sau, chuẩn bị phóng nó đi. Chi Lý cầm lấy chiếc máy bay. Kha Bố giả vờ tình cảm bổ sung: "Đây là chiếc máy bay do tớ dùng tâm để gấp."

"Tớ không cần tâm ý của cậu."

"Chẳng lẽ cậu cậu muốn tớ đưa cậu một chiếc phi cơ thật? Tình cảm không phải là thứ dùng tiền để cân đo."

"Tớ biết, tình cảm là thứ dùng số lần lên giường để cân đo." Điều này của Chi Lý cũng không phải là lời ngụy biện. Hắn chơi chiếc máy bay giấy trong tay, nói tiếp: "Có thể bay 10 giây thì tớ sẽ theo cậu chơi."

"Dùng cái này để trao đổi cậu cũng đồng ý? Cậu thật là dễ bị dụ dỗ quá đi."

Chi Lý nhìn chăm chăm vào đầu nhọn của chiếc máy bay, vừa nói vừa phóng nó ra ngoài cửa sổ: "Cậu còn muốn dụ dỗ gì nữa thì dụ dỗ luôn đi."

"Nếu như tớ muốn dụ dỗ trái tim của cậu thì sao?"

"Không sao, đặt ở trong thân thể của tớ hay đặt trên người cậu thì cũng không có gì khác nhau."

Hắn làm sao có thể dùng khuôn mặt không chút biểu cảm và giọng nói không có chút tình cảm nào để nói ra mấy lời ấm áp đó chứ! Ấm áp vượt qua cả chăn ga gối đệm, vượt qua ánh mặt trời.

Đứng nhìn ra chiếc máy bay giấy bên ngoài cửa sổ, nó bay trong không trung chỉ ba giây liền rơi xuống đất, Kha Bố quay đầu lại, trên mặt không nhìn ra chút dấu vết nói dối nào: "11 giây."

"Nhưng mà, là chơi cái gì?"

"Cậu muốn tớ nói bao nhiêu lần mới nhớ?!"

_________________

Tác giả: Angelina

Edit: Liêu Phong

Instagram: lieuphong_ 

Continue Reading

You'll Also Like

46.6K 4.7K 63
Tên truyện: Đừng học tiến sĩ, sẽ hết độc thân Tác giả: Llosa Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, niên thượng, ngọt, HE. Số chương: 61 chương + ngoại truyện. ...
88.1K 9.7K 82
Tên truyện: Sau Khi Có Con Ngoài Ý Muốn Với Thái Tử Địch Quốc || 《意外和敌国太子有了崽崽后》 Tác giả: Nhược Lan Chi Hoa || 若兰之华 Nguồn raw: https://www.jjwxc.net/o...
329K 35.1K 90
Tác giả: Thượng Thương Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Chủ thụ , 1v1 Độ dài: 143 c...
239K 7.8K 96
Tác giả: Khủng Long Xanh Thể loại: đam mỹ, ngược lúc đầu ngọt lúc sau, có H, HE, 1x1, ABO, AxO, học đường, sống lại, có con, có cảnh cưỡng ép quan hệ...