[ Cổ Đại + Dị Giới + Sủng ] T...

由 Tue_Nguyen

847K 20.3K 336

Tên gốc : Nhiếp chính vương đích nhỏ sủng phi Tác giả : Thụy Tiếu Ngốc Editor: zNguyệt Tiếu, Thao1504, Mộc D... 更多

Giới Thiệu
☆Chương 1 : Hiện tượng sốt kỳ lạ
☆Chương 2: Kỳ tài ngàn năm có một
☆Chương 3 : Đi hàn trì sơn
☆Chương 4 : Lần đầu gặp gỡ
☆Chương 5: Hoa Khấp Tuyết, ta thích gọi ngươi là A Noãn
☆Chương 6: Mạnh hơn so với nàng, để có thể bảo vệ nàng
☆Chương 7: Mộ Lương khuynh hướng thích ngược
☆Chương 8: A Noãn, phải nhớ ta
☆Chương 9: Xuống núi trước thời hạn
☆Chương 10: Gặp phiền toái trong phòng thuốc
☆Chương 11: Làm cho ngươi phải "xin lỗi"
☆Chương 12: Một năm không gặp, vẫn yêu nghiệt như cũ
☆Chương 13: Mộ lương, ta thích ngươi
☆Chương 14: Nữ sống
☆Chương 15: Dạy A Noãn, phải tùy năng lực của nàng mà dạy
☆Chương 16: Hơi dấm
☆Chương 17: Ngự trù? Nàng đã hết hy vọng!
☆Chương 18: Mộ Lê
☆Chương 19: Món ăn ngon chân chính
☆Chương 20: Hoàng thẩm, vạn tuế! Hoàng thẩm, ta yêu thẩm!
☆Chương 21: Ban đêm đến thăm Chu phủ
☆Chương 23: Hồi cung
☆Chương 24: Không được? Có thể trị
☆Chương 25: Ngay từ đầu đã phát hiện âm mưu
☆Chương 26: Vấn đề y phục
☆Chương 27: Khiêu khích
☆Chương 28: Người của ta, ai cũng không cho phép động đến (canh hai)
☆Chương 29: Bạch Thánh Vũ đụng phải họng súng
☆Chương 30: Hoa Khấp Tuyết đói bụng thân thể không thoải mái (canh hai)
☆Chương 31: Một vị muối tiêu kết làm thân giao
☆Chương 32: Nữ nhân mơ ước tới Mộ Lương ( hai )
☆Chương 33: Mộ Lương , ta yêu chàng ( Hoa Khấp Tuyết thổ lộ )
☆Chương 34: Một nụ hôn
☆Chương 35: Đông Phương Vũ
☆Chương 36: Ra oai phủ đầu
☆Chương 37: Miệng lưỡi Hoa Khấp Tuyết ngoan độc
☆Chương 38: Kích thích
☆Chương 39: Diện mạo nam nhân
☆Chương 40: Hoa Khấp Tuyết, Mộ Lương là của ta
☆Chương 41: Không vui
☆Chương 42: Thẳng Thắn
☆Chương 43: Không thuần khiết ( ngọt ngào hạ )
☆Chương 44: Bộc lộ bản lĩnh
☆Chương 45: Vương phi
☆Chương 46: Đào hoa = ruồi bọ
☆Chương 47: Hoa Khấp Tuyết ghen tuông ( phần hai )
☆Chương 48: Đông Phương Vũ khiêu khích
☆Chương 49: Hạ hỏa
☆Chương 50: Không biết khống chế
☆Chương 51: Nhốt vào thiên lao
☆Chương 52: Đồng thời xử phạt Chu , Lý
☆Chương 53: Cảnh Duệ bị trêu chọc
☆Chương 54: Tiểu Hoàng Đế bắt đầu lập uy ( canh hai )
☆Chương 55: Mộ Hỏa Nhân
☆Chương 56: Mùi giấm chua
☆Chương 57: Lời mời của Vân tướng
☆Chương 58: Người trong lòng của Hỏa Nhân
☆Chương 59: Nỗi lòng Mộ Lê + Thông suốt tâm tư
☆Chương 60-1: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-2: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-3: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-4: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-5: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 61-1: Tâm ma bộc phát
☆Chương 61-2: Tâm ma bộc phát
☆Chương 62-1: Trúng độc
☆Chương 62-2: Trúng độc
☆Chương 62-3: Trúng độc
☆Chương 62-4: Trúng độc
☆Chương 63-1: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 63-2: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 63-3: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 63-4: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 64-1: Giải trừ tâm ma
☆Chương 64-2: Giải trừ tâm ma
☆Chương 64-3: Giải trừ tâm ma
☆Chương 64-4: Giải trừ tâm ma
☆Chương 65-1: Khiêu Hồng nói rất nhiều , Liệp Tử rất hay xấu hổ
☆Chương 65-2: Khiêu Hồng nói rất nhiều , Liệp Tử rất hay xấu hổ
☆Chương 66-1: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 66-2: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 66-3: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 66-4: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 67-1: Hôn sự
☆Chương 67-2: Hôn sự
☆Chương 67-3: Hôn sự
☆Chương 68-1: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-2: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-3: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-4: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-5: Lần đầu giao chiến
☆Chương 69-1: Đám cưới
☆Chương 69-2: Đám cưới
☆Chương 69-3: Đám cưới
☆Chương 69-4: Đám cưới
☆Chương 70-1: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-2: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-3: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-4: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-5: Tiến về Phong quốc
☆Chương 71: Đồng hành
☆Chương 72-1: Tác phong của Phong Vụ Niên
☆Chương 72-2: Tác phong của Phong Vụ Niên
☆Chương 73-1: Ước hẹn Hoa Đào
☆ Chương 74: Cuộc hẹn ở đào hoa lâm
☆Chương 75: Trước giờ thi đấu
☆Chương 76: Trước giờ thi đấu
☆Chương 77: Vòng tranh tài đầu tiên
☆Chương 78: Vòng tranh tài đầu tiên
☆Chương 79: Biến đổi lớn
☆Chương 80: Hiểm cảnh
☆Chương 81: Hiểm cảnh
☆Chương 82-1: Giây phút sinh tử
☆Chương 82-2: Giây phút sinh tử
☆Chương 83: Tỉnh lại
☆Chương 84: Ai sẽ xuất chinh
☆Chương 85: Ôn dịch
☆Chương 86: Ôn dịch
☆Chương 87-1: Tuyết Tuyết đi hái thuốc
☆Chương 87-2: Tuyết Tuyết đi hái thuốc
☆Chương 88-1: Mộ Lương muốn có đứa bé
☆Chương 88-2: Mộ Lương muốn có đứa bé
☆Chương 88-3: Mộ Lương muốn có đứa bé
☆Chương 89-1: Nhị "Nam" diễn trò
☆Chương 89-2: Nhị "Nam" diễn trò
☆Chương 89-3: Nhị "Nam" diễn trò
☆Chương 90-1: Chiến sự thuận lợi
☆Chương 90-2: Chiến sự thuận lợi
☆Chương 90-3: Chiến sự thuận lợi
☆Chương 91-1: Đại toàn thắng
☆Chương 91-2: Đại toàn thắng
☆Chương 92-1: Lực lượng của Mộ Lê
☆Chương 92-2: Lực lượng của Mộ Lê
☆Chương 92-3: Lực lượng của Mộ Lê
☆Chương 93-1: Chuyện cũ [ Nguyên nhân cái chết của cha mẹ Mộ Lương ]
☆Chương 93-2: Chuyện cũ [ Nguyên nhân cái chết của cha mẹ Mộ Lương ]
☆Chương 93-3: Chuyện cũ [ Nguyên nhân cái chết của cha mẹ Mộ Lương ]
☆Chương 94: Khúc nhạc dạo
☆Chương 95-1: Đại kết cục
☆Chương 95-2: Đại kết cục
☆Chương 95-3: Đại kết cục
☆Chương 95-4: Đại kết cục
☆Chương 95-5: Đại kết cục
☆Chương 95-6: Đại kết cục
☆Chương 95-7: Đại kết cục
☆Chương 95-8: Đại kết cục ( hoàn )

☆Chương 22: Sự trừng phạt nho nhỏ

7.7K 191 2
由 Tue_Nguyen


Editor: thao1504


"A! A , a!" Chu Lệ Liễu hét lên chói tai phá đi không gian yên tĩnh buổi tối, lúc này thị vệ đang giao ban, nên so với bình thường đông hơn gấp hai lần, vừa nghe tiếng hét theo bản nàng xoay đầu lại.

Hoa Khấp Tuyết lạnh nhạt nhìn cảnh này, ném đá vụn còn trên tay xuống mặt đất, vừa vặn trúng vào thùng gỗ, thùng gỗ ngã xuống, Chu Lệ Liễu liền văng ra ngoài.

Bọn thị vệ xoay người lại, mở to mắt nhìn cảnh đang diễn ra, trong bụi cỏ có một nữ nhân trần truồng đang nằm trong đó, trên người nàng lúc này không có gì che đậy.....

Chu Lệ Liễu dù sao cũng là đại thiên kim tiểu thư, dù được nuông chiều nên rất tuỳ hứng, nhưng cũng không làm mờ đi vẽ đẹp của nàng, còn có một thân được bảo dưỡng tỉ mỉ, nên càng đẹp mặn mà hơn.

Bọn thị vệ đều là nam nhân đầy tinh lực, nhìn thấy màn này không thể dời mắt được, đồng thời đứng chết trân tại chỗ, không nhịn được nuốt nước miếng, tâm đều ngứa, dục vọng trong mắt càng ngày càng tăng lên....

Bị nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, Chu Lệ Liễu mặc dù đầu còn choáng váng, cũng cảm giác có gì đó không bình thường, quay đầu lại, thấy mọi người đang nhìn chằm chằm mình, cúi đầu nhìn xuống thân thể mình, mặt lập tức đỏ lên, lấy hơi hét toáng lên.

"A a a a! Các cẩu nô tài này đều cút đi hết cho ta! Nhìn nữa ta liền móc mắt các người! Cút đi!" Chu Lệ Liễu cuống quít che thân thể mình, điên cuồng hét chói tai, nhưng che được chổ này lại không che được chỗ kia, rốt cuộc trong mắt thị vệ nhìn thấy, cảnh trước mắt như là "Vẫn còn ôm tỳ bà nửa che mặt" ( câu này không biết dịch sao..... nên mình để nguyên)

Vì lo ngại nàng là Đại tiểu thư của Chu Phủ, bọn họ là hạ nhân nên không dám ở lại, rối rít chạy ra khỏi viện, nhưng từng người không nhịn được quay đầu lại chăm chú nhìn thêm một chút, đến khi Chu Lệ Liễu lại thét chói tai.

"Tiểu thư, mau mặc y phục vào!" Tiểu nha đầu kia gặp phải màng này liền thất điên bát đảo, hiện tại đã khôi phục lại liền cởi áo ngoài ra choàng lên người Chu Lệ Liễu.

Chu Lệ Liễu khóc càng ngày càng lớn, thân thể nàng làm sao lại bị những kẻ hèn mọn kia nhìn hết toàn thân, tại sao có thể như vậy, bọn họ không xứng đáng! Nàng là muốn gã làm nữ nhân của Thánh Vương, sao có thể bị người khác nhìn hết thân thể!

"Ô ô ô....." Chu Lệ Liễu dựa trên người nha hoàn khóc lớn, nhục nhã cũng tức giận đều nảy lên trong lòng, đột nhiên nắm quần áo, đẩy mạnh nha hoàn kia ra, tay liền tát nàng một cái, khuôn mặt vặn vẹo, "Đều tại ngươi! Đều tại ngươi mà ra!"

"Tiểu thư! Chuyện này không liên quan tới ta!" nha hoàn kia uỷ khuất khóc, bụm mặt quỳ xuống đất.

"Liễu Nhi, đã xảy ra chuyện gì?" Chu Lệ Liễu đang giơ tay lên định đánh, thì nghe âm thanh phía sau truyền tới, lần nữa khóc lớn, "Phụ Thân, người làm chủ cho Liễu Nhi...."

Người tới chính là Chu Khôn, phía sao hắn còn có chất nhi Lưu Mạn.

Chu Khôn vội vã đi lại, ôm Chu Lệ Liễu đi về phía phòng, không hề nhìn nha hoàn đang quỳ dưới đất.

Bộ dáng Lưu Mạn ngày thường ngày luôn đào hoa, đặc biệt là đôi mắt, mang theo tà khí, ánh mắt nhìn Lưu Lệ Liễu đang thỏa thân như vậy mắt liền tỏa sáng, miệng nuốt nước miếng, cười dâm đãng, tính tình tiểu biểu muội tuy có chút cay cú, nhưng thân người lại..... nhìn thấy làm cho người ta rất mê người.

Lưu Mạn nổi ý dâm, vốn định đi theo vào phòng, nhưng bị Chu Khôn ngăn bên ngoài.

"Lưu Mạn, ngươi về trước đi, chuyện này để ta xử lý." Chu Khôn chận cửa, sắc mặt rất khó coi, chuyện đã xảy ra như vậy, tâm tình hắn làm sao tốt cho được.

Lưu Mạn sửng sốt, gật đầu đáp ứng, sau khi cửa phòng đóng lại, mới ngẩng đầu lên, trong mắt nổi lên dục vọng, tiểu muội này, tư vị thật mất hồn, hắn nhất định phải nếm thử.

Tà khí trong mắt càng ngày càng lộ ra, Lưu mạn chỉnh lại quần áo, lưu luyến nhìn cửa phòng Chu Lệ Liễu, sau đó xoay người rời đi.

Hoa Khấp Tuyết lạnh nhạt nhìn hết cảnh đang phát sinh, thấy Lưu Mạn đã rời đi, mặt liền xẹt lên tinh quang, liền giơ chân đá Mộ Lương đang nằm thoải mái dưới đất. "Đi tìm giúp đồ cho Mộ Lê đi."

Chu Lệ Liễu xảy ra chuyện như vậy, Chu Khôn nhất định sẽ không rời đi liền, bọn họ sẽ đủ thời gian tìm mật thư.

"Như vậy liền trả thù xong?" Mộ Lương nhíu mày, "A Noãn, nàng thật lương thiện."

"Thật không?" Hoa Khấp Tuyết hơi cúi đầu, che suy nghĩ trong mắt lại, làm sao như vậy là xong, bất quá hôm nay thu thập Chu Lệ Liễu là chuyện thứ yếu, nàng chỉ tạm thời buông tha cho nàng, Lưu Mạn kia..... Có thể lợi dụng được.

"A Noãn...." Mộ Lương ngồi dậy, cười mang chút tà khí, "Nàng không cần tìm người X nàng, nếu không thì, ta quăng nàng vào quân doanh làm quân kĩ."

Mộ Lương nghe tiếng khóc Chu Lệ Liễu trong phòng, mắt lạnh lùng.

"Còn chưa tới lúc." Hoa Khấp Tuyết thản nhiên nhìn hắn "Đi đến phòng ngủ Chu Khôn"

Mộ Lương bĩu môi, không đồng ý.

"Việc này, ta tự mình làm." Hoa Khấp Tuyết thở dài, nhìn thẳng hắn, nàng biết hắn trong lòng còn để ý chuyện bữa trước nàng ta làm tay nàng bị thương, nhưng chính mình có thù tất báo, như thế mới thích! "Được rồi." Mộ Lương cười cười, dịu dàng nhìn nàng, A Noãn của hắn muốn tự mình báo thù, vậy hắn cũng không cản trở, chẳng qua..... Ánh mắt liền lạnh lùng, nếu trả thù quá nhẹ, hắn sẽ giúp nàng thêm một chút.

"Đi thôi, Chu Không sẽ không ở cùng Chu Lệ Liễu nguyên buổi tối đâu." Hoa Khấp Tuyết kéo nhẹ góc áo một cái Mộ Lương.

Mộ Lương nhìn nàng mỉm cười, biểu tình càng trở nên dịu dàng, nhẹ gật đầu, nắm chặt tay nàng, bay khỏi nóc nhà.

Hai thân tím trắng hoà thành một, ở trên không Chu Phủ bay tới bay lui, lại không người nào nhìn thấy, thủ vệ Chu Phú tất nhiên rất nghiêm ngặt, nhưng Mộ Lương cùng Hoa Khấp Tuyết là người như thế nào, võ công siêu việt ở tầng thứ chín, tốc độ kia tự nhiên có thể không thể chậm hơn so với gió.

Rất nhanh, bọn họ liền tới phòng ngủ của Chu Khôn, thủ vệ chỉ cảm thấy có trận gió thổi qua, đầu óc chỉ choáng váng một chút, cửa phòng rất nhanh được mở ra rồi đóng lại, đợi bọn hắn quay đầu lại, hai người đã đi vào phòng ngủ.

"Chàng không phải chỉ đạt tầng thứ chín." Hoa Khấp Tuyết có chút kinh ngạc, vẫn biết hắn rất mạnh, lại không nghĩ lại cao cường đến vậy, nàng đang ở giữa tầng thứ chín, mà Mộ Lương như vậy, chắc chắn so với tầng thứ chín cao hơn nhiều.

"Không mạnh, thì làm sao bảo vệ nàng?" Mộ Lương nghe vậy, khẽ câu môi, mắt khẽ kíp lại, mắt đầy nhu hòa, kỳ thật hắn không muốn nói là, võ công của hắn đã vượt qua cấp bậc võ công cao nhất của Vân Huyễn đại lục.

"Mau tìm kiếm đi." mặt Hoa Khấp Tuyết có chút nóng lên, hắng giọng một cái, liền xoay người,nàng là đứa nhỏ da mặt rất mỏng, không thể so sánh với da mặt dày của hắn.

Mộ Lương thấy vậy, ý cười càng sâu, cố nén không cười ra tiếng, đuổi tới bên cạnh nàng.

Trong phòng ngủ lúc này không mở đèn, nhưng võ công của hai người không phải luyện cho có, tới bát tầng đã có thể nhìn và hành động trong ban đêm như ban ngày, huống chi là bọn hắn?

Hoa Khấp Tuyết tìm kiếm trên bàn, lại không phát hiện gì, xoay người đi đến giá sách, nàng nhớ rõ sư phụ thường mang Tẩy Tủy Đan giấu vào mật thất ngoài sau giá sách.....

"A Noãn không cần vất vả như vậy." Mộ Lương không tiếng động cười, đem nàng ôm vào trong ngực mình.

"Hả?" Hoa Khấp Tuyết khó hiểu, làm như vậy sao nàng tìm được?

Mộ Lương cười không nói, chậm rãi vung tay một cái, một luồng khí màu trắng như sương nằm trong tay hắn, ngay sau đó phân tán khắp nơi, trong nhất thời, phòng ngủ như bị một tầng sương mỏng bao phủ..............  

继续阅读

You'll Also Like

36.6K 5.3K 34
"Một đời thương em, một đời yêu em" Lấy chút cảm hứng từ Queen Of Tears, 23.5 và vài chi tiết thực tế Btw, vẫn là trí tưởng tượng của riêng au thôi ~
38.8K 2.6K 39
Truyện Sau Khi Cường Đoạt Nam Phụ, Khí Vận Ta Siêu Tốt Tác giả : Lộc Kiến Ninh Tình trạng : Hoàn edit 38/38 chương Edit & Đăng lại Wattpad @FidellaVo...
156K 16.4K 77
Em gom nhặt tất cả may mắn đặt cược vào một mối tình thời niên thiếu. Đôi khi em tự hỏi liệu nó có đáng hay không? Nhưng cảm ơn Thế Hưng, đã thắp sán...
114K 3K 62
Quotes sưu tầm từ wep, phim, tản văn,.... Quotes về đủ loại. Chỉ là những Quotes mình thấy hay nên đăng ;))) Vì Quotes từ web nên nếu trùng mn thông...